Lúc nhận được thư báo, Lí Quân Khuê cũng đã phần nào nắm rõ được tình hình của hai thành.
May mắn, ở thời hiện đại, lúc còn học trung học, cô đã được học rất nhiều về lịch sử, chiến tranh, các phương thức chiến lược nên cô đã nhạy cảm về vấn đề lương thực ngay từ đầu.
Lúc cô vừa mới nghe tin hai thành trì Nam và Tây bán nước thì cô đã nhận ra sự nguy hiểm của vấn đề, cho nên đã ra lệnh cho tất cả các cung qui, tăng cường đi trồng lương thực, thực phẩm, đề phòng có ngày như vậy.
Không ngờ, vấn đề lại còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ nhiều.
Suy đi tính lại, vì sao các chiến lược quan trọng của đất nước đều bị lộ ra như vậy, khiến cho tình hình chiến tranh chẳng mấy khả quan, chắc chắn là bên cạnh Lăng Nhất Thiên có nội gián, mà phải là người vô cùng quan trọng.
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có Kỳ Phong và Đường công công.
Kỳ Phong thì cô tin tưởng tuyệt đối nhưng Đường công công thì cô không chắc.
Lúc đầu cô điều tra, biết được Đường công công có một đứa cháu thất lạc, mà trùng hợp sao, mới nhận lại được thì biết đó chính là Tây Bình Vương phi.
Nên cô mới đề phòng, tình hình bây giờ vô cùng cấp bách, cô dẫn người đi trước để bất ngờ đánh úp, như vậy mới bảo mật được, tăng phần thành công lên.
Lí Quân Khuê bí mật thương lượng với Ninh quí phi và Kỳ Phong.
Kỳ Phong tin tưởng Lí Quân Khuê tuyệt đối nên trực tiếp giao lệnh bài doanh trại cho cô.
Cô giao cho Ninh phi, cùng A Tam, A Tứ (giao trọng trách nghiêm trọng vậy cho Ninh phi vì cô vừa là người hậu cung nên đảm bảo được bí mật, mà trước khi trở thành phi tử, Ninh quí phi cũng là một nữ tướng oanh hùng dưới trướng của Trương đại tướng quân) dẫn trước 200 quân đi Bắc thành xem trước.
Sở dĩ cô chỉ cho 200 quân vì hiện tại quân ta đang rất ít, lại đang trong quá trình rèn luyện, vận động thêm người dân, nên càng ít tiêu hao lực lượng thì càng tốt, bên cạnh đó, Bắc thành là nơi lạnh lẽo vô cùng, mà Tây thành là nơi nóng ẩm, quân lính quen ở Tây thành chắc chắn sẽ không chịu được thời tiết ở Bắc thành nên chắc chắn chỉ có một ít quân lính của Tây thành thôi, cùng lắm là hai bên cùng đánh, có Bắc Bình Vương yểm trợ nên cũng không vấn đề gì.
Lại nói, nếu như chỉ đem một ít quân như vậy, sẽ tránh được bứt dây động rừng.
Trước khi đi, Ninh quí phi đã cho người đi thăm dò thử tình hình của Bắc thành.
Sau khi nắm rõ được địa hình, số lượng quân, thì bắt đầu vẽ bản đồ chiến lược cụ thể cho Bắc Bình Vương nắm rõ.
Sau đó, Lí Quân Khuê đã đề xuất cho cô vẽ tỉ lệ bản đồ sai lệch đi một chút để lỡ như bức