_ .......- Thiên Tú chỉ im lặng nhìn anh.
_ Uống một chút rượu nhé tiểu thư.
_ Không em không thể uống rượu đâu.
Cả hai cùng uống thì chút nữa ai sẽ là người lái xe?
_ Đã đến rồi mà lại không uống được rượu? Nếu trong một buổi tiệc em không uống rượu mời sẽ bị coi là bất lịch sự, và người ta sẽ hiểu lầm em rằng em đang không tôn trọng họ mặc dù trên thực tế có không là vậy đi chăng nữa.
_ ......
_ À ý anh là, đúng vậy chứ, nếu em muốn uống đồ uống khác thì vẫn có thôi, có nước ép các loại, nước giải khát,.....
_ Thực sự thì em hiểu những lời anh nói mà, nhưng hiện tại dù anh có nói gì thì em cũng sẽ không uống đâu.
Ai mà biết được nhỡ có khi tửu lượng anh kém......
_ Chắc chắn là không rồi.
Haha.- Một ly rượu trên tay vừa rót đã sạch bong.
_ Anh có vẻ khá thoải mái khi ở đây, bên đó chắc anh cũng hay đi như vậy hả?
_ Yah, bởi bên đó anh cũng khá bận chỉ có công việc và học hành, ở đây có em cùng chú dì và cả tiểu nhị dĩ nhiên là cảm thấy thoải mái hơn trong này rồi.
_ "Câu trả lời hay đấy anh trai".
_ Anh đi đây một chút, cứ thả lỏng đi, đừng gò bó quá chứ, đây không phải nhà cũng không phải ở tòa thị chính đâu.
_ Em ổn mà, anh cứ đi làm việc của mình đi.
Sau khi Tiêu Diệp Quân rời đi, Thiên Tú cũng chỉ nhìn lên sân khấu xem vũ nữ chân dài trình diễn.
Vì mặc đầm hồng có chút ngọt ngào nên không ít người để ý tới cô.Thấy khó chịu nên đành cúi mặt vào điện thoại.
Cũng vừa hay có một tin nhắn tới là của người lạ:
"_ Xin chào, cho hỏi đây có phải là số của tiểu thư Thẩm- Thẩm Thiên Tú không ạ?
_ Đúng vậy.
Cho hỏi người bên đó là ai vậy ạ?
_ Là tôi Henry đây.
_ Vâng, anh cần gì vậy ạ?
_ Tôi thật sự xin lỗi nếu sẽ làm phiền tới tiểu thư.
_ Ôi không sao đâu, anh cứ nói đi ạ.
_ Cô có thể tiếp tục chỉ dẫn các khu trong nội thành cho tôi được không?"
Đang định trả lời lại tin nhắn đó thì một giọng nói say mèm vang lên, mùi rượu cực mộng xộc hẳn lên mũi khiến cô hơi đau đầu:
_ Oa đây có phải Thẩm tiểu thư không đây? Không ngờ lại đến đây một mình, chắc là đang nhớ tôi lắm đây.
Cô chậm rãi mà ngước mặt lên nhìn người đàn ông đang đứng sừng sũng trước mặt mình, ánh mắt đầy phán xét và ghét bỏ, tên con trai của chủ tịch câu lạc bộ đã say rồi mà vẫn nhận ra mình hay sao, còn đeo bám như vậy.
Sau ba giây nhìn hắn cô vẫn im lặng mà cúi xuống trả lời tin nhắn "Vâng, dĩ nhiên rồi, chỉ cần lịch của hai người trùng nhau là được".
Hắn ngược lại thấy cô hoàn toàn không để ý đến lời nói của mình thì kè ly