Nói rồi Trúc tần dặn dò cung nữ đưa nhị hoàng tử đi ngủ, còn mình thì ngồi nhìn ngắm Thục phi qua tranh, thầm than trách phận hồng nhan của tỷ tỷ.
======
Ngọc Tâm cung..
Vân Lạc và Tiểu Phong đang dọn dẹp căn phòng chứa đầy những lọ đựng nước hoa mà thầm cảm thán, tại sao tỷ tỷ bọn họ thích làm cái này ghê vậy chứ, có thể làm quên ăn quên uống, ngày nào cũng làm, đến nỗi căn phòng to như vầy mà đã chật kín chỗ, xem chừng mấy căn phòng trống còn lại sắp chắc cũng phải dọn dẹp mới có chỗ để.
Vân Lạc nhanh chóng hỏi:
- Tỷ tỷ người làm nhiều như vậy làm sao mà sài hết cơ chứ? Người xem chỗ để cũng sắp hết rồi đây này.
Nhờ Vân Lạc nói, Lý Quân Khuê mới để ý.
Trước giờ cô sản xuất nước hoa, chỗ tiêu thụ luôn giao cho Ninh Ninh, nên bây giờ cô cũng không để ý lắm, bây giờ nhìn lại, cả một phòng trống bây giờ sắp hết chỗ đi rồi (ý nói để nước hoa hết chỗ đi) cô cần phải tiêu thụ chỗ nước hoa này đi mới được.
Tuy nói Ngọc Tâm cung nhiều phòng trống, nhưng cô ngày nào cũng điều chế nước hoa, nhưng lại sài vô cùng ít, nếu cứ tiếp tục như vầy, sợ rằng cũng không còn chỗ để.
Vân Lạc và Tiểu Phong nãy giờ thấy tỷ tỷ cứ đi đi lại lại mà cảm thấy chóng mặt giùm.
Vân Lạc thắc mắc:
- Tỷ tỷ, người đừng đi nữa, coi chừng người chóng mặt đó.
Đột nhiên, một ý tưởng xẹt qua trong đầu Lý Quân Khuê:
~A..Ta biết rồi..Vân Lạc..
Tiểu Phong hai ngươi lại đây, ta có ý này….
- Tỷ tỷ nói sao, người muốn bán chỗ nước hoa này á.
~Đúng vậy, chỗ nước hoa này của chúng ta là hàng hiếm, sợ rằng chưa có nước nào có, chúng ta cứ đẩy giá lên cao, lấy chất lượng không lấy số lượng, mỗi mùi ta chỉ sản xuất mười lọ, mùi nào càng quí, ta càng sản xuất ít lại, ai ra giá cao nhất thì mua được, đương nhiên phải có sự chấp thuận của ta, trừ những mùi đặc trưng của ta và Vân Lạc, ta sẽ không sản xuất để cái thứ hai cho người khác.
Quyết định vậy đi.
Vân Lạc và Tiểu Phong tặc lưỡi, quả nhiên là công chúa.
Đã không kiếm tiền thì thôi, một khi đã ra tay, chỉ có thể kiếm rất nhiều tiền.
Trước giờ, tuy sản xuất được nhiều nhưng Trúc tần và thái hậu vẫn chưa được tỷ tỷ tặng bởi vì tỷ tỷ muốn chờ ngày sinh thần của hai người đó, lấy cớ tặng.
Còn Vân Lạc thì khác, vì cô là người hầu theo tỷ tỷ từ nhỏ, thân thiết như tỷ muội ruột thịt nên được tỷ tỷ cho tùy ý, thích mùi nào thì chọn mùi đó, thích cái nào thì lấy cái đó.
Tiểu Phong cũng vậy, nhưng hắn không thích.
Hắn tuy cũng thích ngửi mùi hương này, rất dễ chịu nhưng hắn không phải con gái, hắn là nam nhân, hắn thích ngửi mùi này…..
trên ngừơi Vân Lạc tỷ hơn.
Nghĩ đến đây, hắn tự dưng đỏ mặt.
Hắn thích Vân Lạc tỷ lâu rồi, nhưng vẫn không dám nói, vì sợ Vân Lạc tỷ ngại hắn nhỏ tuổi hơn, sau đó sẽ xa cách hắn, thà như bây giờ, chí ít hai người cũng thân thiết với nhau.
~Ngày mai, ta và hai ngươi đi khảo sát chỗ dựng quán, tên ta đã nghĩ rồi, cứ gọi là Hoa Hương Quán đi.
….
==========
- Tỷ tỷ, tỷ xem chỗ này nếu thuê để dựng quán nhìn cũng ổn nhưng mà hơi vắng người.
~Ngươi xem, buôn bán sao lại chọn chỗ vắng người.
Ta thấy cái nhà ở trung tâm này rất tốt, tuy nhiên nội thất nhìn không đẹp lắm, sợ lại phải tốn công, sửa sang lại hơi lâu.
- Tỷ tỷ, nếu như thuê chỗ này, chúng ta phải bỏ khoảng tiền hơi lớn.Lý Quân Khuê đột nhiên đứng lại, khiến tiểu Phong giật mình.
~Ai nói ta thuê chỗ này chứ.
.-Tỷ tỷ mới nói xong mà.
Tiểu Phong thắc mắc.
~ Ta nói ta muốn mua luôn chỗ này chứ ai nói ta muốn thuê.
Ặc..
Vân Lạc và Tiểu Phong hết hồn.
Tuy biết tỷ tỷ hắn mạnh tay nhưng chi tiền để mua đứt chỗ này chỉ để bán nước hoa thì hơi dọa người.
Vân Lạc nhanh miệng nói:
- Tỷ tỷ, muốn mua thì chỗ này hơi đắt …
~Muội sợ ta không đủ tiền sao?
- Không phải, ngân lượng đối với tỷ tỷ không thành vấn đề nhưng mà có hơi khoa trương.
~Ta nói muội biết, nếu ta bán đồ chỗ này chính là muốn người ta khẳng định chủ nhân ở đây không thiếu nhất là tiền, mà