Nhìn thấy Nam Thần của mình xuất hiện ở đây, các nữ nhân viên đang chờ thang máy đều thẹn thùng đỏ mặt, người cúi đầu, người vuốt tóc không ai để ý đến cô gái vô cùng xinh đẹp đứng bên cạnh anh lúc này
Riêng chỉ có một nam nhân viên phòng kỹ thuật đang đi tới nhận ra Tô Ngọc Châu, anh lịch sự gật đầu
"Chào Phó Tổng, chào Tô tiểu thư”
"Chào anh" Tô Ngọc Châu cười thân thiện đáp lại
Nghe anh nhân viên này chào hỏi, mọi người đều trố mắt nhìn Tô Ngọc Châu
"Đây là Tô tiểu thư sao, cô ấy thật quá xinh đẹp" mọi người thì thầm to nhỏ với nhau, rồi từng người lần lượt cung kính chào hỏi
Mấy phút sau một âm thanh "Ding dong" vang lên
Cửa thang máy được mở ra. La Thành cùng Tô Ngọc Châu đi vào trước. Những nhân viên bên ngoài căng thẳng nhìn bóng lưng theo hai người, không một ai dám bước theo sau.
Thấy vậy Tô Ngọc Châu nhãn nút giữ cửa rôi nhìn bọn họ nhẹ nhàng nói
"Mọi người vào đi"
Nhìn cô chủ đích thân chờ cửa, các nhân viên ở đây cũng không dám chậm trễ, từng người một khép nép đi vào, nhưng họ vẫn giữ khoảng cách nhất định để cho cô cậu chủ có một vị trí đứng thoải mái nhất
Cuối cùng còn lại hai nhân viên nam bên ngoài, thấy thang đã khá đầy họ lưỡng lự nhìn nhau.
Tô Ngọc Châu hiểu ý liên nép sát mình vào La Thành rồi lên tiếng giục
"Vân còn chỗ, hai người mau vào đi”
Lúc đầu sắc mặt La Thành có chút u ám vì anh không quen với việc đi thang máy chật hẹp như thế này, nhưng bây giờ ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ trên tóc Tô Ngọc Châu anh cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Còn Tô Ngọc Châu lúc này gần như dán chặt thân mình vào lòng ngực rắn chắc của La Thành. Đôi lúc lại ngẩn mặt lên nhìn anh mỉm cười, làm anh cảm thấy cơ thể mình như có một luồng điện cao thế đang chạy qua
Trước đây anh cứ nghĩ yêu thích một người thì chỉ cân được ở bên cạnh người đó mỗi ngày, được nhìn thấy người đó sống hạnh phúc vui vẻ là đã đủ rồi, nhưng thực tế nó không đơn giản như vậy, vào lúc này anh cảm thấy mình cần nhiêu hơn thế. Anh muốn được vòng tay ôm lấy cô, muốn được dịu dàng hôn lên tóc cô, muốn được thể hiện tình cảm với cô - người mà anh vô cùng yêu thích
La Thành suy nghĩ vẩn vơ không hề để ý đến việc thang máy đã mở ra khép lại nhiều lần, mãi cho đến khi các nhân viên bên trong cũng đã lần lượt ra hết để lại không gian thoải mái cho hai người anh mới hoàn hồn trở lại
Tô Ngọc Châu nhìn thấy chiếc cà vạt của anh bị lệch sang một bên, có thể do vừa rồi đã bị cô dựa vào. Cô thoải mái đưa tay lên chỉnh lại giúp anh.
Nhìn Tô Ngọc Châu thế này La Thành có chút không quen, anh không ngờ có lúc cô lại dịu dàng thục nữ đến vậy
"Ding dong”
Thang máy cuối cùng dừng lại ở tầng 68. La Thành đưa Tô Ngọc Châu đi thẳng đến phòng thư ký Tổng giám đốc. Những nhân viên ở đây hầu như ai cũng đã gặp qua Tô Ngọc Châu nên khi nhìn thấy hai người đi vào họ lễ phép đứng dậy
"Chào Phó Tổng, chào Tô tiểu thư”
"Chào mọi người" Tô Ngọc Châu rất thân thiện đáp lại
La Thành nhìn Tô Ngọc Châu, rồi nhìn