Quan Thư Quân bị thái độ thờ ơ của tôi làm cho kinh ngạc, cô ấy nhìn tôi với vẻ không thể tin được, như thể nhìn thấy một tên khốn xa lạ, khoanh tay chờ tôi nói gì đó, tôi lại cầm thìa lên và lặng lẽ húp cháo, thờ ơ.
Cô ấy trở lại vẻ xấu tính thường ngày và chế nhạo tôi: "Thì ra bộ dáng xấu xa của cô chính là thế này."
Tôi cười hỏi ngược lại: "Xấu xa? Ý cô là sao?"
"Mỗi lần, Lam Phi Ỷ tìm đến cô, ngay lúc đó tôi còn đang nghĩ khi nào cô bị lộ tẩy, nhưng mà lần nào cô cũng chọc cô ta tức giận rời đi, sau đó thản nhiên làm như không có gì xảy ra, còn tôi ra giả vờ tin tưởng cô, thậm chí còn chơi trò mờ ám, thế mà cô cũng không bị mắc lừa, đến giờ thì, chúc mừng cô, tôi tin cô rồi."
Nghe cô ấy nói xong, tôi giả vờ không hiểu nên nhún vai lắc đầu: "Ý cô là những gì cô đối tốt với tôi trước đây, đều là giả à? Muốn đứng xem tôi diễn kịch, mà giờ cô đã tin tôi, ý là vậy sao?"
"Đúng vậy, dáng vẻ bây giờ của cô mới là chính cô. Thật khiến người ta ngạc nhiên, thái độ của cô bây giờ như là một kẻ phản diện xấu xa."
Tôi lấy khăn giấy lau miệng, nheo mắt cảm ơn: "Cám ơn, tôi coi đó như lời khen của cô. Đến giờ làm việc rồi, tôi phải đi đây."
"Bây giờ còn dám đi làm một mình à? Sự tình đã thành như vậy, cô không sợ có người quấy rầy sao?"
Tôi quay đầu lại và nhìn Quan Thư Quân một cách thờ ơ: "Cô thấy Lam Phi Ỷ có khả năng đến quấy rầy tôi không? Đó không phải là phong cách của cô ấy."
Quan Thư Quân trầm tư, cuối cùng lắc đầu: "Với tính tình của cô ta, cô ta sẽ không chủ động đến tìm cô, ngược lại cô nên cẩn thận với mấy người bạn của cô, sau khi cô và Lam Phi Ỷ chia tay, mấy người này đều hướng về cô ta, cái này được gọi là bị cô lập, hiểu chưa?"
Quan Thư Quân nói xong, đứng dậy đi đến bên cạnh tôi, sắp xếp một phen: "Cho nên trong khoảng thời gian này, cô ngoan ngoãn ở cạnh tôi, ít nhất tôi có thể đỡ cho cô một ít phiền toái."
Mẹ kiếp, hai người này xxoo thế nào đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liệu mình có bị AIDS không? Nghĩ thôi cũng sợ!
Đứa trẻ kia thật đáng thương, từ nhỏ đã mồ côi cha, lại còn sống trong một gia đình đồng tính luyến ái, liệu tính cách của nó có bị vặn vẹo không?
Lầu trên nói chí phải! Khi đứa bé trưởng thành, biết bản thân là kết quả thụ tinh ống nghiệm, sẽ nghĩ sao đây!
Nếu tôi là đứa bé kia, tôi sẽ hận bức chết người mẹ như vậy.
Đứa trẻ vô tội mà, phải không?
Nhìn nụ cười đạo đức giả của Quan Thư Quân, những lời bình luận bạo lực kinh khủng đó cứ lởn vởn trong đầu tôi, mỗi lời nói đều là một quả đấm, cứa vào tim tôi, tôi chỉ có thể giả vờ bình tĩnh nhìn cô ấy, cười đáp lại một cách máy móc: "Được, tôi nghe lời cô."
....
Vừa bước vào đại sảnh của Quan Thị, đã có người chỉ vào tôi, tôi đã chuẩn bị tinh thần nên bỏ qua chi tiết này, lúc này điện thoại reo, nhìn Soso gọi đến, tôi quay sang nói với Quan Thư Quân: "Tôi đi nghe điện thoại, cô lên trước đi."
Cô ấy nhìn di động của tôi, cười một cái, xua tay: "Đi đi, hôm nay cô sẽ bận."
Tôi quay người, đi đến khoảng đất trống bên ngoài tòa nhà để nghe điện thoại: "Alo."
"Vưu Phi Phàm! Mình không dài dòng với cậu nữa, mình hỏi cậu, đoạn ghi âm trên mạng là sao hả?"
"Mình chỉ nói sự thật."
"Cậu và Phoebe đã chia tay rồi, có cần phải làm ầm lên thế này không? Cho dù cô ấy có làm sai chuyện có giấu cậu mọi chuyện, nhưng cậu cũng không cần thiết phải phơi bày trần trụi về cô ấy và con trên mạng như thế này. Cậu có biết những bình luận đó gây tổn thương như thế nào không?"
"Thọ Tuyết Lâm! Đừng có nói chuyện đạo lý với mình bằng cái giọng này, cậu đừng có nhúng tay vào chuyện này."
"Ồ, có chỗ dựa là họ Quan, nên cánh cứng rồi... Vưu Phi Phàm, cậu được lắm."
"Nếu cậu gọi chỉ để chửi mình, mình sẽ cho cậu một phút để chửi, chửi xong rồi thì cúp máy, chửi đi."
Soso ở đầu bên kia điện thoại im lặng, cho dù có chuyện gì xảy ra, cô ấy sẽ luôn là người đầu tiên gọi điện cho tôi, cô ấy là bạn thân nhất của tôi, năm đó cô ấy chưa từng trách tôi khiến cô ấy sảy thai, nhưng bây giờ tôi lạnh lùng dứt khoát với cô ấy, cuối cùng cô chậm rãi nói với giọng điệu vô cùng thất vọng:
"Rốt cuộc thì vẫn thay đổi, chẳng qua là tốt hay xấu mà thôi. Hành động của cậu đã làm tổn thương bao người, cậu không thấy có lỗi với Phoebe sao, có suy nghĩ cho bé con không? Mặc dù, mình vẫn coi cậu là bạn, nhưng mà thôi cứ vậy đi, tự xử lý cho tốt."
Tôi châm một điếu thuốc và dựa vào tường. Những người ra vào Quan Thị theo tốp 2 tốp ba, luôn ném ánh mắt khó hiểu nhìn tôi, người gọi điện thoại đến thứ hai là ba tôi. Kể từ khi tôi rời khỏi đây và bắt đầu đi du lịch, tôi chưa bao giờ liên hệ với ông ấy, ông ấy thỉnh thoảng vẫn đến nhà tổ để gặp Khuynh Phàm, và dành những ngày cuối tuần với chúng tôi, mối quan hệ của chúng tôi đã tốt hơn trước, nhưng mà mỗi người đều có cuộc sống riêng không mặn không nhạt với nhau.
Hôm nay thật sự rất lạ, bọn họ tụ tập cùng nhau tham gia trò vui, ăn dưa: "Ba."
Tôi cứ tưởng ông ấy sẽ mắng tôi, nhưng giọng điệu lại bình tĩnh đến không ngờ: "Mấy đứa đều là người lớn, nếu có mâu thuẫn gì không thể giải quyết ổn thỏa, cứ khăng khăng làm ầm lên thế này, còn khiến Tiểu Ỷ lên báo, còn tự kéo mình xuống nước, thân phận của Tiểu Ỷ có thể chịu được bị châm chọc như vậy sao?"
"Ba, bọn con chia tay."
"Ba mặc kệ quan hệ con và con bé thế nào, nhưng mà nhà họ Vưu chúng ta không làm chuyện ăn cây táo rào cây sung! Con bé không có đối xử tệ bạc với con, còn con lại làm ra chuyện như thế với con bé, là con không đúng."
"Đây là chuyện giữa con và cô ấy, đừng xen vào việc của riêng con."
"Thái độ của con là sao đây?"
Tôi nghiến răng, bình thản đáp: "Cứ vậy đi, con còn bận chuyện khác. Ba giữ gìn sức khỏe, sau này đừng đến Lam gia nữa...."
"Con bảo không đến là không đến à? Vậy ba càng muốn đến, ba chỉ nhận đứa cháu gái Khuynh Phàm này, không cho con quyết định!"
Đối diện với màn hình tối đen với vẻ mặt đờ đẫn, cuối cùng ba tôi cũng cúp điện thoại, thừa lúc không có ai gọi, tôi vội bấm một cuộc gọi khác cho Dư Kiêu, cô ấy gần như lập tức trả lời: "Nhân vật đầu đề, nổi tiếng rồi nha~"
"Tôi không có thời gian đùa giỡn với cậu."
"Vậy cậu tìm tôi làm gì? Tôi đang lướt Weibo, cậu nói xem mấy tên anh hùng bàn phím này, còn độc hơn cả thuốc độc nữa, không sợ bị trời đánh."
"Nói chuyện đàng hoàng đi, tôi cần cậu theo dõi một người."
Nghe yêu cầu của tôi, Dư Kiêu lập tức hứng thú: "Này, cậu có động thái lớn đấy à?"
"Tin tức hôm nay có phải là một động thái lớn không?"
"Không, cung tên này của cậu bắn vào Lam đổng, không phải kẻ thù của cậu Quan Thư Quân và Jane thì là ai?"
"Yên tâm đi, tôi có kế hoạch của tôi, mau tìm người đáng tin cậy giúp tôi theo dõi