Bệnh Chữa Rồi

Bẫy


trước sau

Lúc Thẩm Huyền về nhà ước chừng năm phút đồng hồ cũng chưa mở miệng, bởi vì một giờ trước, Lăng Hi mang theo đứa trẻ chuyển về Lăng gia, hơn nữa chỉ vừa kịp gửi tin nhắn, nói là tạm thời có chuyện, về sau lại cùng nhau ăn bữa cơm.

Từ sau khi Lăng Hi có thể hoạt động đơn giản phúc lợi của hắn liền bắt đầu thẳng tắp tuột xuống, hiện giờ lại càng không thể gặp mặt, hắn nhất thời khó chịu, mãi cho đến lúc bảo mẫu hỏi thăm muốn ăn cơm hay không mới lấy lại tinh thần, thản nhiên ừ một tiếng.

Không sao, dù sao Lăng lão gia tử và Lục tiểu thư đều biết hắn có cảm tình đối với Lăng Hi, nếu Lăng Hi chuyển đi, hắn dứt khoát chuyển đến Lăng gia ở vài ngày, Lăng Hi lần này hẳn là sẽ không né.

Hắn ở trong lòng tự hỏi xong, sung sướng nheo mắt.

Thẩm Huyền động tác rất nhanh, ăn cơm xong liền đi Lăng gia bái phỏng, tìm cơ hội lộ ra với lão gia tử là mình cố ý trang hoàng tiểu lâu, nếu đối phương muốn tác hợp bọn họ, khẳng định sẽ cho hắn một cơ hội.

Lăng lão gia tử nháy mắt nhìn ra tâm tư của hắn, nén cười hỏi "Ồ, lúc trang hoàng muốn chuyển về nhà sao?"

"Còn chưa nghĩ tới"

"Vậy không bằng đến bồi ông già này, nhiều người cũng náo nhiệt hơn"

"Vâng, ngài không chê là được" Thẩm Huyền đáp rất sảng khoái, cảm thấy đại thạch lạc định*, giống như tùy ý hỏi "Lăng Hi không ở đây?"

*mọi chuyện đã êm xuôi

"Nói là muốn xuất ngoại một chuyến, không biết lúc nào trở về"

Thẩm Huyền hơi giật mình "Đi đâu?"

"Chưa nói, nhưng đi rất cấp bách"

Thẩm Huyền không khỏi liên tưởng đến Mike, lập tức có chút ngồi không yên, đơn giản hàn huyên vài câu liền đứng dậy cáo từ, sau khi lên xe vội vàng gọi cho Lăng Hi, kết quả đối phương đã tắt máy, hắn lại liên hệ bảo tiêu, phát hiện tình huống cũng như vậy, liền đoán bọn họ hẳn là đang ở trên máy bay.

Trong lòng mơ hồ có một phỏng đoán, vì chứng thực, hắn liên tục tìm vài người bạn hỏi thăm tin tức, rất nhanh biết được Mike thế nhưng thần không biết quỷ không hay ở dưới mí mắt của Chu lão gia tử trốn thoát, cũng chọc Chu lão gia tử nổi giận, đang truy bắt người khắp toàn thành, đáng tiếc là cho tới bây giờ vẫn chưa có tin tức.

Hắn liền minh bạch khẳng định là do Lăng Hi giúp đỡ, lái xe chạy khỏi Lăng gia đại trạch, trầm mặc nhìn đường phía trước.

Mike giờ phút này tuyệt đối ở cùng một chỗ với Lăng Hi, cho nên Lăng Hi là cố ý kích thích hắn?

Nhưng hắn lại cảm thấy, chuyện này có chút không giống phong cách của Lăng Hi.

Hắn tuy rằng rất khó chịu, nhưng sẽ không rất lo lắng, bởi vì tật xấu của Lăng Hi vẫn chưa khỏi, bên cạnh lại có bảo tiêu đi theo, sẽ không để cho Mike làm chuyện gì khác người, huống chi Lăng Hi không có ý định tìm bạn đời, sẽ không coi trọng Mike, bọn họ nhiều lắm chính là tản tản bộ, tán tán gẫu, sớm muộn gì cũng trở về, hắn chỉ cần kiên nhẫn đợi là được, mà không phải sốt ruột nóng đầu, ngàn dặm xa xôi đuổi theo.

Nói cách khác, hành động này của Lăng Hi căn bản sẽ không tạo phiền phức gì lớn cho hắn, nếu đây là trả thù, cũng có chút quá nhẹ rồi.

Ngón tay thon dài của Thẩm Huyền từng chút gõ tay lái, thầm nghĩ Lăng Hi thông minh như vậy, hẳn là có thể suy xét toàn diện, đến tột cùng vì cái gì lại muốn làm thế?

Hắn áp chế nghi ngờ trong lòng, trở về tiểu lâu nghỉ ngơi một đêm, ngày tiếp theo liền liên lạc với bảo tiêu, hỏi "Các ngươi đang ở Pháp?"

"Không phải" thanh âm bảo tiêu không biết vì sao có chút trầm "Chúng tôi đang ở Mỹ"

Thẩm Huyền dừng một chút, hỏi "Có thể dùng video trò chuyện không?"

Bảo tiêu nhắc nhở "Lăng thiếu không ở cùng một chỗ với chúng tôi, video cũng vô dụng"

Thẩm Huyền mắt điếc tai ngơ "Vậy thì sao?"

Bọn bảo tiêu không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn cố gắng một chút, cuối cùng thành công tìm được máy tính, thông qua màn hình thấy được mặt đối phương, bọn họ chuyển động máy ghi hình.

"Xem đi, không lừa ngươi, thật sự không có Lăng thiếu"

Thẩm Huyền ý bảo bọn họ ngồi dã, quan sát biểu tình bọn họ "Thật sự đang ở Mỹ?"

"Đúng"

"Hắn đâu?"

"Ném chúng tôi rồi cùng với Mike đi Pháp" bọn bảo tiêu thực thương tâm "Nói là muốn tùy tiện chơi đùa một chút, qua nửa tháng lại đến đón chúng tôi"

Thẩm Huyền hơi kinh hãi, trấn định hỏi "Tại sao không để các ngươi đi cùng?"

"Bởi vì gặp được Lục tiểu thư" bọn bảo tiêu thống khổ nói.

"Sau đó Lăng thiếu nói câu công ty lính đánh thuê nơi này rất nổi tiếng, khiến Lục tiểu thư bỗng nhiên nhớ tới có quen bạn ở trong đó, cho nên bảo chúng tôi đến đây học tập một chút, anh tốt nhất nên quan tâm chúng tối nhiều một chút, nghe nói nơi này rất biến thái, làm không tốt chúng ta chính là lần cuối gặp mặt, a đúng rồi, đến chụp ảnh, chụp cho chúng tôi nhìn đoan trang một chút, có thể để làm di ảnh, cho dù không chết, nửa tháng sau cũng có thể đối chiếu xem xem có tiều tụy hơn hay không nha......"

Thẩm Huyền không rảnh cùng bọn họ "sinh ly tử biệt", ngắt lời nói "Lục tiểu thư đâu? Có biết hắn muốn đi Pháp hay không?"

"Lục tiểu thư là cùng bạn mình đến, hôm sau đã về nước" bảo tiêu chần chờ nói "Chúng tôi cảm thấy Lăng thiếu hẳn là đã nói với cố ấy rồi, hoặc là tự mình tìm vài người bồi, bằng không lỡ như phát bệnh thì phải làm sao?"

Nói cách khác Lăng Hi hoàn toàn quyết định theo tâm trạng mà không mang theo người...... Thẩm Huyền nhíu mày, cảm thấy Lăng Hi trước tiên biết hướng đi của Lục tiểu thư, bằng không sẽ không đi nhanh như vậy, cũng sẽ không tự nhiên mà chọn nước Mỹ, thì ra nguyên nhân chính là thế này, như vậy Lăng Hi mới có thể mượn lực Lục tiểu thư công khai ném bảo tiêu đi.

Hắn tận lực không đi nghĩ nhiều, hỏi "Quan hệ của hắn với Mike thế nào?"

"Rất tốt"

"Tốt tới trình độ nào?"

Bọn bảo tiêu nghĩ nghĩ, do dự vài giây nói "Đây là cảm giác của chúng tôi, Lăng thiếu rất...... Rất quan tâm đến hắn, vì cứu Mike ra ngoài dùng không ít công phu, trừ Lăng Bắc, chúng tôi còn chưa thấy hắn đối xử tốt với người nào như vậy......"

Bọn họ đang nói bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện, nhanh chóng im lặng, cùng Thẩm Huyền đối diện vài giây, nói "Không có"

Thẩm Huyền khó chịu "Đối với hắn như thế nào?"

"...... Thật sự không có" bọn bảo tiêu dưới cái nhìn của hắn đồng thời quay đầu đi "Đừng hỏi, Lăng thiếu có nói chúng tôi lắm miệng, anh hỏi tình huống chúng tôi thì có thể, đừng hỏi hắn"

Thẩm Huyền lựa chọn video nguyên nhân chính là tiện quan sát bọn họ có đang nói dối hay không, liền nhìn chằm chằm bọn hắn một lát, chậm rãi thu hồi tầm mắt, đơn giản hàn huyên hai câu khác, rồi cắt đứt trò chuyện.

Hắn xuống lầu đi đến trước bàn ăn ngồi, rơi vào trầm tư. Lăng Hi thiết kế chuyện này là muốn hắn đuổi theo đến Pháp?

Thế nhưng không đúng, với tính tình của Lăng Hi, chẳng sợ tính toán người khác cũng sẽ không ủy khuất chính mình, như thế nào sẽ ngay cả bảo tiêu mình quen thuộc cũng không mang? Càng miễn bàn còn cùng Mike tâm tư không đơn thuần đi, thật sự không sợ gặp chuyện không may sao?

Hắn từ từ ăn xong cơm, ý đồ cùng Lăng Hi liên hệ một chút, phát hiện di động đối phương tắt máy, liền đi công ty, sau đó lại cảm thấy không có biện pháp tập trung lực chú ý, dứt khoát chuyển qua ghế dựa, xuyên qua cửa sổ sát đất lẳng lặng nhìn chằm chằm thành thị dưới ánh nắng chói chang, sau một lúc lâu lấy di động ra cùng đám người Cố Huyên trò chuyện, hỏi thăm xem bọn họ biết tin tức của Lăng Hi hay không.

"Hắn từng nói muốn đi nước ngoài?"

Đặng Văn Hồng lên tiếng trả lời "Còn nói tín hiệu có thể sẽ không tốt lắm, dặn ta có việc thì gửi tin nhắn"

"Không nói gì khác?"

"Không có", Đặng Văn Hồng cười nói "Như thế nào, tìm không được hắn?"

Thẩm Huyền cự tuyệt trả lời vấn đề này, thản nhiên nói "Không quấy rầy ngươi quay phim"

Đặng Văn Hồng cười cười "Hẹn gặp lại, có tin tức ta sẽ nói cho ngươi"

Thẩm Huyền lại cho gọi điêhn thoại những người khác, trừ Lục tiểu thư nói nàng không biết tình hình ở nước ngoài, không có
thu hoạch nào khác, manh mối ít đến mức đáng thương.

Hắn cuối cùng không có biện pháp, phải gọi cho đại ca.

"Ồ?" thanh âm Thẩm đại thiếu dễ nghe chậm rãi truyền lại đây "Sự kiện kia của Mike là do Lăng Hi làm?"

"Ừm, ngươi nói hắn muốn làm gì?"

Thẩm đại thiếu nói: "Ta cũng không phải chuyên gia tư vấn tình cảm của ngươi"

"Ta chỉ là muốn ngươi đứng ở góc độ khách quan phân tích một chút"

"Vậy thì ngươi nói chi tiết một chút đi" Thẩm đại thiếu nói: "Ta nhớ rõ hắn sau khi tỉnh dậy vẫn luôn ở lại chỗ đó của ngươi, các ngươi phát sinh chuyện gì mà khiến hắn chịu phí công để chỉnh ngươi?"

"...... Không có gì, Thẩm Huyền tạm dừng một chút, dứt khoát đem chuyện linh hồn Lăng Hi trở lại trong thân thể nhưng lại không thể thức tỉnh nói ra.

Thẩm đại thiếu cười đến sung sướng: "Ngươi đã làm gì?"

"Ngươi không cần biết"

Thẩm đại thiếu cũng không kiên trì, cười hỏi: "Vậy ngươi cảm giác là hắn đang trả thù ngươi sao?"

"Ngươi nói xem?"

"Chuyện tình cảm ai có thể nói rõ được? Hiện tại hắn cho ta cảm giác hình như là rất không muốn bị người khác quấy rầy"

Thẩm Huyền im lặng, đây cũng là loại tình huống hắn không muốn phải đối mặt nhất.

Ví dụ của loại này có nhiều lắm, lúc mọi người xung quanh đều cho rằng hai người không xứng, bọn họ cố tình liền ở cùng nhau, thực ra chỉ cần yêu nhau, hay không xứng thì chỉ có đương sự mới có tư cách phát ngôn.

Cũng như vậy, tuy rằng hắn cảm thấy tên ngu xuẩn kia không có ưu điểm gì, nhưng nếu Lăng Hi coi trọng tên đó, hắn cũng không có biện pháp ngăn cản, về phần tật xấu của Lăng Hi...... Ở trước mặt tình yêu có lẽ cũng không đáng nhắc tới đi?

Nhưng về phương diện khác, chính là bởi vì manh mối quá ít, để người khác không nhịn được mà suy nghĩ vẩn vơ, mới càng làm cho hắn cảm thấy Lăng Hi là đang cố ý dẫn đường hắn.

Thẩm đại thiếu đợi lâu cũng không thấy hắn không lên tiếng, cho hắn một kích trí mệnh: "Thực ra hắn tính kế không quan trọng, quan trọng là dù cho hắn đang tính kế ngươi, ngươi có thể an tâm ngồi ở chỗ này chờ hắn trở về sao?"

Thẩm Huyền hung hăng hít một hơi.

Tuyệt đối không thể.

Vô luận Lăng Hi có mục đích gì, hắn cũng không dám đánh cược, bằng không vạn nhất hai người kia thật sự ở cùng nhau hoặc phát sinh cái gì ngoài ý muốn, hắn có hối hận cũng không kịp.

Đặc biệt hắn không rõ Lăng Hi có dẫn người theo hay không, nếu chỉ có hai người Lăng Hi cùng Mike, thì Lăng Hi thân thể nhỏ nhắn kia sao có thể là đối thủ của Mike? Lại nói, nếu tên Mike ngu xuẩn kia có mấy nguuời bạn xấu chỉ cho hắn chủ ý kê đơn trước rồi sau đó đem người chiếm......

Hắn không dám nghĩ nữa, nhanh chóng cắt đứt, gọi cho Đào Thiên Thụy đơn giản đem chuyện công ty công đạo một lần, tìm đại ca muốn hai vị bảo tiêu xuất thân là lính đánh thuê, thẳng tiến đến sân bay.

Hắn cảm giác lúc này mới có chút giống với phong cách của Lăng Hi— nếu đào hố, sẽ có biện pháp khiến người ta cam tâm tình nguyện nhảy vào trong.

Thẩm Huyền âm thầm cắn răng, rất tốt, ngươi chờ ta tìm ra ngươi lại tính sổ!

Lăng Hi lúc này đã về tới công ty lính đánh thuê, bốn tên bảo tiêu dứt khoát kinh ngạc: "Lăng thiếu, ng...ngươi... ngươi không phải đi Pháp sao?"

"Nói chơi" Lăng Hi cười nói: "Ta chỉ là đi tiễn hắn, hắn ngược lại đúng là có mời ta đi Pháp, nhưng ta không muốn lại phải ứng phó hắn, Thẩm Huyền có tìm các ngươi không?"

"Có tìm"

"Các ngươi nói gì đó?"

Bảo tiêu dè chừng nói: "Đ...... Đã nói ngươi muốn cùng Mike cùng đi chơi"

"Ừ" Lăng Hi dẫn đầu xoay người, nhận ra bọn họ có chút ngốc, ôn hòa nói: "Không muốn đi? Thật muốn ở trong này huấn luyện nửa tháng?"

Bốn người lập tức hồi thần, nhanh chóng lắc đầu, theo đuôi hắn: "Chúng ta đi đâu?"

"Lần trước cùng Lôi Nham nói chuyện phiếm có nghe nói qua vài ngày nữa hắn muốn đi Chicago" Lăng Hi cười nói: "Chúng ta đến trước tùy tiện đi dạo, sau đó ta sẽ liên hệ hắn"

Bốn người đến cùng cũng không phải ngốc tử, chậm rãi suy nghĩ cẩn thận bọn họ chắc chắn là bị Lăng thiếu lợi dụng một phen, đem tin tức giả truyền lại cho Thẩm Huyền, nháy mắt mấy cái, nói: "Nếu Thẩm thiếu tìm đến Mike, liền biết ngươi đang ở Mỹ a"

"Sẽ không" Lăng Hi kiên nhẫn giải thích: "Ta nói với Mike Chu lão gia tử rất tức giận, nếu như bị bắt đem về chắc chắn sẽ tiếp tục cấm túc, cho nên bảo hắn trở về Pháp thì về nhà một chút sau đó liền nói đi giải sầu, rồi trốn đến chỗ bạn bè, tốt nhất phải hạn chế liên hệ với bên ngoài, đặc biệt phải cẩn thận với điện thoại của bảo mẫu và người làm, ngàn vạn cũng không được bại lộ địa điểm, bằng không làm không tốt chắc chắn sẽ bị bắt ngay lập tức, chỉ cần kiên trì một tháng, Chu lão gia tử hẳn sẽ nguôi giận, à, ta còn nói cho hắn vô luận ai hỏi máy bay của ta hạ cánh ở đâu, toàn bộ đều phải nói không biết"

Bốn người "......"

Lăng Hi tự hỏi một chút: "Hắn hẳn là sẽ nghe lời"

Bốn người "......"

Dĩ nhiên rồi, lúc trước cứu hắn ra, hắn chỉ kém rơi lệ đầy mặt quỳ liếm ngài thôi đó có biết không? Ngài chính là thần của hắn đó!

"V...... Vậy chờ Thẩm thiếu đi tìm không phải sẽ......"

"Ừm, hắn phỏng chừng sẽ đoán là Mike dẫn ta đi thám hiểm rừng rậm" Lăng Hi sung sướng nói.

Lại sau đó, người nào đó đại khái sẽ ở bên trong cơn giận dữ lòng nóng như lửa đốt tìm hắn, ở bên trong khu rừng của Pháp thám hiểm, sống một ngày bằng một năm, thuận tiện còn tưởng tượng thêm một chút các loại tình huống xấu, càng ngày càng thêm táo bạo, như vậy rất không tệ nha.

"Thực ra nếu không phải Mike chủ động kể lại chuyện hồi còn bé ở rừng rậm, làm ta theo ý định này, chứ ban đầu địa điểm ta muốn chọ là ở sa mạc" Lăng Hi tiếc hận nói: "Tiện nghi Thẩm Huyền"

Bốn người "= 口 ="

Không cần phải tàn nhẫn như vậy chứ, hắn đến cùng chọc tới chỗ nào của ngài vậy hả?!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện