Lại nói Dương Mộc tới thế giới này đã được sáu bảy ngày, ngoài lần trước chống cự đại quân Trịnh Quốc xâm lược thì chưa từng tiếp xúc với binh lính lần nào nữa. Cho nên hiện tại hắn cũng chỉ biết hai vị Tướng quân Vệ Trung Toàn và Tư Mã Hoành, ngay cả chuyện cải cách chế độ chức quan lần này cũng không dính đến người trong quân đội.Hắn biết rõ, cứ thế mãi nhất định sẽ khiến cho một vài tướng lĩnh trong quân sinh ra khúc mắc trong lòng, thậm chí có thể chôn xuống tai họa ngầm.Cho nên, hôm nay Dương Mộc đặc biệt giữ hai vị tướng quân lại, chính vì muốn bàn chút chuyện của quân đội. Hiểu được quân đội Thương Quốc vận hành thế nào, rồi căn cứ vào tình huống thực tế, phổ biến chế độ công huân tước, đồng thời trừ tận gốc tệ nạn kéo dài lâu ngày.- Vào thời Tiên Đế, để tránh các thế gia môn phiệt phát triển lớn mạnh, tướng lĩnh trong quân đều không phải là người trong sáu đại môn phiệt. Như lão thần, phần lớn đều xuất thân từ cận vệ bên cạnh Tiên Đế, hoặc là cô nhi được Hoàng thất thu dưỡng từ nhỏ.Vệ Trung Toàn gắp một miếng thịt bỏ vào miệng.- Ồ? Tổng cộng có mấy vị?Dương Mộc hỏi.Vệ Trung Toàn đáp:- Ngoài lão thần và Tư Mã Hoành còn có hai vị Tướng quân Chu Hi và Hàn Đồng, mỗi người lĩnh hai ngàn sĩ tốt, phân biệt trú đóng ở Nam Sơn và Đào Viên. Vào mấy hôm trước, nghe nói đại quân Trịnh Quốc xâm lược nên đã xuất quân lên bắc trợ giúp, nhưng mới hành quân được nửa đường thì chiến sự đã dừng. Lão thần lại cho bọn họ hạ trại nghỉ tạm ở ngoài Hoàng thành, mấy ngày nữa sẽ đến tiếp nhận hai thành phương bắc.Dương Mộc khẽ gật đầu. Trước kia Hoàng thành nằm ở cực bắc sát biên giới Trịnh Quốc, cho nên phần lớn binh lực cả nước đều trú đóng ở ngoại ô Hoàng thành. Nhưng hiện giờ đã thu hồi được hai thành phương bắc, chắc chắn đại quân phải điều chỉnh rất nhiều.Nhưng nghĩ một lát, hắn lại cảm thấy không đúng.- Trẫm nghe nói Thương Quốc ta có ba vạn đại quân, nhưng căn cứ theo tình hình thực tế thì cộng cả sáu ngàn sĩ tốt đóng ngoài Hoàng thành mới được có một vạn. Thế là sao?Vệ Trung Toàn cười đáp:- Ba vạn đại quân thì không sai, nhưng nuôi binh ngàn ngày, dùng binh một lúc. Thương Quốc ta nhỏ hẹp suy yếu, dùng sáu mươi vạn dân nghèo nuôi ba vạn đại quân thực sự không nuôi nổi, cho nên trong số ba vạn đại quân này chỉ có một vạn quân chính quy ở trong doanh địa, còn lại hai vạn đều là nông dân binh.- Nông dân binh?- Nông dân binh thực ra là chọn lựa thanh niên trai tráng trong số các nông phu, thường ngày thì cày ruộng trồng trọt, không khác gì dân chúng bình thường. Nhưng hàng năm, vào lúc nông nhàn sẽ tổ chức huấn luyện nửa tháng. Một khi xảy ra chiến sự sẽ được chiêu mộ ngay lập tức, chia vào trong quân đội chính quy. Nhưng thật ra giống như lưu manh cầm binh khí đánh nhau vậy, cũng không thể coi là binh lính thực sự.Dương Mộc gật gật đầu, điều này khiến cho hắn tràn đầy cảm xúc. Lần trước hai vạn đại quân địch đến dưới thành có đến hơn phân nửa là loại này, một đám ô hợp, chia năm xẻ bảy, nếu không sẽ không dễ dàng chiến bại đầu hàng như vậy.Từ xưa đến nay nông dân binh có một đặc điểm, khi chiếm ưu thế sẽ nhất cổ tác khí xông lên, nhìn thì rất đáng sợ, nhưng một khi bị ngăn lại cũng rất dễ rơi vào cảnh binh bại như núi đổ, thậm chí còn ảnh hưởng đến cả quân chủ lực. Trong lịch sử, cuộc khởi nghĩa Lý Tự Thành thời Minh Mạc đã chứng minh rất rõ điều này.Đáng nhắc tới là trong mỗi toà thành phong ấp của Tam Vương đều có chừng một ngàn binh lực, trực tiếp do Tam Vương thống lĩnh, bao gồm cả quân chính quy và nông dân binh. Về sức chiến đấu thực tế, đã nhiều năm rồi không đánh trận, không ai nói được gì, nhưng Tam Vương kia chắc hẳn không thoát khỏi thói xấu bóc lột và keo kiệt của quý tộc, đoán chừng cũng không cao đến đâu.Sau một hồi hỏi han, Dương Mộc cũng hiểu được đôi chút. Thực ra các nước chư hầu cũng tương tự nhau, đều là quân chính quy trộn lẫn cả nông dân binh, chỉ khác nhau về tỷ lệ thôi.Ví dụ như ở Thương Quốc. Biên chế quân đội lấy số để xác định, chia làm Thập Phu Trưởng, Thập Trưởng, Bách Phu Trưởng, Thiên Nhân Tướng, Tam Thiên Nhân Tướng, Đại Tướng Quân.Đáng chú ý là con số trong chức danh không thể hiện chính xác quân số dưới trướng các vị quan quân này, mà nó chỉ số người tối đa người đó được thống lĩnh. Một Thập Phu Trưởng tầng chót nhất dù chỉ có năm sĩ tốt dưới tay cũng có thể xưng là Thập Phu Trưởng.Mà một Thập Trưởng quản ba Thập Phu Trưởng.Cứ thế mà suy ra, Tam Thiên Nhân Tướng cũng chưa chắc có đủ ba ngàn sĩ tốt dưới trướng, mà đây