Hơi suy nghĩ một chút, Dương Mộc lấy “Tam Quốc Diễn Nghĩa” từ trên giá sách xuống, ở trong mục lục tìm một lượt, lật đến: "Hồi 98: Mã Tắc cự gián mất Nhai Đình, Vũ Hầu đánh đàn lùi Trọng Đạt"Thế nhưng sau một trận tìm kiếm, hắn phát hiện bên trong nguyên văn chỉ có bố cục của Gia Cát Lượng, còn giải thích như thế nào với văn thần mưu sĩ thì căn bản không có lời kịch cụ thể.Đây là vô thanh thắng hữu thanh?Dương Mộc bất đắc dĩ, đành phải an ủi mình như vậy. Vốn đột nhiên đã thông suốt, tưởng rằng có thể cứu chính mình, nhưng lại phát hiện đó là thứ vô bổ, uổng công hắn vui vẻ một hồi.Dương Mộc thở dài một hơi. Nếu con đường này đi không thông, dù sao cũng phải nhìn kỹ rồi hẵng nói. Chỉ bằng trước đây từng xem nhiều phim truyền hình như vậy, trong lòng cũng lưu lại một chút.Chỉnh sửa lại dáng vẻ của mình, đứng lên khỏi giường, muốn đi lên điện xem thử một chút.Hầu gái Cơ Linh Nhi và tiểu thái giám đều vô cùng vui mừng, thở phào nhẹ nhõm, sau đó đi theo sát phía sau.Hoàng cung cũng không phải rất lớn, nhưng có thể coi là tinh xảo. Tường đỏ ngói vàng, họa điêu tinh mỹ, cung điện lầu các đầy đủ mọi thứ, tràn ngập khí tức xa hoa của hoàng thất. Quả thật là một cố cung thu nhỏ.Dọc theo đường đi, Dương Mộc có hỏi thêm vài câu. Cơ Linh Nhi nói cho hắn, toàn bộ hoàng cung được xây dựng từ ba mươi năm trước, lúc trước tiên đế cát cứ một phương, thành lập Thương quốc, mất năm năm mới có thể xây dựng xong hoàng cung, tiêu tốn gần ba mươi vạn lượng bạc trắng, gần bằng tổng thu nhập của Thương quốc trong một năm.Toàn bộ hoàng cung chia làm ba bộ phận: Ngoại triều, Cung vua và Hậu cung.Ngoại triều lấy Hướng điện làm chủ là nơi Hoàng Đế vào triều xử lý quốc chính, bên cạnh là các nha môn quan phủ. Cung vua thì lại chia làm Tử Thần điện, Tử Ngọc điện, hai mươi bốn nha môn, Vạn Thọ cung. Trong đó Tử Thần điện là nơi Hoàng Đế phê duyệt tấu chương sau khi bãi triều. Tử Ngọc điện là nơi tổ chức tiệc rượu và một số nghi lễ trong cung, hai mươi bốn nha môn là nơi quản lý mọi việc trong cung, cũng là chỗ ở của một số ít thái giám và cung nữ. Mà Vạn Thọ cung chính là tẩm cung của Hoàng Đế, nơi Dương Mộc tỉnh lại chính là Vạn Thọ cungVề phần Hậu cung, trong ấn tượng của Dương Mộc thì hình như chính là nơi ở của hậu phi, lấy Phượng Nghi Điện làm chủ, đây là nơi ở của Hoàng Hậu. Ngoài ra còn có mười mấy cung điện nhỏ, là của các phi tần khác.Khiến Dương Mộc kinh ngạc chính là hắn vẫn còn có một lão nương tiện nghi, hiện nay là Thái hậu đang sống tại Ý Nhân cung.Ước chừng khoảng mười mấy phút, Dương Mộc mang theo một đám người chậm rãi đi vào Hướng điện.Hướng điện là nơi Hoàng Đế thượng triều, tất nhiên là nơi có kiến trúc đẹp nhất trong hoàng cung. Nguy nga đại khí, hùng vĩ đồ sộ, lấy ngọc làm cơ sở, từng bậc từng bậc thềm đá nối thẳng tới cửa điện, trái phải là tượng đồng của từng vị Thần Thú, phong cách cổ điển mà uy nghiêm.- Bệ hạ, ngài đến rồi.- Lão thần cả gan, khẩn cầu bệ hạ vì muôn dân trăm họ mà hiến thành đầu hàng.- Vi thần liều mạng, cũng sẽ bảo hộ bệ hạ.- Nhanh chạy trốn thôi.Dương Mộc vừa mới bước vào đại điện, một đám người mặc quan phục tựa như thấy phụ thân. Tất cả đều quỳ trên mặt đất, nước mắt nước mũi đầy mặt, khóc lớn.Trời ạ, đây chính là khí tượng vong quốc?Lẽ nào lúc bắt đầu, không phải nên hô to "Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế" sao?Dương Mộc kinh ngạc đến ngây người, cái này hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng. Tốt xấu gì cũng là một đám phần tử có thân phận và trí thức cao cấp, khiến cho tất cả đều khóc như vậy, ảnh hưởng không tốt lắm?- Lão thần cả gan khẩn cầu bệ hạ di giá, tạm lánh tai hoạ.Một giọng nói uy mãnh truyền đến.Dương Mộc quay mặt sang, nhìn thấy một tướng quân mặc áo giáp, ước chừng hơn năm mươi tuổi đang hành lễ với mình. Bên hông tướng quân này còn mang theo một thanh bảo kiếm, cổ điển dày nặng, bên trên vỏ kiếm còn có huyết dịch chảy xuống.Hai mắt Dương Mộc sáng lên. Cả triều đều đang khóc than, khó mà tìm được một người còn bình tĩnh. Nếu như đoán không lầm, theo như lời của Cơ Linh Nhi thì đây chính là Vệ Trung Toàn - Vệ lão tướng quân.Liên quan tới vị lão tướng quân này, Dương Mộc ở trên đường đi cũng nghe Cơ Linh Nhi nói qua. Lão tướng quân vốn là một thân vệ của tiên đế, khi còn trẻ được tiên đế cứu do đó rất trung thành và tận tâm.Tên là Vệ Trung Toàn, hắn từng thề một đời không cưới vợ sinh con, vĩnh viễn cống hiến cho hoàng thất Đại Thương. Hiện nay đang chưởng quản binh mã ba tòa thành trì của Thương quốc, cẩn thận tỉ mỉ, chưa bao giờ hai lòng.Có thể tóm gọn trong một câu: Trung tâm nhất quán, có thể hoàn toàn tin cậy.- Ngươi là Vệ lão tướng quân?Hắn thử hỏi một chút.- Là lão thần!Lão tướng quân gật đầu. Lúc nãy Cơ Linh Nhi đã nói với hắn mọi chuyện, bệ hạ bị kinh sợ, thần trí có chút dị thường.- Vệ lão tướng quân, chúng ta còn có bao nhiêu binh có thể dùng?- Tính cả cấm vệ trong cung, tổng cộng có tám ngàn binh sĩ.- Ít như vậy?Dương Mộc cả kinh, hỏi tiếp:- Còn quân địch đang bao vây thành?- Lần này chỉ huy chính là Tam hoàng