Châu Khinh Vân nhập mật khẩu vào trong điện thoại, màn hình khóa nhanh chóng được mở ra.
Đoạn tin nhắn vẫn đang còn, Lưu Nghiêu Vũ ban nãy vốn dĩ không kịp thoát ra bên ngoài.
Châu Khinh Vân nhìn đoạn tin nhắn con trai, quả thật là đang nhắn tin với một cô gái.
Cô bấm vào trang cá nhân của cô gái để xem ảnh, coo gái rất dễ thương và xinh đẹp.
Cô cười thầm trong lòng hỏi.
“Con gái nhà ai vậy!”
“Mẹ à! Chúng con đang là bạn mà!”
Châu Khinh Vân chép miệng một cái “Mẹ chỉ hỏi là con gái nhà ai thôi mà! Mẹ đâu nói hai đứa có quan hệ gì!”
Châu Khinh Vân quay trở lại đoạn trò chuyện ban nãy, nụ cười trên môi cô dần cứng lại.
Lưu Ly ở bên cạnh nhịn cười chặn miệng mình lại khi xem.
Châu Khinh Vân không thể ngờ khi nhắn tin con trai cô lại trả lời con gái nhà người ta một cách hờ hững như vậy.
Châu Khinh Vân ngoắc con trai đang đứng trước mặt sang chỗ của mình.
Xem ra cô không thể để con trai ở trong tình trạng này được.
Cô nhắc nhở con trai mình
“Con gái nói không là có, nói không muốn chính là muốn.
Con nghĩ sao mà lại trả lời như vậy chứ!”
“Cô ấy đã từ chối rồi! Nếu con còn nói không phải con sẽ thành tên mặt dày sao? Như vậy thì kì lắm!” Lưu Nghiêu Vũ phản bác mẹ mình.
Nam Cung Minh dạ ở bên cạnh đập vai anh trai mình tỏ vẻ mặt cảm thông “Đẹp trai không bằng trai mặt, theo đuổi phụ nữ không thể để cô ấy chủ động được!”
Lưu Ly gật đầu tỏ ý tán thành nhìn anh trai mình.
Dù sao cũng đã lâu như vậy anh cô chỉ có công việc, chưa từng yêu đương nên mấy việc kiểu như nhắn tin sẽ không rành lắm.
Hai người và mẹ cô kéo anh trai lại bày cách trả lời tin nhắn của của cô gái đó.
Mẹ cô giúp Lưu Nghiêu Vũ hẹn thành công cô gái đó đi dùng bữa tối ngày mai cùng Lưu Nghiêu Vũ.
Lưu Ly cười đầy ẩn ý với mẹ mình.
Nam Cung Minh Dạ ở một bên nhìn Lưu Ly cười như vậy cũng cười theo.
Bỗng nhiên Châu Khinh Vân quay sang hỏi Nam Cung Minh Dạ.
“Còn con thì sao?”
Nam Cung Minh Dạ rõ ràng hiểu mẹ anh đang muốn hỏi chuyện gì nhưng giả vở không hiểu.
Anh đứng dậy trở về chỗ ngồi và ngồi xuống.
Lưu Ly cũng đang nhìn anh như đợi câu trả lời.
Nhìn bộ dạng giả vờ của con trai khiến cô nóng lòng.
Hai đứa con trai không đứa nào khiến cô an lòng được hết.
“Còn chuyện gì nữa chứ! Mẹ chính là muốn hỏi chuyện tình cảm của con đó!”
“Lần trước mẹ cũng đã cho con đi xem mắt vài cô gái đó! Thế nào, có cô gái nào con thấy được không? Mẹ thấy các cô gái đó rất thích con đó!”
Nam Cung Minh Dạ liếc nhìn Lưu Ly một cái, biểu cảm trên mặt cô cũng rất tò mò.
Mẹ anh thấy con trai không trả lời đá chân anh một cái.
“Mẹ đang hỏi con đó! Con nhìn em con làm gì!”
Nam Cung Minh Dạ rõ