Tại sân bay, Hạ Tiến lo lắng đứng đợi ở bên ngoài.Đội trưởng bảo cậu ta đợi ở khách sạn, nhưng cậu ta không đợi được, chỉ muốn gặp cô sớm một chút để biết được kết quả.Cuối cùng thì chuyến bay của cô cũng hạ cánh, cậu ta nhìn thấy Khương Mạc từ xa, vội vàng vẫy tay về phía cô, hét lớn: “Đội trưởng! Ở đây!”Khương Mạc chạy đến, cậu ta vội hỏi: “Anh Thẩm nói thế nào? Có cách gì không?”Khương Mạc lấy một tờ giấy từ trong túi ra đưa cho cậu ta: “Đây, Thẩm Tân thức thâu đêm viết cho cậu đấy.”Nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng sớm, cô vừa đau lòng, vừa vui vẻ, vừa sùng bái, Thẩm Tân Tân của cô thật sự quá tốt hu hu hu.Cô nhất định bảo vệ tốt bản thân, không được ốm, không được bị thương, sẽ không để anh đợi thêm lần nào nữa.Hạ Tiến mừng như điên, mở ra đọc một lượt nhanh như gió: “Đậu xanh! Anh Thẩm cũng quá ác rồi.”Bên trên viết rất nhiều, từng dòng từng dòng phân tích và suy đoán, phác họa ra hình tượng một người phụ nữ nông cạn, ngây thơ, tham lam, mù quáng, cái tôi lại vô cùng lớn, thậm chí còn đoán ra có khả năng người phụ nữ này biết trước tương lai, hoặc là đến từ tương lai.Cô ta biết được một số sự việc, nhưng chỉ là hiểu biết nửa vời, đối với việc mà cô ta đã nhận định thì có sự chấp tín mù quáng.
Nhưng sau khi trải qua chuyện của Thẩm Tân, loại mù quáng này có khả năng sẽ giảm xuống rất nhiều.Khái quát lại, cô ta chỉ để ý chỉ có bốn vấn đề quan trọng nhất:Tiền.Đàn ông.Địa vị.MặtThứ tự quan trọng được xếp theo từ trên xuống dưới.Muốn đuổi cô ta ra khỏi cơ thể Chu Thiến Thiến chỉ có thể ra tay từ những phương diện này.“Đội trưởng, rốt cuộc anh Thẩm làm gì vậy?” Cậu ta luôn cảm thấy Thẩm Tân không hề giống như những lời đồn bên ngoài, là một người đi làm bình thường.Khương Mạc: “Lập trình viên.”Hôm đó, sau khi bị tiểu Lưu hỏi, cô đặc biệt đi hỏi anh thì anh trả lời như vậy.Hạ Tiến: “.........!”Ghi chép thắng lợi của Thẩm Tân ở ngay trước mắt, cậu ta hoàn toàn có thể làm lại theo cách của anh.Hạ Tiến lấy điện thoại ra gọi cho Chu Thiến Thiến.Chu Thiến Thiến vẫn ở nước ngoài, bên cô ta đang là buổi tối, cô ta đang ngủ say thì đột nhiên nhận được điện thoại của Hạ Tiến, biểu tình trên mặt lập tức trở lên đắc ý, cô ta biết ngay sớm muộn gì Hạ Tiến cũng phải cũng phải xin lỗi cô ta, ấn vào nút nhận nghe, cô ta xoa xoa cổ họng, có ý tỏ ra đáng yêu: “Alo~ Ai vậy?”Sau khi biết cô ta là hàng giả, Hạ Tiến nghe được giọng nói này càng cảm thấy khó chịu, cậu ta gồng người nhịn xuống cảm giác buồn nôn, dịu dàng nói: “Thiến Thiến, anh xin lỗi, chúng ta kết hôn đi.”Đợi sau khi kết hôn cậu ta sẽ cho cô ta biết thế nào là bùn nhão không trát được tường, thế nào là đàn ông vô dụng.Gia sản?Ha! Bố mẹ cậu ta sẽ không để lại gia sản cho một đứa vô dụng.Chu Thiến Thiến sướng như điên.Cô ta thực sự quá sáng suốt, từ bỏ tên vô dụng Thẩm Tân kia, quả nhiên tìm được người đàn ông quỳ gối phục tùng cô ta cả đời.Đợi sau khi kết hôn, hai khối tài sản lớn của Chu gia và Hạ gia đều thuộc về cô ta rồi!Cô ta che điện thoại lại, vui đến phát ra một trận cười như tiếng lợn kêu.Khương Mạc ở bên cạnh nhìn mắt chữ A mồm chữ O, tay cầm điện thoại của Hạ Tiến nổi đầy gân xanh, hơi run rẩy, nhưng giọng nói của cậu ta vẫn dịu dàng như cũ.Đột nhiên cô nghĩ đến Thẩm Tân.Lúc đầu anh kết hôn với nữ nhân xuyên không có phải cũng uất ức như thế này?Bỗng nhiên cô muốn khóc.Bộ phim này sao vẫn chưa quay xong nữa, cô mới vừa xa Thẩm Tân đã lại nhớ anh rồi.Cô gọi điện cho anh, Thẩm Tân bắt máy rất nhanh.“Mạc Mạc, đã xuống máy bay chưa?”Trong điện thoại, giọng nói của người đàn ông có chút khàn, khoé mắt cô cay cay, ‘ừm một một tiếng: “Thẩm Tân, em nhớ anh.”Hô hấp ở đầu bên kia hơi dừng lại, người đàn ông ho lên một tiếng.Cô lo lắng hỏi: “Anh lại hút thuốc à?”“Không có.”Trong văn phòng tổng tài của S&M, Thẩm Tân bình tĩnh dập tắt điếu thuốc đang hút dở, khẽ liếc qua Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư, nói: “Đồng nghiệp trong văn phòng đang hút.”Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư: “..........”Cái đệt, hai người bọn họ dám hút thuốc trong văn phòng của ông chủ, bọn họ không cần việc làm nữa chắc?!“Anh lừa em.” Khương Mạc không tin.Thẩm Tân: “Không lừa em, không tin anh để bọn họ nói chuyện với em.”Anh dùng mắt ra hiệu cho hai người.Hai người nhìn nhau một cái rồi vô cùng không tình nguyện đi qua, lần lượt gọi một tiếng “chị dâu nhỏ", Bùi Thiên Ý mang biểu tình như ăn phải cứt nói: “Anh Thẩm không có hút thuốc, là bọn tôi đang hút.”Khương Mạc nghe xong, bất mãn nói: “Thế thì các cậu đi phòng hút thuốc hút, đừng để Thẩm Tân hít lại khói thuốc của các cậu!”“.........!”Cái đệt, giọng cô dễ nghe cũng không thể vu oan cho người khác như vậy được!Rốt cuộc ai mới là người phải hít lại khói thuốc chứ?!Cậu ta lập tức muốn bùng nổ nhưng lại bị một ánh mắt của Thẩm Tân đè lại.Không cần nghỉ phép năm nữa?Hu hu hu phép năm của cậu ta…..
“Khụ khụ, được, bây giờ bọn tôi liền ra ngoài.
Đi thôi đi thôi, ra ngoài hút thuốc……”Khương Mạc nghe thấy tiếng mở cửa, lúc này mới hài lòng, mềm mại gọi anh một câu, không hiểu tại sao trong đầu lại nhảy ra một câu: “Thẩm Tân, đợi em quay phim xong, chúng ta làm chuyện đó đi.”Nói xong bản thân cô cũng giật mình, không đợi anh trả lời, vội vàng ngắt điện thoại nhanh như bay.Anh nhất thời sững sờ, đợi anh phản ứng lại đối phương đã cúp máy rồi.Bùi Thiên Ý và Bạch Ninh Thư đứng ở cửa kinh ngạc nhìn boss online biểu diễn kĩ xảo thay đổi sắc trong tíc tắc, lúc mới vào công ty rõ ràng là cái bộ dạng nửa sống nửa chết bị đàn bà chơi đùa xong đá, kết quả mới gọi một cuộc điện thoại liền high trở lại.Bớt giả vờ lại, cái điệu cười dâm tà vừa nãy bọn họ đánh hơi được mùi mờ ám rồi.Anh mở một cúc áo sơ mi, nói: “Giúp tôi liên hệ với Phàn Dư Tiệp, nói tôi đồng ý ký thêm một năm hợp đồng đại diện phát ngôn với cô ta, nhưng có một điều kiện, đến đoàn phim không được làm khó Khương Mạc Mạc.
Đương nhiên cũng không được để lộ chuyện này ra ngoài.”Bùi Thiên Ý: “.......”Không cứu nổi nữa rồi, Thẩm Tân đây là chết cũng không quay đầu, tiến thẳng đến con đường nô lệ của bà xã.Khương Mạc đến đoàn làm phim không đến hai ngày thì Lưu Phương đã tuyên bố diễn viên cứu trường quay là Phàn Dư Tiệp.Bọn họ đều đã nghe nói mâu thuẫn giữa Khương Mạc và Phàn Dư Tiệp, Lưu Phương vẫn không yên tâm dặn dò cô: “Người ta đến thì em khách khí với người ta một chút cho tôi, gây ra chuyện nữa tôi không tha cho em đâu, biết chưa hả?”Hiện tại Khương Mạc vô cùng ngoan ngoãn: “Em biết rồi, cùng lắm thì để cô ấy mắng lại em mấy câu, nếu cô ấy vẫn không vừa ý thì để cô ấy đánh đánh em mấy cái, em nhất định sẽ không đánh trả.”Lưu Phương hừ hừ nói: “Em tưởng người ta giống em sao.
Nói tóm lại, em cứ chuẩn bị tinh tốt thần đi.”Khương Mạc: "Tâng.”Thượng Minh Trạch lặng lẽ đến gần, hỏi: “Chị Mạc, có phải là có hiểu lầm gì không? Em từng hợp tác với Phàn Dư tiệp, quan hệ không tệ, có thể giúp chị giải thích một chút.”Khương Mạc nghĩ một lát: “Không cần giải thích đâu.”Không có hiểu lầm, theo như lời Nghê Bạt nói, đơn thuần là do người đàn bà xuyên không ngứa mồm.Hôm đó Phàn Dư Tiệp vào đoàn phim cực kì bất mãn, cơ thể mà cô vất vả luyện tập ra là điều mà cô kiêu ngạo nhất, câu nói đó của Khương Mạc thật sự triệt để đắc tội đến cô.Vốn vĩ bởi vì có Khương Mạc tham gia vào đoàn phim nên Phàn Dư Tiệp không muốn đến, nhưng người quản lý nhất định muốn cô phải đến, đến thì đến, lần này nhất định cô sẽ không mềm tay, cùng lắm thì triệt để