Sau khi cúp điện thoại, trợ lý không kìm lòng được phải cảm thán, chủ tịch nhà bọn họ đối tốt với cô Giang quá, nên anh ấy cũng không dám qua loa đại khái, nhận được lệnh là đi tìm nhà ngay lập tức.
Trong phòng ngủ, Giang Tiêu Tiêu và Tiểu Bảo treo tranh lên xong thì đồ ăn gọi bên ngoài cũng đến.
Sau khi ba người ăn tối xong, hai ba con định ra về, Giang Tiêu Tiêu đưa bọn họ xuống dưới nhà.
Tiểu Bảo ôm cô, nói: “Cô Tiêu Tiêu ơi, ngày mai là sinh nhật của Tiểu Bảo rồi, cô không được quên đâu đấy!”
Giang Tiêu Tiêu gật đầu, đương nhiên cô không quên ngày mai là sinh nhật của Tiểu Bảo.
“Con yên tâm, nhất định cô sẽ đến mà.”
“Ưm ưm, vậy hẹn gặp cô Tiêu Tiêu lúc đó nha.”
Tiểu Bảo vẫy tay chào rồi theo Cận Tri Thận lên xe.
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười nhìn hai người họ rời đi rồi mới lên nhà.
Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Tiêu Tiêu nhận được điện thoại từ một nhà môi giới.
“Xin chào, xin hỏi có phải là cô Giang không ạ?”
“Vâng.” Giang Tiêu Tiêu trả lời: “Xin hỏi anh là ai?”
“Cô Giang, tôi là bên môi giới bất động sản, tôi nhìn thấy tin cô đăng trên mạng, vừa hay bên chỗ tôi đang có một căn phòng rất thích hợp cho cô, bởi vì chủ nhà đi ra nước ngoài, giờ nhà bỏ không nên có thể cho cô thuê, nếu cô vẫn cần thuê thì bây giờ tôi có thể dẫn cô đi xem nhà.”
“Vâng, được ạ.”
Giang Tiêu Tiêu đồng ý luôn, dù sao hôm nay là cuối tuần, bây giờ cũng không có việc gì để làm.
Giang Tiêu Tiêu đến chỗ hẹn và đi theo người môi giới, bấy giờ cô mới phát hiện ra đây là một khu nhà cao cấp nổi tiếng trong thành phố Cẩm.
Hai người bọn họ đi thang máy lên tầng sáu, người môi giới lấy chìa khóa ra mở cửa.
“Cô Giang, mời vào.”
Giang Tiêu Tiêu mỉm cười đi vào trong.
Ngay khi vào bên trong, cô hết sức kinh ngạc, phong cách được thiết kế, trang thiết bị đầy đủ, hơn nữa gần như còn mới nguyên.
Tuy không gian trong căn hộ không rộng lắm nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Nơi này tốt hơn chỗ của Lam Quân Hạo ngày hôm qua gấp trăm lần!
Nhưng mà, giá cả… Giang Tiêu Tiêu dám chắc là không rẻ chút nào, cô hỏi dò thật cẩn thận: “Anh Thẩm, tiền thuê hàng tháng là bao nhiêu vậy?”
“Cô Giang có hài lòng không?”
Giang Tiêu Tiêu gật đầu, quả thật là cực kỳ hài lòng ấy chứ, nhưng sợ rằng cô không trả nổi tiền thuê nhà.
“Nếu cô hài lòng thì một tháng ba nghìn.”
Giang Tiêu Tiêu vô cùng ngạc nhiên khi nghe được câu trả lời, một căn hộ như thế này mà tiền thuê mỗi tháng chỉ mất ba nghìn!
Người môi giới sợ cô phát hiện ra manh mối bèn giải thích: “Căn nhà đã bỏ không nhiều năm mà không cho ai thuê, bây giờ chủ nhà ra nước ngoài cần tiền gấp nên giá cả mới thấp như vậy.”
Giang Tiêu Tiêu sực hiểu ra.
“Thế à.”
Tuy ba nghìn đối với cô vẫn còn hơi đắt một chút, nhưng giao thông xung quanh rồi cả sinh hoạt đều rất thuận tiện, hơn nữa còn rất gần công ty.
Quan trọng nhất là nơi này an toàn, người ngoài muốn phải cũng không dễ dàng.
Nếu cô dọn đến đây ở thì người nhà họ Lam hoặc người nhà họ Giang muốn đến quấy rối là hoàn toàn không thể.
Giang Tiêu Tiêu cắn răng, nói: “Anh Thẩm, tôi quyết định thuê căn nhà này.”
Dẫu sao muốn tìm được một căn nhà với giá này ở nơi đây là điều bất khả thi, tiền thuê nhà hàng tháng quanh đây ít nhất cũng phải bốn, năm nghìn.
Người môi giới thở phào nhẹ nhõm, hoàn thành nhiệm vụ và ký hợp đồng với Giang Tiêu Tiêu ngay trong ngày hôm đó.
Hai người bọn họ tạm biệt nhau ra về, sau đó người đàn ông lấy điện thoại ra gọi điện cho trợ lý báo cáo kết quả công việc.
Sau khi cúp điện thoại, trợ lý báo lại cho Cận Tri Thận biết.
“Thưa chủ tịch, công việc đã hoàn thành, cô Giang đã thuê căn nhà đó.”
“Ừ.” Cận Tri Thận gật đầu, khẽ ừ một tiếng.
Cận Tri Dực