- Con bà nó, ông chủ xấu xa! Hơn nửa đêm còn phải giúp con trai ngươi viết luận văn cũng thôi đi, còn không cho tiền làm thêm giờ... Ôi, đau đầu quá, đành phải ngủ ở Đồ Thư Quán luôn vậy.Dương Mộc mở to mắt, chỉ cảm thấy hoa mắt váng đầu, ngáp một cái, theo bản năng muốn với tay lấy điện thoại di động ra xem thời gian.Ồ? Điện thoại di động của ta đâu?Dương Mộc cả kinh, đưa tay sờ loạn. Trong quần không có, tất cả quần áo đều thay đổi, chỉ cảm thấy tay mình bắt được một đống vải lụa mềm mại.Ta đang ở trong chăn sao?Dương Mộc đánh giá bốn phía, rường cột chạm trổ, cổ điển mà trang nghiêm, cực kỳ giống mấy cung điện bên trong phim cổ trang.Ta làm sao lại tới nơi này? Quay phim truyền hình gì đây?Dương Mộc nghi hoặc. Đang muốn đứng dậy thì bỗng nhiên có một người nhìn có vẻ giống như cung nữ đi tới, rầm một tiếng quỳ xuống, giọng nói tràn đầy kinh hỉ:- Bệ hạ, ngài tỉnh rồi!Bệ hạ?Trời ạ, ta đang đóng vai Hoàng Đế? Không biết cái đoàn kịch đen đủi nào, lại vớ bừa một người qua đường người A để đóng vai Hoàng Đế?Phỏng chừng phân đoạn cũng không nhiều. Nhìn hoàn cảnh xung quanh và chất liệu quần áo, xem ra bên phía đầu tư rất có tiền. Chờ sau đó xin chút lệ phí di chuyển chắc không có vấn đề gì.- Bệ hạ, ngài cuối cùng đã tỉnh rồi!Cung nữ rất vui mừng, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn về phía Dương Mộc tựa như nhìn thấy Chúa cứu thế.Đúng, chính là Chúa cứu thế! Biểu hiện đó không thể sai được.Dương Mộc thầm than trong lòng. Dung mạo xinh đẹp, diễn xuất rất tốt, đoán chừng là xuất thân từ trường chính quy nào đó. Nếu chỉ cần giả bộ một chút thì tuyệt đối không thành vấn đề.- Bệ hạ, ngài làm sao vậy? Ngài nói chuyện đi, không nên dọa nô tỳ.Thấy dáng vẻ ngơ ngác của Dương Mộc, cung nữ sốt sắng.Nói chuyện?Hả, ta cũng có lời kịch?Dương Mộc mộng bức, lúng túng nói:- Vị mỹ nữ này, các cô… hình như chưa đưa cho tôi lời kịch? Tôi… á...Lời mới nói được phân nửa, Dương Mộc cảm thấy khẩu âm của mình không đúng lắm, nhất thời cả kinh. Đang muốn giơ tay lên che miệng, nhưng khi nhìn xuống lại thấy một hình ảnh khiến người ta không thể tin tưởng được.Trời ạ, đây là tay ta sao?Dương Mộc hoảng hốt, cầm cái gương đồng bên cạnh lên.Tuy rằng không được rõ ràng như gương thủy tinh, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được hình dáng đại khái.Mày rậm mắt to, góc cạnh rõ ràng, màu da trắng nõn lộ ra vẻ cao quý và tao nhã. Đây rõ ràng là một thiếu niên điển trai.Nếu mà đi quán bar lượn một vòng, đảm bảo có thể mê đảo một đống tiểu muội muội, khiến người ta không khép chân lại được.Dương Mộc phải thừa nhận, thiếu niên này tuyệt đối là loại rất ưa nhìn. Hắn nhìn ít nhất năm phút đồng hồ, cũng không cảm thấy chán .Quan trọng hơn chính là, người trong gương người lại là chính hắn.- Nhất định là đang nằm mơ rồi? Rõ ràng mình đang ở trong Đồ Thư Quán, tại sao lại chạy tới đây đóng phim được. Thì ra là đang nằm mơ!Dương Mộc lầm bầm lầu bầu, sau đó lắc lắc đầu nói:- Chẳng trách lại cảm thấy trong đầu có thêm cái gì đó. Nằm mơ chính mình thành Hoàng Đế, lại còn kết hôn rồi có một mỹ nhân hoàng hậu đang chờ động phòng. Đáng tiếc còn phải tăng ca, nên tỉnh rồi.Dương Mộc tiếc nuối lắc đầu một cái, vừa vặn thấy cung nữ tràn đầy sợ hãi nhìn hắn.- Ồ, mộng cảnh rất chân thực! Không tin đúng không? Đến đây, để anh biểu diễn cho cô em xem Kim Cương Bất Hoại Thiết Đầu Công.Dương Mộc vừa nói xong liền bắt lấy giá cắm nến bên cạnh, dùng sức đập xuống đầu một cái.Đau! Đau thấu tim gan!Nước mắt của Dương Mộc đã sắp chảy xuống, duỗi tay lần mò, trên đầu đã sưng lên một cục lớn.- Bệ hạ, ngài nhất định phải chú ý long thể. Vệ lão tướng quân đang chờ ở trong điện, có ngài ấy hộ tống, chúng ta ra khỏi thành bằng ám đạo, sẽ có cơ hội chạy đi.Cung nữ rơi lệ dùng sức dập đầu, trên trán đỏ một mảng lớn, còn xuất hiện từng giọt máu nhỏ.- Chờ đã, cô để tôi tỉnh táo lại một chút!Dương Mộc nuốt một ngụm nước bọt, lắc lắc đầu, nỗ lực để cho mình tỉnh táo.Hắn nhớ rõ chính mình đã liên tục tăng ca cả tháng, thật vất vả mới có một ngày nghỉ, lại bị gọi đi giúp con trai ông chủ viết luận văn.Sau đó ngồi ở trong thư viện cả ngày, dưới áp lực và sự mệt mỏi đã trực tiếp ngủ luôn trên bàn.Sau khi tỉnh lại, liền đến nơi này.Chẳng lẽ vẫn đang mộng còn chưa tỉnh?Dương Mộc theo bản năng nhấc tay lên, chuẩn bị tát mình mấy cái. Thôi quên đi, rất đau.Đột nhiên hắn nghĩ tới điều gì. Là một người thế kỷ hai mươi mốt, đối với phim xuyên không và tiểu thuyết xuyên không cũng không xa lạ gì.Xuyên không?Dương Mộc nhìn về phía cung nữ đang quỳ ở một bên, cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Vị mỹ nữ này, xin hỏi một chút, hiện tại là năm nào? Đây là nơi nào? Cô có biết đến thứ gọi là phim truyền hình hay không?Vừa hỏi xong, sắc mặt cung nữ hoàn toàn thay đổi. Xong rồi, xong rồi! Quân địch còn chưa vào thành mà bệ hạ đã điên mất. Tiên đế, Linh Nhi nên làm gì bây giờ.- Dừng dừng dừng, tôi không muốn thấy bộ mặt đó của cô.Dương Mộc liền ngăn lại, hắn rất sợ mỹ nữ khóc sướt mướt, sau đó giải thích:- Vừa nãy hình như tôi mơ thấy mình làm Hoàng Đế, sau đó đoạt mỹ nữ đẹp như thiên tiên về làm hoàng hậu, lại còn...- Bệ hạ, ngài rốt cuộc đã nhớ ra rồi.Cung nữ nín khóc mỉm cười, từ dưới đất bò dậy, lau khô nước mắt cười ngọt ngào nói:- Xem ra bệ hạ chỉ là quá hoảng loạn. Đúng vậy, hôm qua ngài mới đại hôn, Hoàng hậu nương nương còn ở trong phòng chờ ngài.Dương Mộc không nói gì. Ngày hôm qua đại hôn, ngày hôm nay còn đang chờ động phòng, nghe không được đúng cho lắm? Tối hôm qua thì làm gì? Anh bạn nhỏ không hăng hái sao?Ha ha ha, nhưng như vậy cũng được, tiện nghi cho tiểu gia ta. Mặc kệ là mộng cảnh hay là xuyên qua, trước tiên nên đi trải nghiệm rồi nói sau.Lúc này, Dương Mộc vung tay lên:- Đi, đi động phòng.- Bệ hạ!Cung nữ muốn nói lại thôi:- Bệ hạ nếu đã tỉnh táo thì nên lên triều thôi, các vị đại thần đều gấp sắp chết rồi. Nhỡ quân địch hạ lệnh công thành, Vệ lão tướng quân cũng không trụ được bao lâu.- Quân địch công thành?Dương Mộc nháy mắt một cái, nghi hoặc nói:- Đúng rồi, trước có nghe cô nói qua cái gì mà quân địch công thành, rốt cuộc là ý gì? Cô nói rõ một chút cho tôi.Cung nữ gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch của Dương Mộc, không thể làm gì khác hơn là kiên nhẫn giải thích.Ước chừng sau mười mấy phút, khuôn mặt Dương Mộc tràn đầy mộng bức.Cung nữ tên là Cơ Linh Nhi, là một nữ quan phụ trách sinh hoạt hàng