- Mày điên rồi! Điên thật rồi! Sao có thể nghĩ ra một bản hợp đồng như thế chứ?
- Vì ba đã ép tao cưới Tống Dương! Lúc đó tao chỉ nghĩ...!
- Nghe nè, trước đó là gì không cần quan tâm.
Nhưng giờ anh ấy yêu mày là thật
- Mày nói gì vậy chứ? Tống Dương sao lại yêu tao được?
Ái Vân tức giận mà cốc đầu cô một cái thật mạnh, ánh mắt hiện rõ vẻ nghiêm túc, tập trung
- Mày đừng ngốc vậy nữa! Chẳng lẽ mày không cảm nhận được tình yêu của anh ấy à?
- Đó chỉ là quan tâm thôi, vì dù sao hiện giờ tụi tao cũng là vợ chồng hợp pháp nên anh ấy...!
- Thôi được rồi, thế mày có yêu anh ấy không?
Mộc Nhã sững sờ trước câu hỏi đột ngột của Ái Vân, mặt cô đờ đẫn ra, chẳng có câu trả lời nào cả.
Chợt cô ôm nhẹ một bên đầu, khó hiểu nhìn Ái Vân
- Nhưng sao tao cứ thấy cảnh gì đó, lạ lắm!
- Cảnh gì? Mày đau đầu à, tao dẫn đến bệnh viện nhé?
- Không, là cảnh tao đang tình tứ khoác tay một ai đó, mặc áo cầu thủ số 12...!
Ái Vân như chết lặng khi nghe Mộc Nhã nói, cô đứng sững sờ, bàng hoàng rồi vội hối thúc Mộc Nhã nằm xuống giường
- Chắc mày chưa bình phục thôi, nằm nghỉ đi nhé!
- Nhưng tao khoẻ rồi mà
- Không đâu, nghe tao! Đừng nghĩ gì về cảnh đó nữa, được chứ?
Mộc Nhã ngoan ngoãn nằm im, còn Ái Vân thì hoảng loạn chạy ra ngoài nhặt lại túi trái cây rồi gọt vỏ mang vào cho cô
"Sao lại nhớ ngay lúc này chứ?!"
- ---------
Hôm nay là ngày Tống Dương và Mộc Nhã lên đường đi công tác.
Vì nơi đó nằm ở một thành phố khác, không xa lắm nên cả hai dùng xe oto riêng ở nhà mà di chuyển cho thuận tiện
- Em muốn mang theo tranh không? Anh sợ em sẽ chán
- À không cần đâu...!
Tống Dương mở cửa xe cho cô ngồi vào rồi ân cần thắt dây an toàn, cả hai đều tiếp xúc rất thân mật.
Mộc Nhã má cũng đỏ ửng lên từ khi nào, tim không ngừng đập mạnh
"Anh ấy có tình cảm với mình thật sao?"
Chuyến đi bắt đầu được một lúc, Tống Dương quay sang nhìn cô đang uể oải, nheo nheo mắt vì phải thức dậy sớm mà anh bật cười
- Em cứ ngủ đi, khi nào đến nơi anh sẽ gọi dậy
- Không sao, em không mệt lắm
- Còn hơn 2 tiếng nữa lận, ngủ chút đi!
Miệng thì nói không mệt, thế nhưng chẳng được bao lâu cô đã ngủ say đến vẹo cả cổ, anh cũng hài lòng mà cười tít mắt
Sau khi đến nơi, cả hai vào khách sạn cất gọn hành lý rồi