Editor: Nguyên An.
Beta: Ume.
Sau khi dỗ Du Tùy xong, cô mới đỏ mặt gửi tin nhắn cho Cố Thư: 【Tớ nói với Du Tùy rồi, cậu không cần đặt thêm phòng.】
Cố Thư lập tức gửi tin nhắn lại: 【Cảm ơn tiểu tỷ muội hy sinh bản thân để đạt được thành tựu tập thể! Là hiến thân rồi mới đồng ý à, Du Tùy có khả năng mang thù hay không vậy.】
Vừa thấy hai chữ hiến thân, Thẩm Mộ Xuy liền bị sặc, đỏ mắt phản bác: 【Ai hiến thân, tớ mới không có!】
Nhưng mà…… Hình như cũng…… Không khác lắm.
*
Cả buổi sáng Đào Xu Thần đều ở đoàn phim.
Nhưng mà Thẩm Mộ Xuy cũng không có tiếp xúc nhiều với cô ta, cô ngoan ngoãn ngồi cạnh đạo diễn Tần học tập, vậy mà Thẩm Mộ Xuy còn sinh ra chút hứng thú đối với nghề đạo diễn.
Cô ríu rít thảo luận với đạo diễn Tần, chọc cho đạo diễn Tần răn dạy: “Cháu đây là không muốn đóng phim nữa mà muốn chuyển sang làm đạo diễn hả?”
Thẩm Mộ Xuy chớp mắt: “Cháu chỉ nói mấy câu thôi mà.”
Đạo diễn Tần: “…… Hay là hôm nay để tôi làm thầy dạy cháu ha?”
Thẩm Mộ Xuy: “Cũng được đấy ạ.”
Đạo diễn Tần bị tức cười, ông nhìn cô gái nhỏ trước mặt, thầm nói cô ngốc nghếch nhưng biểu hiện lại rất dung túng: “Lá gan đúng là lớn thật.”
Phó đạo diễn ở bên cạnh cười, nhìn Thẩm Mộ Xuy nói: “Cô chính là người đầu tiên dám đoạt công việc với đạo diễn Tần đó.”
Thẩm Mộ Xuy bật cười, khóe môi cong cong: “Sau này cháu sẽ không lăn lộn trong giới giải trí đâu.”
Phó đạo diễn cười ha ha: “Chuyện này cũng chưa chắc, ngộ nhỡ thì sao.”
Đạo diễn Tần tiếp lời: “Không sai, ngộ nhỡ có người tìm Du Tùy quay cảnh yêu đương, tìm cháu diễn vai nữ chính, cháu diễn hay không diễn?”
Thẩm Mộ Xuy: “……”
Trước ánh mắt cười nhạo của hai vị đạo diễn, cô một chút cũng không thẹn thùng trả lời: “Diễn chứ ạ.”
Cô chớp đôi mắt to hỏi: “Nếu không thì đạo diễn Tần chú mời bọn cháu đi, diễn bộ phim truyền hình, loại yêu đương ngọt ngào ấy, cháu chắc chắn tham gia.”
Đạo diễn Tần: “……”
Ông trừng mắt nhìn Thẩm Mộ Xuy, mắng: “Nghĩ hay quá nhỉ.”
Thẩm Mộ Xuy thở dài: “Suy nghĩ lại cũng không được sao, ai bảo bộ điện ảnh này của chú không cho cháu có cảnh yêu đương với Tùy Thần chứ.”
Đạo diễn Tần: “Nếu không tôi cho biên kịch sửa lại kịch bản được không?”
Ánh mắt Thẩm Mộ Xuy sáng lên, vừa muốn trả lời phía sau liền truyền đến giọng nói trầm thấp của người đàn ông: “Ý hay đấy.”
Đạo diễn Tần: “……”
Phó đạo diễn cười ha ha.
Bất ngờ là đạo diễn Tần và phó đạo diễn rất thích Thẩm Mộ Xuy, tuy không hỏi chuyện hai người là như thế nào, nhưng bọn họ trải đời lâu như thế, chỉ nhìn hành động qua lại giữa Thẩm Mộ Xuy và Du Tùy thì cũng đủ biết.
Đây rõ ràng là anh có tình em có ý, không ở một chỗ khó mà nói, dù sao trêu chọc một chút cũng không có gì không đúng.
Hơn nữa bên này cũng chỉ có vài người bọn họ, nói gì cũng không sợ bị người khác nghe thấy.
Đoàn phim của đạo diễn Tần giữ miệng rất kín, mặc dù nghe được chuyện gì, nhân viên công tác cũng sẽ không đi truyền loạn ra ngoài, đương nhiên cũng có lúc ngoài ý muốn.
Đạo diễn Tần nhìn Du Tùy: “Hai người tưởng bở à.”
Anh ta nhìn Thẩm Mộ Xuy đề nghị: “Không phải cô cảm thấy hứng thú với nghề đạo diễn à? Nếu không cô tự mình quay một bộ phim yêu đương ngọt ngào đi.”
Thẩm Mộ Xuy sửng sốt, bỗng dưng hai mắt sáng rực lên: “Cũng không phải không thể đúng không?”
Đạo diễn Tần nhìn đôi mắt cô sáng ngời lên, nháy mắt không biết nói gì.
Ông cũng chỉ thuận miệng nói thôi mà.
Thẩm Mộ Xuy có thể đã bị hứng thú kích thích: “Vậy đạo diễn Tần dạy chau đi, chờ cháu quay xong bộ phim này liền trở về học.
Chú có biết giáo viên nào tốt không giới thiệu cho cháu đi.”
Đạo diễn Tần nghẹn họng, đành chịu nhìn Du Tùy: “Cậu không quản à?”
Du Tùy thu lại tươi cười trong mắt, sủng nịch nói: “Đạo diễn Tần dạy em ấy nên em ấy muốn học.”
Đạo diễn Tần chậc một tiếng, nhìn hai người nhỏ giọng nói: “Cậu cứ dung túng cô ấy đi.”
Du Tùy cũng đè thấp giọng, chậm chạp nói: “Không dung túng em ấy thì dung túng ai đây?”
Anh chỉ có một cô gái nhỏ, bất kể cô thích gì, Du Tùy đều muốn dùng hai tay dâng đến trước mặt cô.
Đào Xu Thần đứng cách đấy không xa đang gọi điện thoại với bạn thì nhìn thấy cảnh tượng mấy người cười nói thân thiết ở bên kia, cô ta không khỏi quan sát Thẩm Mộ Xuy nhiều hơn vài lần.
Dựa vào đâu chứ?
Chỉ là một kẻ bình thường không có bối cảnh thôi, còn làm cho Đạo diễn Tần thích như vậy?
“Xu Thần?” Hạ Ngữ ở đầu điện thoại bên kia gọi hai tiếng.
“Hả?”
Hạ Ngữ nhịn không được hỏi: “Sao cậu không nói gì vậy? Hôm nay thấy Du Tùy, cảm giác thế nào?”
Đào Xu Thần dừng một chút: “Rất vui.”
“Vậy diễn viên đảm nhận nhân vật kia thì sao? Gặp được chưa?”
“Rồi.”
“Cô ấy thế nào?”
Đào Xu Thần nhìn cô gái tươi cười rạng rỡ cách đó không xa, ngũ quan cô gái tinh xảo bắt mắt, trái lương tâm nói: “Cũng bình thường thôi.”
Hạ Ngữ: “Tớ đã nói mà, nhìn ảnh chụp trên mạng với người thật chắc chắn không giống nhau, kỹ thuật diễn của cô ấy thế nào?”
“Còn chưa nhìn thấy.”
Hạ Ngữ “Ừ” một tiếng, thấp giọng hỏi: “Vậy cậu dự định làm gì bây giờ? Cứ từ bỏ vai diễn này như vậy à?”
Đào Xu Thần mím môi, trong mắt hiện lên một tia sáng: “Nếu không còn có thể làm sao bây giờ…… Đạo diễn Tần lại không cho phép đi cửa sau, hơn nữa người ta đều đã diễn rồi.”
Hạ Ngữ nghe cô ta uể oải nói, nhịn không được an ủi: “Vậy cậu…… Có nhìn trúng nhân vật khác hay không?”
“Có ý gì?”
“Chính là bộ điện ảnh này hẳn cũng còn có nhân vật khác chưa đến đoàn, cậu có thích không, có thì nói để tớ bảo người ta hỏi một chút?”
Hai mắt Đào Xu Thần sáng lên, nhưng lại làm bộ nhỏ giọng nói: “Làm vậy không tốt lắm đâu, hơn nữa Đạo diễn Tần không phải không cho đi cửa sau sao?”
Hạ ngữ cười một tiếng: “Làm gì có chuyện không cho đi cửa sau, chỉ có chuyện cửa sau không đủ lớn mà thôi, một nhân vật nhỏ Đạo diễn Tần sẽ nể mặt bố tớ mà.”
Đào Xu Thần trầm mặc một lát: “Để tớ xem thử?”
“Được, cần gì cứ tìm tớ.”
“Được.”
Sau khi ngắt điện thoại, khóe môi Đào Xu Thần cong lên, trong mắt hiện lên một tia đắc ý.
Lúc này mới cất di động đi qua phía Đạo diễn Tần bên kia.
……
Buổi chiều, Thẩm Mộ Xuy và Ngụy Tiểu Văn ở bên cạnh xem cảnh quay phim, hai người nhỏ giọng nói thầm.
“Kỹ thuật diễn của Tùy Thần tốt thật đây, cảnh diễn đánh nhau với Dung Bách vừa nãy quá lợi hại.”
Thẩm Mộ Xuy giống như một nữ fan cuồng, gật đầu: “Đúng vậy.
Chị đồng ý.”
Cô nhìn người đàn ông ăn mặc trang phục cổ đại màu đen cách đó không xa, quần áo phim cổ trang có vài tầng, tầng tầng lớp lớp, nhưng dù vậy, Du Tùy mặc vào vẫn có vẻ cực kì gầy, đặc biệt là ở chỗ eo, anh vừa mới thay bộ quần áo này bước ra, không ít nhân viên công tác đều thảo luận.
—— quá gầy.
—— eo của Tùy Thần có hơi quá nhỏ đi.
Nhưng Thẩm Mộ Xuy cảm thấy…… mặt Du Tùy đẹp hơi quá mức.
Mặc dù đội tóc giả nhưng vẫn đẹp trai trước sau như một, tóc được chải lên hoàn toàn, lộ ra vầng trán cao thẳng đầy đặn, ngũ quan hoàn chỉnh lộ ra dưới ánh mặt trời, mỗi một chỗ đều giống như được cẩn thận điêu khắc mài dũa ra, cực kì soái.
Anh ở trong phim tương