Quý Minh Thư: 【 anh bảo Bùi Tây Yến giữ khoảng cách với tôi? 】
Quý Minh Thư: 【 anh có còn là người không? 】
Quý Minh Thư: 【 từ sau khi biết anh tôi chỉ muốn biết giết người sẽ bị đi tù mấy năm.
Jpg】
Mười phút sau, cô nhận được tin nhắn trả lời từ Sầm Sâm.
Sầm Sâm không nói gì cả, chỉ trả lời cái meme cuối cùng mà cô gửi, ném cho cô một ảnh chụp màn hình về các điều khoản của hình phạt của tội giết người.
Liếc mắt qua một cái, cơ bản đều là từ 10 năm trở lên, tử hình cũng chiếm C vị*.
(*) C vị: Center, chiếm vị trí trung tâm.
Quý Minh Thư: 【? 】
Quý Minh Thư: 【 tôi thấy anh không coi tôi là vợ.
Jpg】
Nhìn thấy chiếc meme này,
Nhìn đến này trương biểu tình bao, Sầm Sâm cũng không tranh cãi nữa, chỉ đè thấp giọng nói: "Tiếp xúc cùng người nổi tiếng đang lên nhiều không tốt với em đâu, em cũng nên khiêm toosnt chút."
Anh nhìn thời gian, lại nói: "Đúng rồi, đêm nay tôi sẽ đi Los Angeles, một tuần sau quay về.
Nhưng tôi sẽ về đế đô một chuyến trước, rồi mới về Tinh thành."
"Chu Giai Hằng đã đến Tinh thành, nếu em có việc gì có thể liên hệ cậu ta."
Chuyện bên chi nhánh Tinh thành này khó giải quyết hơn so với tưởng tượng.
Mấy năm nay, nội bộ Kinh Kiến không yên bình, Sầm Viễn Triều tốn nhiều công sức để giữ mọi chuyện yên ổn nhưng bên dưới Quân Dật, việc quản lý các sự việc cụ thể khá sơ sài, đac có sẵn các phe phái, muốn đột nhiên phá tan cục diện này thì không thực tế, chỉ có thể tiêu diệt từng bộ phận một thôi.
Sầm Sâm không thể chỉ vì mâu thuẫn nội bộ của một chi nhánh mà dừng tất cả các việc khác không đi công tác, nên bảo Chu Giai Hằng về đây giám sát, còn anh tạm thời rời đi, đi nói chuyện hợp tác quan trọng hơn.
-
Quý Minh Thư nhận được hai tin nhắn thoại như thế, đơ người ba giây.
Đây là lý do anh chia rẽ CP Yến Tước* ư?
(*) CP Yến Tước: Yến trong Bùi Tây Yến, Tước trong từ hán việt của chim hoàng yến, biệt danh của Quý Minh Thư.
Ý chỉ CP Bùi Tây Yến - Quý Minh Thư
Nhưng khi cô nhắn tin lại cho Sầm Sâm, tin nhắn như bị chìm dưới đáy biển, không có hồi đáp.
Cô tức phát ngốc, quay ra làm một loạt hành động "Sống chết không cần gặp lại nữa", kéo vào blacklist, xóa kết bạn, một loạt thao tác vô cùng trôi chảy.
Đáy lòng còn không quên vẽ vòng tròn nguyền rủa tên đáng chết này thuận buồm xuôi gió, sợ chỉ vậy thì không đủ công hiệu, cô còn thuận tay vẽ thêm mấy cái hình đa giác, tam giác lăng trụ.
Bực xong Quý Minh Thư lại nghĩ, Sầm Sâm bên này đã chặt đứt con đường phía trước, thì có thể tìm cách đột phát từ phía Bùi Tây Yến.
Bé con tuổi còn trẻ, nói ngọt mấy câu có khi có thể đem mấy chuyện "cậu bé với Sầm Sâm quen nhau như thế nào", "nguyên văn Sầm Sâm nói bọn họ phải giữ khoảng cách là sao" nói toàn bộ với cô.
Cô còn có thể tẩy não cậu bé, bảo cậu đừng nghe Sầm Sâm nói hươu nói vượn.
Nhưng trăm lần cô không nghĩ đến, thằng nhóc Bùi Tây Yến này vô cùng nguyên tắc, đã đồng ý với Sầm Sâm giữ khoảng cách với cô thì tuyệt đối không có bất cứ loại tiếp xúc thân thể nào với cô, nhìn nhau thôi còn rất hiếm, chứ không nói đến việc đến gần nói chuyện.
Nếu đang quay phim mà cô đến gần, cậu bé sẽ tự động tránh đi.
Quý Minh Thư tức giận vô cùng.
Điều duy nhất đáng ăn mừng chính là, về việc này, vì Bùi Tây Yến đối với ai cũng lãnh đạm như nhau nên khi đó đã trở nên không quá rõ ràng khi cậu bé cố tình giữ khoảng cách.
Cậu bé cả hành trình đều an tĩnh lạnh nhạt, chỉ làm theo lời được dặn, đem câu danh ngôn "Nói ít làm nhiều" thực hành đến hoàn hảo.
So sánh với cậu bé, Nhan Nguyệt Tinh chính là điển hình của việc đối lập, lời của ba người khác trong đội cộng lại cũng không nhiều bằng cô ta, khi làm việc lại làm ít nhất, quét nhà một chút thì lại đứng lại thở dốc nghỉ ngơi, nhân tiện đứng làm trò bán manh nũng nịu trước máy quay.
Cái đó còn chưa tính, nhưng cô ta đã không làm việc, còn kiếm thêm chuyện phiền phức.
Quý Minh Thư: "Cô mua cái gì đây? 6500? Cô điên rồi sao?"
Vì bị áp lực "tài chính eo hẹp", "Chị là người quan trọng" còn có cả "Em bé không để ý đến tôi", Quý Minh Thư trong mấy ngày ngắn ngủi đã hiểu được thế nào là cuộc sống gian nan.
Ban đầu, cô căn bản là chưa từng có khái niệm dự toán cho thiết kế, chỉ cảm thấy 200 nghìn đến trang trí cái WC cũng không đủ, vậy mà còn phải cải tạo cả căn hộ, quả thật là hề hước.
Sau đó cô lại âm thầm đến hỏi kinh nghiệm của các nhà thiết kế của đội khác, bản thân cũng lên mạng tìm hiểu các trường hợp trang trí nhà cửa của các gia đình bình thường, mới biết được tổ sản xuất đã đưa cho bọn họ dự trù kinh phí hợp lí.
Hơn nữa cô cũng liên tục chạy đến các cửa hàng nội thất và nguyên vật liệu, tự mình đi nghiên cứu thị trường cô mới biết, hóa ra có rất nhiều đồ không đắt như cô nghĩ, kể cả lắp đặt mềm, nếu không sử dụng các sản phẩm kinh điển của những nhà thiết kế nổi tiếng hay các mặt hàng giới hạn, phạm vi lựa chọn đồ thật ra rất lớn.
Trong mấy ngày ngắn ngủi, Quý đại tiểu thư không có gì là không xa xỉ, đã từ 200 nghìn này làm được một bảng tính Excel dài thật dài, tính toán tỉ mỉ đến từng con số, hơn nữa còn nhấn mạnh với các thành viên trong đội, không được mua bất cứ thứ gì không thực dụng, hoặc không phù hợp với phương án trang trí.
Không ngờ, Nhan Nguyệt Tinh hoàn toàn không quan tâm đến tính đồng đội, bất thình lình đã cầm về một cái thảm giá 6500.
Đối mặt với Quý Minh Thư đứng cạnh đang tức giận chất vấn, cô ta vẫn còn ra vẻ hợp tình hợp thản nhiên nói: "Là thảm đó, cô không thấy rất đẹp à? Đây là phiên bản giới hạn của một nhà thiết kế nổi danh của năm nay, bây giờ chỉ còn lại một cái cuối cùng thôi đó."
Quý Minh Thư chỉ liếc mắt một cái liền biết đây là thiết kế của ai, mắt cũng chưa nâng liền nói: "Đem trả lại"
"Vì sao lại muốn trả lại? Chiếc thảm này vô cùng linh hoạt, nếu đặt cùng với sô pha trong phòng khách sẽ đem lại cảm giác thiết kế hậu hiện đại mà."
Buổi quay lần trước bị Quý Minh Thư mỉa mai là có khiếu thẩm mỹ quá mức quê mùa, Nhan Nguyệt Tinh không phục lắm, về nhà liền tìm hiểu một chút, bây giờ mở miệng ra là mấy từ "Hậu hiện đại", "Độ bão hòa" các thứ, nghe có cảm giác vô cùng nghệ thuật.
Quý Minh Thư cũng không rảnh lo việc camera còn chưa đóng, chỉ cảm thấy chóng mặt còn muốn nghẹn họng, cơn tức trong lòng đổ ập xuống.
"Cô có thể câm miệng lại hay không, cô có biết chủ nghĩa hậu hiện đại là cái gì không? Cái này là là hậu hiện đại cái đếch gì!"
Cô xách lên thảm, ném xuống trước mặt Nhan Nguyệt Tinh, "Nếu đã không biết thì nói bớt đi làm nhiều lên, cô tốt nghiệp đại học chưa? Bài hát của cô có phải bản gốc không hả? Cô có sự tôn trọng cơ bản nhất đối với thiết kế nguyên bản không? Một nhãn hàng bị cả giới thời trang tẩy chay, không có cách nào tiến vào thị trường Trung Quốc lại có thể hợp tác cùng một thương hiệu đồ nội thất làm ra cái thảm rách này mà còn dám bán với giá 6500, vấn đề là còn được cái loại nửa mùa như cô đi khắp nơi chân thành tâng bốc nữa?"
Quả thực là tức đến bật cười.
Nhan Nguyệt Tinh đã bị mắng đến phát ngốc.
Phùng Viêm còn định làm người hòa giải, nhưng một câu "tính toán một chút" còn chưa nói xong, Quý Minh Thư trực tiếp ngắt lời, "Không thể tính."
Cô nhìn chằm chằm Nhan Nguyệt Tinh, lạnh lùng nói: "Hoặc là bây giờ cô đi trả lại tấm thảm này, hoặc là chính cô tự bù tiền vào, tóm lại, tác phẩm của tôi không thể