Tô Ngọc Châu không cần hỏi cũng đoán được đây chính là thư ký Huỳnh mà La Thành đã từng nhắc đến.
Nhưng có điều trước đây cô chưa từng nghĩ bên cạnh anh có một cô thư ký xinh đẹp quyến rũ đến vậy. Bất giác tâm trạng cô có chút không vui
Lúc này Huỳnh Hồng Hân đi đến trước mặt Tô Ngọc Châu lạnh lùng lên tiếng
"Cô muốn tìm ai?"
"Tôi tìm La phó tổng. Phiên cô thông báo với anh ấy một tiếng" Tô Ngọc Châu lịch sự trả lời
Huỳnh Hồng Hân liếc nhìn khuôn mặt ngây thơ, xinh đẹp hơn người của Tô Ngọc Châu, lười biếng hỏi lại
"Cô có hẹn trước không?”
"Không có" Tô Ngọc Châu thành thật lắc đầu
Không cần quan tâm cô gái đứng trước mặt mình là ai, Huỳnh Hồng Hân thẳng thừng từ chối
"La phó tổng làm việc rất có nguyên tắc, anh ấy sẽ không tiếp bất kỳ ai không có lịch hẹn trước"
Sắc mặt Tô Ngọc Châu thoáng vẻ không vui, cô nhìn Huỳnh Hồng Hân rồi kiên nhân lặp lại lân nữa
"Cô vào thông báo với La phó tổng có Tô Ngọc Châu tìm. Nếu anh ấy từ chối gặp, tôi lặp tức đi ngay"
"Cho dù là ai thì La phó tổng cũng không gặp, hôm nay anh ấy rất bận"
Tô Ngọc Châu biết Huỳnh Hồng Hân đang làm khó mình, nhưng cô cũng không tức giận, cô điềm tĩnh nhìn cô ta nói
"Riêng tôi chắc chắn anh ấy sẽ gặp, cô vào thông báo đi"
Nhìn dáng vẻ vô cùng tự tin của Tô Ngọc Châu lúc này, Huỳnh Hồng Hân bĩu môi "hừ” lạnh một tiếng, những cô gái trẻ bây giờ đúng thật là trơ trẽn, cứ nhìn thấy La phó tổng của cô đẹp trai là tìm mọi cách tiếp cận quyển rũ anh ấy
Từ lúc cô vào đây đến giờ đã gặp không ít trường hợp này rồi. Đúng là cây hoa đào trên người La phó tổng không ngừng trổ nụ mà.
Huỳnh Hồng Hân ngắm kỹ Tô Ngọc Châu một lần nữa, cô gái này thật sự rất xinh đẹp, chỉ tiếc là La phó tổng không thích những kiểu phụ nữa thế này, giám đốc Trần nết na xinh đẹp như vậy mà còn trồng cây si chỗ anh đã ba năm rồi mà vẫn chưa thể mọc rễ thì những cô gái trẻ này làm gì có cơ hội đó.
Huỳnh Hồng Hân tỏ vẻ khinh thường hỏi Tô Ngọc Châu
"Cô là nhân viên mới?"
"Đúng vậy. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đến đây làm" Tô Ngọc Châu từ tốn trả lời, cô cũng không nói rõ mình là ai, cô nghĩ mình làm việc ở đây thì gọi là nhân viên cũng không có gì là không đúng
Nhưng Huỳnh Hồng Hân lại nghĩ khác, cô ta khoanh tay liếc nhìn Tô Ngọc Châu châm biếm
"Thảo nào chẳng biết phép tắc gì cả. Cô phải biết Tô thị là nơi làm việc nghiêm túc, không phải là nơi để thả thính đàn ông”
Tô Ngọc Châu quá sửng sốt trước lời nói của Huỳnh Hồng Hân, cô không ngờ cô ta lại nói chuyện quá đáng đến vậy.
Dù Tô Ngọc Châu xưa nay tính tình hiền lành không thích so đo với người khác nhưng cô tự nhận mình không phải Thánh Mẫu, cô không thế bỏ qua cho bất kỳ người nào lăng mạ nhân phẩm của cô.
Tô Ngọc Châu lần này đã thực sự tức giận, cô trợn tròn mắt