“Tại sao?”
Cận Tri Dực vô cùng kinh ngạc, trước đó vẫn còn êm đẹp, sao bây giờ lại cắt đứt quan hệ?
Chẳng lẽ sức hấp dẫn của anh mình đã giảm đến mức này rồi?
Đến mức chị dâu phải cắt đứt quan hệ với anh ấy? Xem ra chuyện này nghiêm trọng thật rồi! Chẳng trách hôm nay anh ấy lại như ăn phải thuốc nổ thế này.
Cận Tri Thận im lặng một lát, rồi anh dập tàn thuốc trong tay, thoáng lặng đi rồi mới thong thả nói: “Có lẽ là liên quan đến quá khứ của cô ấy.”
“Quá khứ?” Cận Tri Dực khẽ cau mày: “Quá khứ gì?”
Cận Tri Thận kể lại chuyện xảy ra ngày hôm nay cho anh ta nghe.
Nghe xong, Cận Tri Dực nói ngay: “Anh à, anh yên tâm đi, việc này cứ giao cho em, em sẽ cho người đi điều tra ngay lập tức, để xem rốt cuộc quá khứ của chị dâu đã xảy ra chuyện gì.”
Dứt lời anh ta định rời đi, nhưng lại bị Cận Tri Dực ngăn lại.
“Không được làm thế, không có sự cho phép của anh, chú không được điều tra cô ấy.”. net
Tim Cận Tri Dực hẫng một nhịp, nhưng trước đây anh ta cũng đã tra xét mất rồi. Do dự hồi lâu, cuối cùng anh ta vẫn nói: “Anh này, thật ra trước đây em có điều tra bối cảnh gia đình và quá khứ của chị dâu.”
Cận Tri Thân cau mày.
“Quá khứ của chị dâu cũng không có vấn đề gì, chẳng qua sáu năm trước cô ấy từng mất tích một năm, dường như không mấy ai biết được chuyện này, trong một năm đó cô ấy đi đâu, làm gì, em không quan tâm lắm nên cũng không điều tra cặn kẽ.”
Ánh mắt Cận Tri Thận trở nên sâu xa.
Cô ấy biến mất một năm à?
Bây giờ xem ra đoạn chuyện cũ mà Giang Tiêu Tiêu không muốn nhắc lại ấy có lẽ xảy ra trong một năm cô biến mất.
Cận Tri Thận im lặng, Cận Tri Dật lại nói tiếp: “Anh, tuy rất ít người biết chuyện này, nhưng nếu muốn điều tra thì vẫn có thể tra được.”
Nhà họ Cận có vô số thủ đoạn, tất nhiên không có chuyện gì là bọn họ không tra ra được.
Tức khắc mặt Cận Tri Thận sa sầm, anh nói với giọng lạnh lùng: “Không được tra.”
Cận Tri Dực sợ hết hồn, nhìn sắc mặt anh mình rồi cũng không dám nói gì.
“Được được được, anh nói không tra thì không tra.”
Anh ta thật sự không hiểu nổi, thoạt nhìn anh mình cũng rất tò mò về quá khứ của chị dâu, nhưng tại sao lại không cho anh ta điều tra nhỉ?
Điều tra ra được rồi giải quyết vấn đề trong chuyện này, thế có phải là được rồi không?
Tình yêu đúng là một thứ khó đoán.
“Vậy thì không tra, thế anh và chị dâu thì sao bây giờ? Cứ chấm hết như thế à.” Cận Tri Thận hỏi một cách dè dặt.
Vừa dứt lời, Cận Tri Thận tức khắc nhận ra ánh mắt lạnh lùng và nguy hiểm của Cận Tri Thận nhìn về phía mình, anh ta nhận ra ngay là mình lỡ lời rồi.
“Anh à, em sai rồi, em còn có chút việc, đi trước đây.”
Nói xong Cận Tri Dực chạy ra khỏi văn phòng ngay lập tức, sợ mình bất cẩn sẽ chọc giận cậu cả Cận đang thất tình này.
Nhưng cũng may anh ta biết được nguyên nhân làm anh trai mình không vui, lúc đi đến cửa, anh ta lấy điện thoại ra gọi cho Tô San.
“Tô San, tình hình công tác của Giang Tiêu Tiêu hôm nay thế nào?”
Tô San vừa mới gặp Giang Tiêu Tiêu ở văn phòng, nghe thấy Cận Tri Thận hỏi vậy bèn báo cáo: “Cậu hai, cô Giang vẫn bình thường,”
Vẫn bình thường à…
Cận Tri Dực chưa từ bỏ, anh ta hỏi tiếp: “Vậy tâm trạng cô ấy như thế nào? Trông có vẻ gì là không vui không?”
Tô San không hiểu ra sao, cô ấy gượng gạo nói: “Không có!”
Cận Tri Dực nghe đối phương nói thế thì bực bội cúp điện thoại, anh ta gãi đầu.
Chị dâu vẫn bình thường, còn anh trai của anh ta cứ như phát điên.
Phải làm thế nào bây giờ?
Mấy ngày sau đó, cuộc sống của Giang Tiêu Tiêu trôi qua rất yên bình, cô không gặp lại Tiểu Bảo và Cận Tri Thận, người nhà họ Giang và người nhà họ Lam cũng không