Sau khi ngồi chơi ở tiệm bán đồ cổ một lúc, Giang Tiêu Tiêu về nhà.
Đến bây giờ vẫn không thấy Cận Tri Thận liên hệ với mình, cô nghĩ có lẽ anh đang bận rộn lắm.
Nhưng mà trước kia dù Cận Tri Thận bận thế nào cũng không đến mức lâu như vậy rồi mà vẫn không đến tìm mình, Giang Tiêu Tiêu nghi ngờ. Nhưng rồi cô suy nghĩ lại cảm thấy bản thân thật buồn cười, rõ ràng chính cô muốn đẩy anh ra xa, thế mà bây giờ lại không dằn lòng được mà nhớ đến anh, cho dù nhận được một tin nhắn ngắn ngủi của anh thì cô cũng cảm thấy vui vẻ.
Đêm nay Giang Tiêu Tiêu trằn trọc khó đi vào giấc ngủ.
Mấy ngày sau đó, Cận Tri Thận vẫn không đến tìm Giang Tiêu Tiêu, cả Tiểu Bảo cũng vậy, tuy rằng cô vẫn luôn nhận được vài cuộc điện thoại của bé nhưng lại chưa hề thấy mặt hai cha con họ.
Trái lại Vệ Kình Phong lại hẹn cô đi ăn nhưng đều bị cô từ chối, bởi vì Tô San đột nhiên giao cho cô rất nhiều việc.
Giang Tiêu Tiêu đang nhận điện thoại của Vệ Kình Phong, cô nói với giọng áy náy: “Anh Vệ, thật sự xin lỗi anh. Dạo này tôi lắm việc quá, để lần sau tôi mời anh một bữa nhé.”
Vệ Kình Phong tỏ vẻ thông cảm, giọng nói của anh ta vẫn rất đỗi dịu dàng.
“Không sao, vậy em làm việc tiếp đi, khi nào em rảnh thì chúng ta hẹn nhau đi ăn cũng được.”
“Vâng.”
Cúp điện thoại, Giang Tiêu Tiêu nhìn chồng tài liệu trước mắt, cô không nhịn được mà day ấn đường.
Bởi vì quảng cáo của những công ty hợp tác trước đó đều do Giang Tiêu Tiêu thiết kế và được biết đến rộng rãi, đem lại lợi ích to lớn cho những công ty này.
Đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu được nền tảng quảng bá của công ty con trực thuộc tập đoàn Cận thị. Có thể hợp tác với tập đoàn Cận thị là điều mà biết bao người tha thiết ước mơ chứ đừng nói là để sản phẩm của công ty nhà mình xuất hiện trên nền tảng của Tập đoàn Cận thị, như thế sức ảnh hưởng càng được nâng cao hơn.
Mà Tập đoàn Cẩm Sắt có thể hợp tác với công ty con của Tập đoàn Cận thị thì tự nhiên tất cả mọi người sẽ tranh nhau đuổi theo. Thế là trong thời gian ngắn rất nhiều công ty lớn đều tìm đến và chỉ định Giang Tiêu Tiêu làm người thiết kế,
Tô San cũng chỉ chọn ra vài dự án quan trọng cho Giang Tiêu Tiêu, bởi vì có quá nhiều việc phải làm nên dứt khoát sắp xếp Từ Na làm trợ lý cho cô, san này cô ấy sẽ đi theo cô làm việc trong một thời gian dài.
Có thể làm cộng sự với Giang Tiêu Tiêu, Từ Na thật sự rất vui vẻ, cô ấy rót cho cô một tách cà phê, nhìn thấy cô cúp điện thoại bèn nói: “Chị Tiêu Tiêu, là cái anh Vệ Kình Phong đó hẹn chị à?”
“Ừ” Giang Tiêu Tiêu gật đầu.
“Thế chị không đi à? Chẳng phải chị muốn tìm người yêu à?”
Giang Tiêu Tiêu liếc xéo Từ Na một cái: “Em nhìn xem bây giờ chị có đi được không?”
Hiện tại phải nói là cô bận tối mày tối mặt, làm gì còn thời gian rảnh đi ăn uống xem mắt gì nữa.
Từ Na bật cười, rồi cô ấy hỏi với vẻ khó hiểu: “Chị Tiêu Tiêu, chị nói xem tại sao đột nhiên Giám đốc Tô lại giao cho chị nhiều công việc như vậy? Em thấy dạo này chị bận xoay như chong chóng luôn ấy.”
Quả thật là như vậy, hơn nữa những việc này đều là được giao cho Giang Tiêu Tiêu từ mấy ngày trước một cách bất ngờ, chẳng hiểu sao Từ Na cứ cảm thấy kỳ lạ.
Còn Giang Tiêu Tiêu lại cảm thấy hết sức bình thường, dự án nhiều thì tiền lương cũng nhiều hơn, có lẽ Tô San cũng biết cô có một người mẹ bị bệnh nặng cho nên muốn giúp cô.
Tô San có thể giao những dự án lớn quan trọng này cho cô, đương nhiên là cô vui rồi.
Tất nhiên cô tuyệt đối không nghĩ ra được tất cả những chuyện này đều do Cận Tri Dực dặn trước.
Lúc này trong văn phòng, Tô San đang báo cáo tình hình với Cận Tri Dực qua điện thoại.
“Cậu hai, tôi đã làm theo lời anh dặn, mấy ngày nay Tiêu Tiêu rất bận rộn, trên cơ bản không có thời gian đi làm việc khác.”
Ở đầu dây bên kia, Cận Tri Dực khẽ mỉm