Được các thiên hình giả xác nhận, Vạn Pháp Đạo Chủ, Xích Dương Đạo Chủ và Lạc Thủy đã tiếp nhận sự thật này.
Sau khi khiếp sợ, lại không nhịn được mừng rỡ.
“Quá tốt rồi, Vương trở về, Nhân tộc có hắn, ta xem ai còn dám làm càn nữa, nhất là Huyền Hoàng Đạo Chủ, hừ, ta muốn nhìn xem trước mặt Vương, hắn còn dám lớn lối hay không.”
Vạn Pháp Đạo Chủ hừ lạnh một tiếng nói.
Giờ khắc này, dường như bọn họ đã tìm thấy người đáng tin cậy.
Biết được Sở Cuồng Nhân chính là Vương, mấy người cũng không vội trở về vực ngoại, mà ở lại Huyền Thiên tông, đợi đến khi Sở Cuồng Nhân xuất quan có thể gặp mặt một lần.
Đương nhiên, bọn họ cũng không phải cứ ở đây chờ.
Tại Huyền Thiên tông, bọn họ làm trưởng lão, giảng đạo, chỉ điểm cho các đệ tử tu hành, lộ ra vẻ bình dị gần gũi.
Nhìn qua, tuyệt không giống Đạo Chủ cao cao tại thượng.
Dưới cái nhìn của bọn họ, đây chính là tông môn của Vương, bọn họ có thể làm càn ở bất kỳ chỗ nào, nhưng không dám làm loạn ở đây.
Đám người Lam Vũ, Mộ Dung Hiên bắt lấy cơ hội khó có này, dường như dùng hết toàn lực hấp thu kinh nghiệm tu hành của các Đạo Chủ.
Đồng thời, cũng rất tò mò hỏi một vài chuyện liên quan tới Sở Cuồng Nhân.
Bọn họ biết, Vương trong miệng mấy người Vạn Pháp Đạo Chủ chính là chưởng môn của bọn họ, nhưng nguyên nhân chuyện này, bọn họ còn không rõ ràng lắm.
“Vạn pháp tiền bối, trước kia Nhân Vương từng có sự tích gì vậy?”
Một ngày này.
Vạn Pháp Đạo Chủ vừa giảng đạo xong, một người đệ tử hiếu kỳ hỏi.
“Thôi được, vậy ta sẽ nói với các ngươi một vài sự tích huy hoàng của Vương, để các ngươi biết, chưởng môn của các ngươi lợi hại đến cỡ nào.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vạn Pháp Đạo Chủ hắng giọng một tiếng nói.
Từng sự tích huy hoàng từ trong miệng hắn ta nói ra, dường như các đệ tử đã trở lại thời đại Viễn Cổ, nhìn thấy Nhân Vương tạo ra một đạo ánh sáng rạng đông, chiếu sáng đường đi trong những năm tháng hắc ám của Nhân tộc thế nào.
Phát minh luyện đan, luyện khí, đánh bại bộ lạc Trảm Tinh, chiến Chủ Thần, tế thiên thành Vương, đặt chân đến thần sơn, chiến Thần Chủ, xây thành lập quốc.
.
.
Mọi người nghe thấy, cảm xúc bành trướng, đều vô cùng kích động.
“Thì ra kiếp trước chưởng môn lợi hại như thế, khó trách kiếp này chưởng môn ưu tú như vậy.”
“Đúng vậy, trong mắt của ta, hiện tại chưởng môn tuyệt không so kém hơn Nhân Vương lúc trước, Huyền Thiên tông có ngày hôm nay đều nhờ chưởng môn.”
“Ừm, mặc kệ là Nhân Vương hay là chưởng môn, đều là người chúng ta cực kì kính ngưỡng sùng bái, bây giờ nghe nói bọn họ cùng là một người, ta cảm giác, ta càng thêm sùng bái chưởng môn.
.
.”
Các đệ tử trong Huyền Thiên tông nghị luận ầm ĩ, bọn họ sùng bái và hướng tới Sở Cuồng Nhân đã đạt đến trình độ cao hơn.
Vạn Pháp Đạo Chủ thấy thế, không khỏi lắc đầu cảm khái, “Vương không hổ là Vương, mặc kệ ở nơi nào, hắn mãi mãi là tồn tại được vạn chúng chú mục.”
“Vạn Pháp, tới đây một chuyến.”
Lúc này, Lạc Thủy bỗng nhiên truyền tin.
Vạn Pháp Đạo Chủ đứng dậy, đi đến chỗ ở của Hỗn Độn Đạo Chủ, mấy người đang tụ tập một chỗ, còn có thêm một vị Đạo Chủ.
Đạo Chủ Yên tộc mạnh nhất Thương Khung tinh, Hạo Nguyệt.
“Hạo Nguyệt Đạo Chủ, sao ngươi lại đến đây?”
“Ta nghe Lạc Thủy nói.
.
.
Nhân Vương trở về.”
Hạo Nguyệt thản nhiên nói.
“Đúng vậy.” Vạn Pháp khẽ vuốt cằm.
Nghe thấy lời này, trong mắt Hạo Nguyệt lộ ra một vệt nhớ lại, cho dù bản thân là Yêu tộc, nhưng nàng lại vô cùng kính ngưỡng Nhân Vương.
Đây là chuyện của Nhân tộc, nàng vốn không có ý định nhúng tay.
Nhưng bây giờ biết được Nhân Vương trở về, nàng đã thay đổi chủ ý.
“Huyền Hoàng Đạo Chủ và thân tín của hắn đã ký kết hiệp ước nhân thần với thần chỉ ở thần sơn, đến lúc đó, thần chỉ có quyền lợi truyền bá tín ngưỡng trong Nhân tộc, điều kiện là, thần chỉ trợ giúp Huyền Hoàng Đạo Chủ đi chinh phục văn minh thiên ngoại.” Hạo Nguyệt Đạo Chủ từ tốn nói.
Nghe thấy tin tức này, Vạn Pháp Đạo Chủ sầm mặt lại, “Huyền Hoàng Đạo Chủ đúng là dám làm, hắn có tư cách gì đại biểu cho cả Nhân tộc?”
“Nhân Vương không ra, Huyền Hoàng Đạo Chủ chính là người mạnh nhất Nhân tộc hiện nay, cộng thêm có mười vị Đạo Chủ đứng bên cạnh hắn, hiện tại, có thể nói Nhân tộc là thời đại của một mình hắn.” Hạo Nguyệt Đạo Chủ nói.
“Yêu tộc có thái độ gì?”
“Yêu tộc vốn không muốn nhúng tay vào chuyện của Nhân tộc, nhưng thần chỉ và đám người Huyền Hoàng Đạo Chủ liên thủ, khó đảm bảo bước tiếp theo sẽ không xuất thủ với Yêu tộc chúng ta, cho nên, bây giờ chúng ta lựa chọn giúp đỡ các ngươi.” Hạo Nguyệt nói.
“Hành động sáng suốt.”
Vạn Pháp Đạo Chủ khẽ vuốt cằm, trước đó, hắn ta vô cùng bất mãn với thái độ lập lờ nước đôi của Hạo Nguyệt Đạo Chủ, bây giờ đối phương nguyện ý trợ giúp bọn họ, khúc mắc trong lòng hắn ta lập tức giảm đi không ít.
“Đi, chúng ta đến