“Cho anh một miếng.” Có người mặt dày ăn xin.
“Không, đây là của em mà.
Anh muốn ăn thì tự lấy cái khác mà ăn đi, trong tủ còn nhiều mà.”
Hạ Chi còn đang muốn đi ra ngoài phòng khách xem phim thì bị ai kia kéo lại, cô bé nhăn mặt ghét bỏ, vừa nói vừa đưa cây kem ra xa.
“Cho anh ăn thử thôi lỡ như dở tệ thì lại bỏ uổng.” Vừa nói dứt câu, có người bắt đầu chuyển sang cảm xúc buồn, mà cái ánh mắt cũng đượm buồn nốt.
“Dù gì mẹ cũng mua cho em thôi, mua toàn vị nho mà em thích, nói không chừng là cũng có mua cho anh đâu.”
Thấy anh buồn, Hạ Chi cũng buồn thiu, lại sợ anh nghĩ mình đến đây chiếm hết tình cảm của anh, cô bé cố gắng nói đỡ.
“Chắc...!chắc là cô tự dưng quên mất anh thôi mà...!mà cũng không phải, chắc tại...!tại cô thấy em hay ăn đồ ngọt nên mới vậy...!mà cũng không phải...!là tại...!tại...”
“Rõ ràng mẹ thiên vị em, từ ngày em đến mẹ cứ coi anh như con ghẻ.”
“Vậy, vậy thôi em cho anh ăn chung này đừng có hiểu lầm cô mà.”
Hạ Chi đưa cây kem mới cắn được một miếng nhỏ đến trước mặt Khánh Minh, dù là không đành lòng lắm nhưng sợ anh tiếp tục giận mẹ nên cũng muốn nịnh anh một chút.
Khánh Minh thấy vậy cảm xúc trên mặt lập tức thay đổi một cách chóng vánh, đưa tay ra đở lấy tay đang cằm kem của Hạ Chi, rồi há miệng cắn một miếng rõ to.
Hạ Chi nhìn cây kem mà ngơ ngác, đầu óc như có mấy tiếng súng đang phát ra.
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Anh xin một miếng, liền xin hơn nửa cây?
Chỉ còn có một chút xíu, lớp socola trắng cũng bị anh ăn hết rồi, vành mắt cô bé bắt đầu đỏ lên, ức không thể tả.
“Sao...!sao anh lại?"
“Cũng được đấy, nhưng mà béo quá anh không thích ăn cho lắm.”
Khánh Minh nhai nhai kem, lớp socola trắng giòn tan trong miệng, ừm, công nhận có hơi béo thiệt.
Mà sự thật là hắn cũng không có thích ăn đồ ngọt, mấy lần mẹ có mua kem cũng là mẹ và ba lâu lâu ăn một ít, nhiều khi mua có tầm năm bảy cây mà bỏ xó chẳng ai nhớ đến.
“Anh ăn muốn hết kem của em rồi mà còn không thích cái gì nữa!!!”
Hạ Chi tức quá hét lên, nhưng vẫn cố hết mức để tiếng hét không quá to sợ làm kinh động hai người lớn ở phòng khách.
Có người vẫn con dửng dưng lắm.
“Thì vẫn còn đấy, tủ lạnh cũng có nhiều mà.”
“Em không thèm ăn nữa, cho anh hết luôn này.”
Hạ Chi nói xong liền đưa luôn cây kem đang cầm trên tay cho Khánh Minh, phụng phịu đi ra khỏi nhà bếp, mất hết cả hứng ăn kem rồi.
Mẹ Hà đang xem tivi thì thấy con dâu nhỏ đang bặm môi giận dỗi đi lên phòng, đang định hỏi thì nhìn thấy có người đang tíu tít chạy theo, đã vậy trông cái mặt còn vui vẻ lắm.
“Ông này, liệu hồi đấy mình có bị nhận nhầm con không ông? Có khi nào hồi đấy bác sĩ người ta trao nhầm con cho mình rồi không, sao thằng con trai mình có cái tính kỳ cục vậy ông?”
Mẹ Hà khều khều tay ba Đức hỏi nhỏ, ba Đức nghe vậy thì bật cười hô hố nhưng rồi cũng nghiêm túc đáp lời vợ.
“Chắc không đâu bà, cái mặt y hệt tôi vậy mà.”
“Thế sao nó không có dễ chịu gì hết vậy? Tối ngày đi ghẹo con gái nhà người ta giận thôi.”
“Thì nó y hệt bà chứ đâu, hồi ấy không phải bà cũng trái tính trái nết y như nó còn gì.
Hoa tặng thì ném, tỏ tình thì ngoảnh mặt quay đi hại tôi khổ sở bao nhiêu lần.”
“...”
Hình như là như vậy thật, thế hóa ra bà đẻ thằng con này cũng xem như là hết sức thành công rồi còn gì? Chỉ có một cái là không thừa hưởng được cái gì tốt đẹp từ bà, mà lại thừa hưởng được cái nết chảnh chọe hệt mẹ nó hồi trẻ.
...
“Anh đi ra đi, em còn học bài nữa.”
“Không phải hôm nay là thứ ba hả? Thứ ba có lịch dạy kèm mà.”
“Nhưng mà em cũng nói rồi, em không có cần anh dạy.”
“Ồ, thế thôi anh ngồi đây cũng được, cứ tự học đi vậy, anh ngồi đây cho có mặt để mẹ khỏi la.”
Khánh Minh nói xong thì ngang nhiên bắc ghế ngồi cạnh bàn học của Hạ Chi, rồi mở điện thoại lên chơi game một cách bình thản nhất.
Hạ Chi cảm thấy dạo gần đây ông anh đáng ghét này đang bị cái gì ấy.
Dường như càng khó ở hơn thì phải, đã vậy còn rất hay xen vào chuyện của cô, dạo gần đây cũng chẳng thấy anh ra ngoài chơi game với mấy anh chị nữa, bình thường chỉ cần rảnh rỗi một tí là sẽ đi đánh game với anh Chí Kiên, anh Gia Khiêm, lâu lâu còn có thêm cả chị Mỹ Anh nữa.
Cũng có thể là tại mấy hôm trước anh Gia Khiêm bị người ta kiếm chuyện, còn đang nghỉ ở nhà nên