Chiếc xe lăn bánh trên một đoạn đường dài cuối cùng chạy ra ngoại ô của thành phố Tần Nguyệt vẫn duy trì trạng thái im lặng nhìn ra cửa sổ xe.
Chạy thêm một đoạn cuối cùng chiếc xe dừng lại trước cổng một căn biệt thự.
Tần Nguyệt không hiểu bàn bạc dự án thôi mà đâu cần chạy ra đến ngoại ô thành phố không bằng trở lại Tần Thị.
- " Trao đổi công việc ở công ty là được rồi, anh chạy ra ngoại ô làm gì???? " Cô nhìn anh khó hiểu hỏi.
Dự án hợp tác cùng Tống Thị đã được Tống Cận Trạch giao cho người khác đảm nhiệm rồi, lúc bắt đầu dự án đã trao đổi rất kĩ càng, trong suốt ba tháng dự án đang tiến triển rất tốt thì còn có việc gì cần trao đổi nữa.
Khoé miệng Tống Cận Trạch nhếch lên cười đầy gian xảo.
- " Anh cũng không nói chỉ trao đổi về việc ở công ty ngoài ra chúng ta còn có thể tâm sử đêm khuya ".
- " Cảm ơn.
Nhưng tôi không có hứng thú tâm sự cùng anh ".
Nói xong Tần Nguyệt lạnh lùng xoay mặt theo hướng khác.
Không bỏ qua vấn đề này Tống Cận Trạch lại tiếp tục nói thêm:
- " Chậc.
Đêm nay anh lại vất vả rồi ".
Ánh mắt cô tỏ vẻ khinh thường, không còn lời nào có thể nói tiếp nên chọn cách im lặng nhưng trong đầu Tần Nguyệt lại xuất hiện một câu nói " đàn ông chỉ biết suy nghĩ bằng nữa th@n dưới ".
Không bao lâu cửa cổng được mở ra, chiếc xe lại tiếp tục một đoạn vào biệt thự.
Nhìn từ bên ngoài Tần Nguyệt cũng có thể biết căn biệt thự rộng lớn này theo phong cách Châu Âu, màu chủ đạo là màu trắng và đen, nội thất bên trong phải nói là hoành tráng từng món đồ được mua không dưới năm trăm vạn còn có những món đồ cỗ quý giá khó có thể tìm ra, có những món đồ nằm trong phiên bản giới hạn trên thế giới chỉ có vài người sở hữu.
Nhưng điều Tần Nguyệt để ý và so sánh căn biệt thự này còn rộng gấp ba bốn lần căn biệt thự của nhà cô.
- " Thiếu gia đã về ".
Mãi đánh giá căn biệt thự cô không để ý xung quanh, đột nhiên có tiếng nói cất lên làm cho Tần Nguyệt giật mình.
Lúc này, cô mới để ý đến một người phụ nữ trung niên đang cúi đầu cung kính với Tống Cận Trạch phía sau còn có một cô hầu gái đi theo mắt vẫn luôn dán vào người anh vẫn không rời.
Trong lòng Tần Nguyệt lập tức dâng lên cảm giác khó chịu khi có người phụ nữ khác nhìn anh một cách say đắm như vậy liền có ý tốt lên tiếng nhắc nhở:
- " Cô nên lau nước miếng đang chảy ra nơi khoé miệng kìa ".
Cô hầu gái kia lập tức lau khoé miệng của mình lúc này, mới để ý đến Tần Nguyệt.
Cô có cảm giác ánh mắt đó mang theo địch ý, Tần Nguyệt liền biết cô hầu gái này vào đây làm việc chỉ là phụ còn có mục đích chính là muốn quyến rũ Tống Cận Trạch.
Nhìn cô ta giống như muốn nuốt chững Tống Cận Trạch vậy.
Tần Nguyệt cũng không quan tâm đ ến cô hầu gái này nữa mà quay sang anh:
- " Được rồi.
Chúng ta nên trao đổi công việc thôi ".
Anh nhìn cô mỉm cười, nhún vai:
- " Đã đến đây rồi em nên nghĩ ngơi công việc nên để ở công ty ".
Cặp lông mày của Tần Nguyệt nhăn lại, khuôn mặt cô trở nên khó coi.
- " Vậy anh đưa tôi đến đây làm gì???? "
- " Anh cũng đã nói với em rồi là để nghĩ ngơi và " Trao đổi công việc " ".
Tần Nguyệt còn muốn nói thêm nhưng tiếng chuông điện thoại chen ngang làm cản trở.
Tống Cận Trạch nhìn vào màn hình điện thoại sau đó ra ngoài nghe máy trước khi