Cô ngước đầu lên, gương mặt ẩn nhẫn nhìn anh, vừa thẹn vừa cuống vừa vô tội.Thẩm Tân nhìn đôi mắt ướt át của cô, bỗng dưng bật ra tiếng cười khẽ.Không khí nóng ẩm ám muội giống như bị câu nói này của cô thổi đi vậy, gió đêm lành lạnh lại thổi tới, lúc này Khương Mạc mới phát hiện cả người cô đều là mồ hôi.Thẩm Tân đưa tay ra sau eo cô sờ vào chỗ bị tay nắm cửa đè vào, cảm giác chạm vào một mảng nhẵn nhụi mềm mại, anh giúp cô xoa xoa, thấp giọng hỏi: “Còn đau nữa không?”Ầm một tiếng, nhiệt độ vừa hạ xuống nháy mắt lại tăng lên, gương mặt Khương Mạc đỏ bừng, bị anh xoa đến eo tê chân nhũn, vội vàng bám lên người anh.Cô hoang mang đáp: “Được…..được rồi…..anh đừng xoa nữa……”Thật là mất mặt, bị anh sờ hai cái liền đứng cũng không vững.Cô tự phỉ nhổ chính mình.Thẩm Tân lại cười một tiếng, anh cười càng làm Khương Mạc thấy mất mặt, kéo cổ áo anh hung hăng uy hiếp: “Không cho cười!”Thẩm Tân: “Được, không cười nữa.”Khương Mạc: “.........”Giọng điệu dỗ trẻ con này càng làm cô buồn bực.Đột nhiên cả người cô nhẹ tênh, vội vàng nhìn lên trên, vậy mà lại bị anh trực tiếp bế lên rồi.“Này, thả em xuống……”Cô vùng vẫy trong lòng anh, dẫn đến một giọng âm đè nén.“Đừng cử động!”Anh dùng chân đóng cửa phòng, bế cô vào phòng khách, ghé sát vào tai cô, hơi cắn răng: “Còn động nữa thứ đè vào em không còn là tay vịn cửa nữa đâu.”Khương Mạc ngơ ra một lát, dần dần hiểu được ý anh nói, bò lên vai anh trở nên an phận.Thì ra còn biết xấu hổ……..Đang nghĩ, anh nghe thấy tiếng cười trộm, cô gái nhỏ học theo bộ dáng của anh, tiến đến bên tai anh, cười trên nỗi khổ của người khác: “Thế thì anh chỉ có thể nhịn tiếp rồi, mẹ em nói con gái không được quá tuỳ tiện, em là một đứa trẻ ngoan, phải nghe lời mẹ.”Thẩm Tân xoay đầu nhìn cô.Đồ ngốc này, rốt cuộc có biết là bọn họ đã kết hôn rồi không.Không cần biết anh muốn làm gì cũng đều là danh chính ngôn thuận.Ánh mắt này ý gì? !Khương Mạc bị anh nhìn có chút không tự nhiên, khuôn miệng nhỏ chép chép gây sự: “Sao vậy? Em nói không đúng sao? Có phải anh muốn nói em không phải đứa trẻ ngoan?”Thẩm Tân: “.......”Anh không để ý đến cô.Nếu như là trước đây, tuổi hai người xấp xỉ nhau, anh lại là thanh niên vẫn chưa chín chắn, chắc chắn sẽ cùng cô lý luận một phen, nhưng hiện tại……...Bản thân là một người đàn ông trưởng thành hai mươi tám tuổi, tại sao phải chấp nhặt với một thiếu nữ vị thành niên chưa tròn mười tám tuổi?“Này, sao anh không nói gì thế? Có phải anh quên cái nhà này là do em làm chủ rồi không?”Cô vung chân đá rớt dép lê, đôi chân trần khẽ cọ vào đùi anh, vô cùng không vừa ý Thẩm Tân hồ nghi vị trí chủ gia đình của mình.“Không có, nhà này em làm chủ.” Thẩm Tân thả cô lên sô pha, thấy cô lại chuẩn bị nói, vội vàng chuyển chủ đề, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi? Sao đột nhiên lại chạy đến đây giờ này?”Khương Mạc lập tức nhớ đến mục đích cô đến đây, cô muốn hỏi anh có phải vẫn luôn thích cô, kết hôn với nữ nhân xuyên không không phải vì thích cô ta mà vì cô nên mới kết hôn.Ừm, đúng rồi, còn phải giúp Chuyển phát nhanh hỏi đối sách, làm thế nào để đuổi nữ nhân xuyên không ra khỏi cơ thể bạn gái cậu ta.Trên đường không biết cô đã nghĩ bao nhiêu cách hỏi, uyển chuyển có, thẳng thắn có, nói bóng nói gió có, hướng dẫn từng bước có…….Nhưng đến bây giờ, người mà cô thích nhất đang ở ngay trước mặt cô, cô ngược lại cái gì cũng không hỏi ra miệng được.Cô sợ đáp án là phủ định, nếu như vậy, đến việc giả vờ là người mà anh vẫn luôn thích cô cũng không thể nữa……..Thẩm Tân lần đầu tiên nhìn thấy cô do dự chần chừ như vậy, dáng vẻ nhấc nhân nhưng lại không dám tiến lên phía trước, trong lòng anh trầm xuống, tưởng rằng có chuyện lớn, bàn tay nâng mặt cô lên, hỏi: “Ai bắt nạt em?”Khương Mạc vội lắc đầu liên tục, ai bắt nạt được cô chứ, cô không bắt nạt người khác là may lắm rồi.“Vậy thì……”Lẽ nào cô bắt đầu nghi ngờ chuyện anh nói bố mẹ đi du lịch nước ngoài rồi?“Em ……..Em…..” Thấy biểu tình của Thẩm Tân ngày càng nghiêm trọng, cô cắn chặt răng, nói một hơi: “Thẩm Tân, nếu như em nói em của mười năm trước không phải là em, người kết hôn với anh cũng không phải là em, bọn họ đều là một người khác, anh có tin không?”Cô nói xong, nín thở chờ phản ứng của anh.Nếu anh dám ghét bỏ cô, thì cô…...cô lại không thể đánh anh.Sự kinh ngạc sự dừng lại một giây trên mặt Thẩm Tân, đợi đến khi anh nhìn thấy ánh mắt thấp thỏm lại căng thẳng của Khương Mạc, theo bản năng hạ giọng dịu dàng hỏi: “Ừm, chuyện này anh biết.
Sau đó thì sao?”Anh biết?Cô không ngờ phản ứng của anh lại bình tĩnh như vậy, hơn nữa còn biết từ lâu rồi.Thẩm Tân: “Ừmm, tối hôm đó em đến gõ cửa tìm anh, khoảnh khắc em mở miệng anh liền biết.”“Vậy anh…...vậy anh….” Cô vẫn kinh ngạc không thôi, cơ thể còn phản ứng nhanh hơn não bộ, hốc mắt cay cay, “...Vậy lúc anh kết hôn cũng biết cô ta không phải là em?”Làm thế nào bây giờ, tình huống tàn nhẫn nhất bị cô gặp phải rồi, tên ngốc Thẩm Tân này, vậy mà lại thật sự thích nữ nhân xuyên không, rốt cuộc thẩm mỹ của anh kiểu gì vậy?Cô tủi thân muốn khóc, nước mắt sắp rơi ra rồi.“Cô bé ngốc….”Anh thở dài một tiếng, giơ tay xoa xoa đầu cô, nói: “Anh kết hôn với cô ta làvì đợi em quay về.”…...Hả?Thẩm Tân tiến sát lại, nhẹ nhàng hôn lên đuôi mắt cô, lấy đi nước mắt mặn chát vương trên đó, chỉ vào ống tiết kiệm tiền trên tủ tivi: “Nha đầu ngốc, anh nói vẫn không đủ rõ sao? Anh tiết kiệm mười năm tiền xu, chẳng lẽ kiết kiệm vì người khác?”Khương Mạc há miệng phát ngốc tại chỗ, trên lông mi vẫn còn nước mắt chưa khô, muốn khóc không khóc, muốn cười không cười, biểu cảm có chút buồn cười.Thất thần hồi lâu, cuối cùng cô cũng phản ứng lại, bật cười thành tiếng, tiếng cười này của cô phát ra liền không thể dừng lại, che miệng lăn qua lăn lại trên sô pha cười khúc khích, ánh mắt nhìn Thẩm Tân sáng lấp lánh trong bóng đêm.Anh kéo cô ngồi dậy, bất lực nói: “Buồn cười như vậy sao?”“Ừm….” Cô cố gắng nhịn lại vui sướng, mắt vẫn không ngừng cong lên, ngón tay nắm lấy ống áo ngủ của anh lắc lắc, nâng cằm lên, đắc ý nói: “Thì ra anh vẫn luôn thích em.”Thẩm Tân ‘hừ một tiếng, tránh cô không trả lời.“Vậy bố mẹ em thì sao? Bọn họ biết em không phải là em không?”“......Biết rồi.”“Hả? !”Đến bố mẹ cô cũng biết, chẳng trách trên điện thoại của nữ nhân xuyên không không có số điện thoại của họ.Cô mong chờ nói: “Vậy anh nói với họ bây giờ em đã quay về chưa?”Bố mẹ phát hiện cô đổi hồn, nhất định rất đau lòng.Thẩm Tân nhàn nhạt nói: “Vẫn chưa…..anh không liên lạc được với bọn họ.”“Hả? Tại sao?”“Bọn họ đi nước ngoài du lịch rồi, không mang điện thoại, không phải anh từng nói với em rồi sao?” Anh nói xong, nhàn nhạt nói sang chuyện khác: “Bốn giờ sáng em chạy về chỉ để hỏi cái này?”…..Ừmm, chuyện của Chuyển phát nhanh quan trọng hơn.Cô lầu bầu một câu ‘hai người già trở nên lãng mạn đúng là dọa chết người ta, mặt hơi đỏ nói: “Không phải, cái này chỉ là thuận tiện nên em hỏi.”Thẩm Tân: “......”Anh một chút cũng không nhìn ra đây là vậy mà lại là ‘thuận tiện’.Khương Mạc ho một tiếng, cuối cùng cũng bình tĩnh lại từ trong vui sướng, nói ra chuyện cô nghe được cuộc đối thoại của người đàn bà xuyên không với hệ thống, còn cả chuyện người đàn bà xuyên không đang ở trong cơ thể bạn gái của Hạ Tiến, hỏi: “Hạ Tiến nhờ em đến hỏi anh, có phải anh đã làm gì để đuổi cô ả xuyên không đi không?Trong phòng quá tối, cô không hề chú ý đến từ lúc cô nói ra người đàn bà xuyên không vẫn còn trên thế giới này, đồng thời vẫn còn một cơ hội xuyên không bắt đầu lại, gương mặt Thẩm Tân liền trở lên trắng bệch.Không đợi được câu trả lời của anh, cô mới ý thức được có điều gì đó không đúng, gọi anh: “Thẩm Tân…..Thẩm Tân…..Anh sao vậy?”Dưới ánh đèn ngủ, gương mặt Thẩm Tân nhợt nhạt lạnh giá, anh nhắm mắt lại một lúc, hít sâu một hơi, hỏi cô: “Em nói người chiếm cơ thể em vẫn còn trên thế giới này, hơn nữa vẫn còn một cơ hội xuyên không?”Giọng nói mang theo run rẩy không dễ phát hiện ra.Khương Mạc gật đầu: “Em nghe được là như vậy.
....Anh đừng để ý cái đó nữa, anh mau nói có phải anh đã làm gì rồi mới có thể đuổi cô ta đi đúng không?”Trong bóng đêm, anh hít sâu mấy lần mới cảm thấy huyết mạch trong cơ thể bắt đầu lưu thông lại.Anh nói: “Khương Mạc Mạc, chúng ta không quản chuyện này nữa, được không?”Khương Mạc: “Hả?! Tại sao? Chuyển phát nhanh sắp bị dày vò phát điên rồi…..”“Anh cũng sắp bị giày vò phát điên rồi!”Anh đột nhiên ngắt lời cô, câu nói này dường như được rít ra từ kẽ răng vậy, giọng nói không khống chế được mà run lên.Khương Mạc chưa từng nhìn thấy bộ bộ dạng này của anh, anh nhìn cô, phảng phất như cuối cùng cũng xé nát lớp ngụy trang bình tĩnh ưu nhã, lộ ra máu thịt gớm ghiếc cùng khung xương lởm chởm.Cô nhìn anh sững sờ.Một cánh tay nhợt nhạt mạnh mẽ nắm lấy cằm cô, kéo cô đến trước mặt anh, khoảng cách giữa hai người rất gần, có có thể nhìn rõ ràng sự