Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu

Diêm Cận theo lời nàng dạy mở vòi nước ấm, quả nhiên là có nước chảy ra, hắn lấy tay hứng, đúng là rất ấm.

Đơn giản rửa mặt, rồi dùng khăn lau khô, vẫn không quên liếc mắt nhìn chiếc khăn một chút, loại khăn này thực đặc biệt.

Từ phòng vệ sinh đi ra, chần chừ một vài giây, sau đó quyết đoán chuyển hướng vào phòng bếp.

Đêm qua hắn không chợp mắt một chút nào, vẫn cứ tưởng rằng tất cả chỉ là mơ. Nhưng sự vật trước mắt nói cho hắn biết, đây không phải mộng, là thật.

Nhưng rốt cuộc đây là đâu? Sao lại có nhiều vật thần kỳ như vậy? Sao lại có người có thể tương tự nàng như thế?

Đi đến cửa phòng bếp, đồ vật bên trong khiến hắn kinh ngạc một lúc lâu, không giống trong nhận thức của hắn một chút nào.

Nhìn nàng thành thạo nhàn nhã làm gì đó, hắn nhìn không rõ.

Kia có phải là bếp hay không? Thế nhưng không có lửa. Trong đó còn có một thứ gì đó tròn tròn màu trắng, đồ dường như bị đun nóng, sôi lên rất rõ.

Nhạc Sở Nhân nấu lại bánh trẻo* đông lạnh, sáng sớm chỉ có thể ăn thứ này.

*Bánh trẻo: sủi cảo Trung Quốc.

Cô vô tình nhìn thoáng qua, thấy Diêm Cận đang nhìn chằm chằm lò vi sóng, khóe môi cong lên. Anh ta giống như cái gì cũng không biết, thật buồn cười.

“Anh không biết đây là cái gì sao?” Nhạc Sở Nhân nghiêng đầu, mở miệng hỏi Diêm Cận.

Diêm Cận lắc đầu: “Không biết.”

“Anh sống ở chỗ nào vậy? Có phải là ăn lông ở lỗ hay không?” Cổ đại sao? Thật đúng là không thể tin được.

“Ăn lông ở lỗ? Không phải. Đại Yến có mấy trăm năm lịch sử, văn võ tề thượng, vô luận quốc lực hay kinh tế không nhất thì nhì trong các nước lân cận.” Diêm Cận nghiêm túc trả lời, sao sống ở Đại Yến lại có thể gọi là ăn lông ở lỗ được?

Nhạc Sở Nhân chậm rãi gật đầu: “Vậy anh chính là Đại Nguyên soái, chủ lực chuyên chinh chiến sa trường, đúng không?”

“Tất nhiên.” Mâu quang hữu lực, lời hắn nói, rất khó làm người khác hoài nghi.

“Lợi hại vậy sao?” Càng nghe càng mơ hồ, cô mở lò vi sóng, mang đĩa bánh trẻo ra, thuần thục đổ vào nồi canh xương.

Nhạc Sở Nhân ăn trước một cái, sau đó bưng nồi bánh trẻo đặt lên bàn ăn trong phòng bếp.

Quay lại lấy bát đũa, nhìn Diêm Cận vẫn còn đứng ở đằng kia, cô lên cười rộ lên: “Đi vào ăn sáng thôi, còn chờ tôi phải mời sao?”

Diêm Cận có chút sững sờ, nghe nàng nói vậy, hắn quả thật có cảm giác đói bụng.

Chậm rãi lại gần bàn ăn, nhìn ghế dựa, bộ dáng trông rất kỳ lạ, nhưng ngồi lên cảm giác rất tốt.

“Ngồi xuống ăn đi, ăn không cần phải khách sáo, phóng khoáng lên, tôi không thích phải nói nhiều đâu.” Múc cho anh ta một bát trước, đặt đũa xuống trước mặt, rồi cô cũng tự nhiên múc lấy cho mình một bát.

Diêm Cận cầm đũa, tư thế rất chính quy, dù đang đói nhưng nhìn anh ta ăn văn nhã hơn Nhạc Sở Nhân nhiều, vừa nhìn đã biết đã được gia đình giáo dục.

Nhạc Sở Nhân vừa ăn vừa nhìn Diêm Cận, chậm rãi cân nhắc. Nhìn bộ
dạng này của anh ta trông như văn nhân đã được giáo dục nghiêm khắc, nhưng thực sự anh ta lại chẳng biết đồ dùng phải sử dụng thế nào, rất mâu thuẫn.

“Diêm Cận, theo như lời anh nói thì hiện tại anh không thể quay về, lại mơ hồ không biết đường đi thế nào. Nếu như tôi đuổi anh ra ngoài, có vẻ rất vô tình. Tôi có thể thu lưu anh, nếu có thể, tôi sẽ tìm phương pháp giúp anh quay về. Thế nhưng anh phải hồi báo thích hợp, anh có đồng ý không?” Ăn vài cái bánh trẻo liền buông đũa, Nhạc Sở Nhân cầm cốc nước, tủm tỉm nhìn Diêm Cận.

Động tác ăn đồ ăn của Diêm Cận chậm đi rõ rệt, giương mắt: “Ngươi muốn cái gì?”

“Tôi muốn nghiên cứu anh.” Trả lời thẳng thừng khiến Diêm Cận nhíu mày, tỏ vẻ khó hiểu.

“Đừng hiều lầm, tôi chỉ muốn nghiên cứu xem anh cùng với người Trung Quốc bình thường có gì bất đồng. Huống hồ anh lại biết bay, tôi muốn biết anh làm cách nào có thể bay lên như thế.” Thực thần kỳ.

Đôi mắt khẽ đảo,

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh

Tập tin gởi kèm:

unnamed (1).jpg [ 40.49 KiB | Đã xem 4 lần ]
6701jpg_wh860jpg

trướctiếp
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
$('head').append('');

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện