Tiểu Kim Quất vươn năm ngón tay: “Em có thể đếm tới năm mươi.
"Giang Dực cầm lấy bàn tay nhỏ xíu của cô bé: “Vậy em đếm tới hai mươi, nếu sư tỷ còn chưa nhắn lại, anh sẽ tìm sư phụ cho em.
"Tiểu Kim Quất bắt đầu đếm số.
Nghe giọng nói mềm mại của em gái, Giang Dực cảm thấy trên đời này không có âm thanh nào dễ nghe như thế này.
Đếm tới mười lăm, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn trả lời của Vân Ngọc.
Sau khi nói chuyện xong với sư tỷ, Tiểu Kim Quất mới vui vẻ trở lại, cô bé cũng thấy thích anh trai nhiều hơn.
Khi trở lại phòng, rất nhanh cô bé đã chìm vào giấc ngủ.
Giang Dực lặng lẽ tới nhìn mấy lần, sau khi xác nhận em gái ngủ rất ngon, anh cũng cảm thấy yên tâm!.
Cuộc sống ngày đầu tiên chăm sóc trẻ con có rất nhiều điều bất ngờ.
Nếu hỏi Giang Dực có cảm nghĩ gì, chắc chắn anh sẽ nói: cảm giác khá tốt, không muốn đi làm, chỉ muốn mỗi ngày ở nhà chăm sóc đứa nhỏ!Nhưng công việc thì anh vẫn phải làm.
Đã hẹn ký hợp đồng với đài Dâu Tây, bọn họ ăn sáng xong thì anh Tuyền với Tiểu Mãnh cũng tới đón họ.
Trên đường đến đài Dâu Tây, cả đường rất thông thoáng, anh Tuyền còn không thể nào tin được: “Anh hẹn với tổ tiết mục mười giờ rưỡi, nhưng chưa tới chín giờ mà chúng ta đã tới đài truyền hình rồi sao?"Bởi vì thể trạng không mấy tốt của Giang Dực, trước đó dù bọn họ có tính dư thời gian thì vẫn sẽ tới muộn.
Đường đến đài Dâu Tây cũng không xa, nhưng bọn họ vẫn xuất phát trước hai tiếng.
Thế nhưng hôm nay lại thuận lợi đến sớm?Tiểu Mãn nắm lấy cơ hội: "Anh, tin em đi, trong miếu thần tài đều là cao nhân đấy!"Anh Tuyền cho cậu một cái nhìn khinh thường: “Mới được có một lần mà cậu đã tỏ ra