Nhỏ nào bảo t kco bồ nx đi????????
Thí mng buồn qá z có muốn vt ngoại truyện hong????✨
Thực ra thì ngày hnay của t như l ấy nma th vì mng nên t sẽ cố????♂️✨
____________________
"Aaaaa.."
"Bé cưng há mồm đi nào, ăn nốt miếng cháo này nữa thôi rồi anh cho chocolate."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Xuyên Thời đang ôm bé con trong lòng, nịnh nọt đút từng thìa cháo như chăm em bé. Sở Tinh cầm vỏ kẹo chocolate màu vàng trong tay, loay hoay hết gập lại xé nhưng miệng thì vẫn không chịu nuốt cháo, cứ như trẻ con lên ba vậy. Hắn thở dài, ban nãy hắn đã phải lấy một miếng chocolate ra để dụ cậu ăn thêm rồi mà bé con của hắn cũng lanh lắm chứ, biết hắn mềm lòng rồi nên càng ỷ lại không ăn.
Lục Xuyên Thời bất lực nhìn hai chiếc má phính ngậm đầy cháo, hắn ngứa tay giơ lên chọc chọc, ít thịt hơn nhiều rồi. Hắn còn đang muốn để dành cặp má phính này để gặm cho đã đời mà giờ chúng đã teo tóp đi một nửa mất rồi còn đâu. Lục Xuyên Thời quay về vạch xuất phát của công cuộc vỗ béo bé con này.
Hắn xoay người cậu lại đối diện với mình, nhìn chăm chú vào mắt cậu
"Bé con không ăn thì anh hôn em đấy"
Có vẻ như ngậm cháo đến loãng toẹt trong miệng rồi nên Sở Tinh mới miễn cưỡng nuốt xuống. Thấy thìa cháo nóng mới lại được đưa lên miệng, cậu lại quay phắt đi, ngậm chặt miệng nhất quyết không ăn. Lục Xuyên Thời cáu rồi, hắn không đùa đâu. Hắn luồn tay qua eo, luồn tay thấp xuống phía dưới để không chạm vào vết thương của cậu rồi kéo người lại gần. Thấy người trong lòng vẫn dúm dó mặt mày lại không chịu há miệng, mở mắt hắn đành vươn tay bóp bóp lên hai phiến môi nhạt màu.
Sở Tinh bị bóp môi đến chu ra, muốn tránh mà bị hắn năm chặt eo trở về, cậu đành mở mắt, thở phì phò tức giận nhìn hắn. Lục Xuyên Thời lợi dùng thời cơ lúc cậu thả lỏng môi mà tiến đến, luồn lưỡi vào trong miệng nhỏ. Từng lỗ chân lông của hắn đều được thỏa mãn đến sung sướng, cảm giác thích thú này khiến hắn rùng mình. Lâu lắm rồi hắn chưa được hôn bé con. Sở Tinh ngồi lọt thỏm trong người hắn, eo bị giữ chặt, cổ bị bắt ngửa lên để đón nhận nụ hôn cuồng nhiệt này của hắn.
Bốn phiến môi liên tục quấn quýt vào nhau tạo ra tiếng nước tanh tách. Hai đầu lưỡi cũng không ngừng quấn lấy nhau, âu yếm, an ủi đối phương. Sở Tinh bị hôn đến mơ màng, cậu không chủ động theo được tốc độ của hắn nên bị hắn hôn đến mềm người. Chỉ biết ngửa cổ dâng lên phiến môi hồng, đầu lưỡi nhỏ cùng nước dãi trong miệng cho hắn mút mát.
Vị cháo thịt bằm vẫn còn thoang thoảng trong miệng cậu, hắn mút đầu lưỡi một cái "Chụt" rồi nhả ra. Sở Tinh bị hôn đến không ngậm được miệng, phải hé đầu lưỡi nhỏ ra để thở dốc, hắn hôn hôn lên môi, hôn lên má khiến cậu thích thú mà híp mắt lại tận hưởng. Cậu thích cảm giác được âu yếm như vậy lắm.
"Anh nếm vị cháo thấy cũng ngon mà bé con, ngọt lắm luôn á. Nên mình ăn thêm vài thìa nữa rồi ăn chocolate nha. Không được từ chối, nếu không anh sẽ hôn bé con tiếp."
Hắn nghiêm mặt vừa như răn đe vừa như dạy dỗ em bé. Sở Tinh cúi mặt rầu rầu mà chấp nhận cuộc thỏa thuận này. Lục Xuyên Thời nhìn bé con hồn nhiên bộc lộ hết cảm xúc lên khuôn mặt như vậy mà phì cười, lâu lắm rồi hắn mới thấy một bé cưng vô tư như vậy.
"Được rồi mà, 10 miếng nữa thôi nhé được không?"
Hắn dùng tay nâng khuông mặt xước xát lên hôn hôn đến díu cả mắt cậu vào. Sở Tinh được hôn vẫn phụng phịu như trước, cậu nhích nhích mông gần đến, chúi cái đầu quấn đầy bông băng lên ngực hắn mà lắc lư qua lại. Mấy cọng tóc nhô ra khỏi băng quấn cũng theo đó mà lắc lư. Bé con đang làm nũng. Lục Xuyên Thời đỏ ửng cả đầu tai, đây là lần đầu bé cưng làm nũng với hắn một cách trực tiếp như này đó. Hắn chịu thua mà vuốt mặt thỏa hiệp
"Vậy 7 miếng, không hơn không kém, em có làm nũng nữa thì anh cũng không mềm lòng đâu."
Sở Tinh chui vào