Edit: Nguyên An.
Beta: Claret
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Mộ Xuy nằm ỳ một hồi lâu trên giường mới đứng lên.
Buổi sáng cô không có cảnh quay, buổi tối có cảnh diễn với Du Tùy, nhưng để đề cao thái độ học tập, Thẩm Mộ Xuy vẫn kiên trì đến phim trường học hỏi.
Ăn sáng cùng trợ lý xong, Thẩm Mộ Xuy ngáp một cái.
“Tiểu Văn này, chúng ta đi bộ đi.”
Thời tiết dần mát mẻ hơn, gió thổi làm người ta vô cùng thoải mái.
Ngụy Tiểu Văn gật đầu: “Vâng”.
Hai người chậm rãi đi, lúc đến phim trường Thẩm Mộ Xuy đang cúi đầu xem di động, trợ lý bên cạnh lớn tiếng kinh ngạc: “Có ai tới phim trường chúng ta thăm ban à?”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, kinh ngạc ngẩng đầu.
Ngụy Tiểu Văn chỉ vào chiếc xe dừng ở trước cửa đoàn phim: “Hình như xe này không phải xe của đoàn phim chúng ta.”
Thẩm Mộ Xuy nhìn chiếc xe việt dã màu đen trước mặt, im lặng không nói gì.
Quả thật đây không phải xe của đoàn phim bọn họ......!Dù mấy người làm việc trong đoàn phim sử dụng, cũng sẽ không nỡ dùng chiếc xe mấy triệu để cất mấy thứ này nọ đâu.
Bỗng dưng, Thẩm Mộ Xuy nghĩ tới một người.
Cô híp mắt nhìn, mặt không đổi sắc: “Đợi tới là biết có phải hay không ngay, chúng ta vào trước đi.”
“À à vâng.”
Hai người đi vào bên trong, lúc bọn họ sắp đến sân quay chính của đạo diễn Tần, bên trong vang ra tiếng nói chuyện sôi nổi.
“Chị Xu Thần, cám ơn chị mang bữa sáng đến nha, ăn ngon lắm!”
“Không cần khách khí.” Giọng cô gái dịu dàng, chứa ý cười.
Có nhân viên công tác vô cùng vui mừng: “Chị Xu Thần, chị đến đây thăm đạo diễn Tần hả?”
Đào Xu Thần thản nhiên cười, còn chưa kịp trả lời, đã có người cười nhạo nói: “Nghĩ bằng đầu gối cũng biết không phải là đạo diễn Tần rồi, chị Xu Thần là fan ai mọi người còn không biết à?”
Nói xong, bên trong vang lên tiếng cười to.
Có cười nhạo có trêu chọc.
Ngụy Tiểu Văn nghe, sắc mặt thay đổi, cẩn thận nhìn vẻ mặt của Thẩm Mộ Xuy.
Cô nàng nhẹ giọng nói: “Chị Ngủ Ngủ, chắc chắn bọn họ đều nói đùa thôi.”
Thẩm Mộ Xuy chớp mắt, buồn cười nhìn cô nàng: “Sao vậy, em lo chị giận à?”
“Không phải.” Ngụy Tiểu Văn nói thật: “Em chỉ thấy không cần thiết thôi.”
Thẩm Mộ Xuy mỉm cười, đột nhiên bắt được trọng điểm.
Cô kinh ngạc nhìn cô trợ lý nhỏ của mình: “Em biết người kia là fan của Du Tùy hả?”
Ngụy Tiểu Văn gật đầu: “Trước khi em làm trợ lý cho chị, em cũng làm trợ lý cho mấy diễn viên khác.”
Thẩm Mộ Xuy gật đầu: “Chuyện này chị biết.”
Tiểu Văn không dựa vào việc học đại học để đi làm, tuổi gần bằng với Thẩm Mộ Xuy, nhưng tuổi nghề đã nhiều năm.
Ngụy Tiểu Văn tiếp tục nói: “Cô ta và một nghệ sĩ em đi theo trước đây từng ở chung một đoàn phim, cho nên em biết.”
Thẩm Mộ Xuy đột nhiên cười, gật gật đầu: “Khó trách.”
Cô nhìn Tiểu Văn, đôi mắt chứa ý cười: “Sao đó giờ chị không nghe em nhắc tới?”
Ngụy Tiểu Văn không nói gì, chớp mắt nhìn cô.
Thẩm Mộ Xuy dở khóc dở cười: “Lo lắng chị không vui hả?”
“Vâng!”
“Sẽ không đâu.” Thẩm Mộ Xuy vỗ vỗ vai cô nàng: “Sẽ thấy chua một chút, nhưng không đến mức không vui.”
Càng đừng nói tối hôm qua cô đã được người kia dỗ vui vẻ.
Khóe môi cô cong cong, đuôi lông mày cong lên, dẫn Ngụy Tiểu Văn vào trong.
Có người nhanh mắt thấy Thẩm Mộ Xuy, vội vàng kêu môt tiếng: “Tiểu sư muội của chúng ta đến rồi!”
“Chào buổi sáng Thẩm lão sư.”
“Hôm nay Thẩm lão sư lại xinh đẹp hơn rồi!!!”
Thẩm Mộ Xuy vừa xuất hiện, không ít nhân viên công tác nhìn thấy cô liền cười ha hả, chủ động đến gần trò chuyện.
Thẩm Mộ Xuy bật cười, nhìn họ: “Cám ơn mọi người, chào buổi sáng mọi người nhé.”
Vừa mới nói xong, Đào Xu Thần nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Xin chào, tôi là Đào Xu Thần.”
Thẩm Mộ Xuy mỉm cười: “Thẩm Mộ Xuy.”
Nhân viên công tác xung quanh nhìn hai người này, không hiểu sao lại cảm nhận được bầu không khí căng thẳng.
Sao lại có chút giống......!tình địch gặp mặt nhau vậy?
Úi chà chà! Đây là tình địch gì vậy.
Đạo diễn Tần ở bên kia chạy ra, ơ một tiếng: “Hôm nay đến hơi muộn đấy nhé.”
Thẩm Mộ Xuy chớp mắt “Ngủ muộn, ban ngày cháu không có cảnh quay mà.”
Đạo diễn Tần hừ một tiếng, giả vờ dạy dỗ cô: “Không có cảnh quay cũng phải đến sớm sớm chút để học tập chứ, hôm nay có mấy cảnh khá quan trọng của Du Tuỳ, không định đến xem một chút à?
Thẩm Mộ Xuy cười, nhanh trí nhận sai: “Chắc chắn lần sau cháu sẽ đến sớm chút mà.”
Đạo diễn Tần nhìn cô.
Nghe hai người này nói chuyện quen thuộc, còn có thái độ của đạo diễn Tần, trong mắt Đào Xu Thần hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã biến mất.
Cô ta mỉm cười, nhìn đạo diễn Tần: “Đạo diễn Tần, lâu rồi không gặp.”
Đạo diễn Tần dửng dưng: “Mới gặp cách đây không lâu.”
Đào Xu Thần: “......”
Thẩm Mộ Xuy: “......”
Nhân viên công tác bên cạnh: “???”
Sao đạo diễn Tần vẫn độc miệng như trước thế hả!!
Mặt Đào Xu Thần cứng nhắc, vội vàng nói: “Đạo diễn Tần cứ hay thích nói đùa.”
Đạo diễn Tần chớp mắt, nghi ngờ hỏi: “Tôi nói đùa bao giờ?” Ông liếc nhìn nhìn Đào Xu Thần đầy ẩn ý, nhưng cũng không nói trắng ra: “Đến đây có chuyện gì không?”
“Chỉ là tới đây thăm chú.” Đào Xu Thần nói: “Không có chuyện gì khác.”
Đạo diễn Tần mỉm cười, cũng chưa nói ra câu không chào đón đến thăm ban, lạnh nhạt nói: “Thế cứ xem đi, tôi vội đi trước, sẽ không tiếp đãi.”
“Vâng.”
Đạo diễn Tần muốn đi lắm rồi, trước khi đi còn không quên giao việc cho Thẩm Mộ Xuy: “Cháu không có việc gì đâu đúng không?”
Thẩm Mộ Xuy: “......!Không có.”
Đạo diễn Tần chỉ chỉ: “Du Tùy đang hóa trang ở trong kia kìa, vào xem cậu ta thế nào cho chú, bảo cậu ta nhanh lên.”
“???”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, lúc đạo diễn Tần nhìn sang lần thứ hai, mặt cô nóng lên trả lời: “Vâng, cháu đi liền.”
Trước mắt bao người, Thẩm Mộ Xuy dùng lý do quang mình chính đại vào phòng hoá trang của Du Tuỳ.
Cô không thấy lúc cô đi rồi, sắc mặt của Đào Xu Thần khó coi bao nhiêu.
Trong phòng hoá trang, lúc Thẩm Mộ Xuy đi vào Du Tùy vẫn còn đang hóa trang.
Ngũ quan của người đàn ông có đường nét góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao thẳng, gương mặt nam tính góc cạnh, nhìn thế nào cũng xuất sắc, khó trách nhiều người thích như vậy.
Thẩm Mộ Xuy kinh ngạc nhìn đến thất thần.
Sau khi nghe được âm thanh, Du Tùy cố ý nhìn sang.
“Đến đây nào.” Giọng điệu anh quen thuộc.
Thẩm Mộ Xuy “Vâng” một tiếng, thản nhiên nói: “Đạo diễn Tần bảo em vào đây giám sát anh.”
Du Tùy chớp mắt, dường như không thể tin được: “Giám sát gì?”
Thẩm Mộ Xuy nhìn cuốn kịch bản mở ra ở trước mặt anh, đúng lý hợp tình: “Giám sát xem anh có chuyên tâm đọc kịch bản hay không.”
Du Tùy: “......”
Nhân viên trang điểm bật cười, khóe môi cong cong: “Có, Tùy Thần còn vừa mới xem đấy.” Chị ấy nhìn Thẩm Mộ Xuy: “Sau khi nghe nói