Ngắt điện thoại, Khương Mạc nói với nhân viên cửa hàng: “-0.50 độ.”Nhân viên cười khan một tiếng: “Nếu như chỉ dùng để xem máy tính, -0,50 độ có thể không cần dùng đến mắt kính cận thị, mắt kính bình thường là được.”Khương Mạc: “Vậy thì lấy mắt kính bình thường đi.”Những cặp kính kia của Thẩm Tân thật sự không dày, còn nhớ ngày thứ hai cô tỉnh lại, lúc Thẩm Tân đưa cô về có nói địa chỉ công ty, cô muốn cho anh một bất ngờ, trực tiếp bắt taxi đến công ty anh.Đợi cô xuống xe liền trợn tròn mắt.Tòa trụ sở của S&M?!Kiến trúc trước mắt to cao sừng sững, cực kì có cảm giác khoa học kĩ thuật, vô cùng hoa lệ, dáng vẻ vừa nhìn liền biết đáng giá rất nhiều tiền.Nhưng…..Thẩm Tân đi làm ở đây sao?Vậy mà anh lại là nhân viên của S&M?Nghĩ đến cô tặng anh xe của S&M, Khương Mạc đột nhiên có chút xấu hổ.Đến chồng mình làm gì cô thật sự cũng không hiểu rõ.Lúc cô đứng thất thần bên đường, không hề hay biết bản thân chói mắt như thế nào.Hiện tại trời đã chuyển nóng, cô thích vận động nhưng lại sợ nóng, bên trên thì mặc áo hai dây, bên dưới thì mặc quần đùi, đội một chiếc mũ che nắng vành rộng, nhìn lướt qua, làn da của cô trắng gần như phát sáng.Hiệu quả luyện tập của cô vô cùng rõ rệt, đường cong trên người hoàn mỹ đến cực điểm, khiến người qua người nhìn rồi lại nhìn.Mấy người Thẩm Tân trở về từ bên ngoài, từ xa đã nhìn thấy một cô gái có thân hình tuyệt đẹp đứng trước cổng công ty.Bùi Thiên Ý: “Đậu xanh, em gái cũng quá xinh đẹp rồi, nhìn cách ăn mặc chắc là học sinh cấp ba…..Ý~, em gái nhìn thấy tôi rồi, đeo kính râm cũng có thể nhìn ra là một đại mỹ nhân! Ấy ấy ấy, cô ấy đang đi đến đây kìa…..Đậu xanh đậu xanh đậu xanh, không phải cô ấy nhận ra tôi rồi đấy chứ?!”Trong lòng cậu ta có chút kích động nhỏ.Lẽ nào là người hâm mộ cậu ta?Mặc dù cậu ta độc thân, nhưng danh tiếng của Bùi Thiên Ý trong giới nhân sĩ máy tính vẫn là hàng lợi hại.Một giây sau, cậu ta liền nhìn thấy tiểu mỹ nhân vui mừng hớn hở nhào vào lòng Thẩm Tân.……..!Không chỉ cậu ta, Tống Hòa Linh còn kinh ngạc hơn cậu ta.Có phụ nữ chủ động nhào vào lòng Thẩm Tân cũng thôi đi, đáng sợ nhất là vẻ mặt Thẩm Tân lại vô cùng chiều chuộng vươn tay đón lấy cô ấy!Mẹ ơi, đây là mở ra ảo giác gì vậy?“Sao đột nhiên lại đến đây?” Giọng điệu của Thẩm Tân dịu dàng bất thường.Bùi Thiên Ý đang xoa cánh tay nổi đầy da gà của mình, nhìn thấy sắc mặt Tống Hòa Linh không được tốt lắm.Khương Mạc ngẩng mặt lên, nói: “Mấy hôm nay anh đều không để ý đến em, em còn tưởng anh giận rồi cơ.”Thẩm Tân: “Mấy ngày hôm nay công ty hơi bận.”Nghe thấy câu này, biểu tình trên mặt Tống Hòa Linh cũng coi như dễ nhìn hơn một chút, mấy ngày hôm nay Thẩm Tân cũng không hay đến công ty, xem ra nha đầu này đối với anh không tính là gì, đây không phải nói không để ý liền không để ý sao.…….!Bùi Thiên Ý: “Lão đại, anh…..”Thế mà anh lại ngoại tình!Lúc này Khương Mạc mới nhìn thấy Bùi Thiên Ý, lập tức liền nhớ ra giọng nói này, nói: “A, tôi biết cậu, cậu chính là người lần trước hút thuốc trong văn phòng của Thẩm Tân.”……!Biểu cảm của Bùi Thiên Ý như gặp phải ma: “Cô cô cô cô là Khương….”Gương mặt nhỏ nhắn của Khương Mạc lấp trong lòng Thẩm Tân, lấy mắt kính xuống làm mặt quỷ với cậu ta.Bùi Thiên Ý: “......”Đậu xanh! Cậu ta đi chết đây, đừng ai để ý đến cậu ta.Mẹ ơi, cậu ta tưởng là cô gái nhỏ mười mấy tuổi, thần thái cách nói chuyện cũng vậy, quỷ mới biết đây lại là Khương Mạc.Nếu không nhớ nhầm, Khương Mạc và boss xấp xỉ tuổi nhau thì phải? Sao lại có dáng vẻ của một thiếu nữ thế này?!Còn nữa, cậu ta chưa từng hút thuốc trong văn phòng của ông chủ!Bùi Thiên Ý gánh tội thay ông chủ khóc rưng rức.Thẩm Tân bất mãn với những ánh nhìn xung quanh, cởi áo vest ra khoác lên người cô.Khương Mạc không muốn khoác, không vui nói: “Nóng.”Thẩm Tân: “Khoác lên, phơi đen rồi sẽ không đẹp.”Khương Mạc tủi thân.So với nóng thì bị phơi đen vẫn đáng sợ hơn.Tống Hòa Linh đã hồi phục lại bình tĩnh, cười nói: “Thẩm Tân, giới thiệu một chút chứ? Vị này là…..”Bình thường cô ta đều gọi anh là boss, rất ít khi gọi tên.Thẩm Tân nhìn cô ta một cái, không đợi anh mở miệng, cô gái nhỏ trong lòng theo trực giác đã đánh hơi được mùi tình địch, tự mình giới thiệu: “Tôi là bà xã của Thẩm Tân, Khương Mạc, cô là đồng nghiệp của Thẩm Tân sao?”Tống Hòa Linh: “......!”Bà xã?!Thật sự là bà xã?Không phải con hát này cố ý xào tác?!Cô ta nhìn Thẩm Tân theo bản năng, trong mắt anh ngậm ý cười nhìn cô gái trong lòng, đến một tia nhìn thừa thãi cũng không cho cô ta.Cô ta chỉ có thể miễn cưỡng cười nói: “Tôi là…”“Cô ta là nhân viên của S&M.” Thẩm Tân nói chen vào miệng cô ta.Phó Tổng cũng là nhân viên, không sai chút nào.Khương Mạc nhìn đồng nghiệp xấu xa hại Thẩm Tân phải hít lại khói thuốc: “Tại sao vừa rồi cậu ta lại gọi anh là lão đại?”Anh không gấp không vội: “À, cậu ta là thành viên trong team của bọn anh, anh là tổ trưởng.”Cả công ty là một team lớn, cũng không sai.Khương Mạc: “Woa, Thẩm Tân, anh thật giỏi, làm đến chức tổ trưởng rồi.”Thẩm Tân ngậm cười nhận lấy lời khen này.Bùi Thiên Ý, Tống Hòa Linh: “.....”Đường đường là đại boss, bị giáng xuống thành một tổ trưởng nhỏ nhoi mà còn cả mặt vinh hạnh là cái quỷ gì thế này?!Biểu tình trên mặt Tống Hòa Linh ngược lại dãn ra không ít.Thân phận thật sự của Thẩm Tân cũng không biết còn dám nói là vợ chồng, ha ha, nực cười.Cô ta nhìn Thẩm Tân một cái: “Đúng vậy, tôi cũng là nhân viên dưới tay tổ trưởng.”Khương Mạc liếc cô ta một cái không thèm để ý.Nhìn đi nhìn đi, cô biết ngay mà, ngày còn đi học có rất nhiều nữ sinh thích Thẩm Tân, bây giờ cũng vậy.“Chút nữa anh còn phải đi làm không?” Cô nhìn Thẩm Tân hỏi.Tống Hoà Linh bị phớt lờ sắc mặt hơi khó coi.Bùi Thiên Ý thấy cảnh này trong lòng thầm thở dài.Cậu ta cũng bái phục Tống Hoà Linh, đã bao nhiêu năm như vậy rồi mà vẫn không nhìn ra Thẩm Tân không có chút ý tứ nào với cô ta hay sao?Thẩm Tân: “Không làm nữa, anh đi lên xử lý chút chuyện xong liền xuống, anh gọi xe ra ngoài, em ngồi trong xe đợi anh một lát.”Khương Mạc nghe xong nhanh chóng gật đầu.Simon tự động lái ra từ trong nhà để xe, Khương Mạc ngồi vào trong, Thẩm Tân dặn dò cô một câu, mang Bùi Thiên Ý và Tống Hoà Linh lên lầu.Cô ngồi trong xe nhìn bóng xa người biến mất, vui vẻ nghĩ Thẩm Tân Tân của cô thật tài giỏi, đã làm tổ trưởng rồi!Trong mắt trong lòng cô đều là Thẩm Tân, hoàn toàn không biết có người đã chụp lại toàn bộ cảnh này.Nghê Bạt lấy được ảnh, cho người photoshop xóa bỏ những người không liên quan, chỉ để lại Thẩm Tân và Khương Mạc.Vì sợ Khương Mạc biết chuyện sẽ làm ầm lên, anh cố hết sức không để Thẩm Tân lộ rõ mặt.Sau khi xử lý xong, đăng ảnh lên mạng.Người con gái nhào vào lòng người đàn ông, người đàn ông cởi áo giúp cô che nắng, tình ý và cưng chiều trong bức ảnh lặng lẽ tràn ra.Đồng thời liên hệ với công ty truyền thông, quan hệ của Khương Mạc và chồng cô rất tốt, hoàn toàn không có hứng thú với Lâm Thái Lịch.Thuỷ quân của hai bên điên cuồng spam hình ảnh, mỗi lần nhắc đến Thẩm Tân, trong mắt Khương Mạc đều tràn đầy tình ý, so với một lần tiếp xúc không có chút cảm giác nào với Lâm Thái Lịch kia, tên ngốc cũng có thể nhìn ra sự khác biệt.Dần dần, người qua đường cũng tìm lại cảm giác với Khương Mạc, ai còn nói Khương Mạc cố ý nhào vào lòng Lâm Thái Lịch, lập tức xông lên mắng xối xả.Khương Mạc không hề biết gì về chuyện này, một lần xung đột cứ thế mà được giải quyết xong._ _Thẩm Tân đến văn phòng dặn dò công việc cho thư ký Trương trước, Bùi Thiên Ý và Tống Hoà Linh đợi ở bên ngoài.Bùi Thiên Ý: “Tôi khuyên cô một câu, Thẩm Tân rất nghiêm túc với vợ anh ấy.”Mới đầu thành kiến của cậu ta đối với Khương Mạc trải qua sự kiện bỏ thuốc đang dần thay đổi, hôm nay sau khi gặp người thật và thấy thái độ của Thẩm Tân thì đã hoàn toàn biến mất.Nếu cậu ta là Thẩm Tân, cũng sẽ không kìm được mà yêu Khương Mạc của hiện tại.Điều kì lạ duy nhất là, Khương Mạc giống như biến thành người khác vậy.Lẽ nào cô của hiện tại mới chính là cô?Tống Hoà Linh cười lạnh: “Nghiêm túc đến mức đến thân phận thật sự cũng không nói cho đối phương.”Bùi Thiên Ý: “.....Cô không nghe tôi thì tuỳ cô.”Đang nói thì thư ký Trương đi ra: “Tống Tổng, boss mời ngài vào.”Tống Hoà Linh hít sâu một hơi, bày ra tư thái tốt nhất của mình rồi đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Thẩm Tân, trong lòng kêu lộp bộp một tiếng, anh ấy đeo kính.Thẩm Tân tìm văn kiện anh cần xử lý, nói: “Tống Tổng, có một chuyện tôi phải nói rõ.”Tống Hoà Linh: “Ngài cứ nói.”“Đừng suy đoán quan hệ giữa tôi và bà xã, chuyện tuyệt đối không như cô nghĩ, tôi rất yêu cô ấy, vĩnh viễn không thay đổi, chính là đơn giản như vậy.”Sắc mặt của Tống Hoà Linh trắng dần theo lời Thẩm Tân nói.Anh lấy xong đồ chuẩn bị rời đi thì bị cô ta gọi lại: “Tại sao? Trước đây anh chưa từng nói anh đã kết hôn.”“Bởi vì trước đây điều này không cần thiết, bây giờ chuyện này là cần thiết.”Anh quay đầu nhìn cô ta một cái: “Về phần Tống Tổng, trước đây không nói bởi vì tôi nghĩ thái độ của mình đã rất rõ ràng, mà một số lời không nhất thiết phải nói toạc ra.
Suy cho cùng chúng ta cũng là cộng sự làm việc.”Tống Hoà Linh: “.......”Thẩm Tân đẩy cửa ra ngoài, cô ta ở lại trong văn phòng, cộng sự làm việc? Nhưng cái cô ta muốn không chỉ là cộng sự làm việc._ _Khương Mạc thấy Thẩm Tân đi đến, vội nhường chỗ cho anh.Thẩm Tân có chút thấp thỏm, sợ Tống Hoà Linh khiến cô hiểu lầm, nha đầu xấu xa ghen rồi lại dày vò anh.Ai ngờ Khương Mạc không hề có ý hỏi chuyện của Tống Hoà Linh là thế nào, vui vẻ hỏi: “Anh đoán xem em mua gì tặng anh?”Thẩm Tân: “Kính mắt.”Khương Mạc thất vọng nói: “A, sao anh vừa đoán đã trúng vậy?”Thẩm Tân: “Đặc biệt gọi đến hỏi anh số độ không phải vì mua kính?”Khương Mạc hừ một tiếng, không đáng yêu chút nào!Trong lòng Thẩm Tân cũng có chút khó chịu.Sao cô lại không hỏi gì vậy? Không ghen chút nào sao?Cô ghen thì anh đau đầu, cô không ghen hình như anh càng không vui.Cuối cùng anh không nhịn được chủ động hỏi: “Nữ đồng nghiệp vừa rồi, anh chưa từng đáp trả lại cô ta.”Vì thế lúc đầu anh tưởng đối phương không có ý gì với anh nữa rồi, ai biết được Khương Mạc vừa đến liền phát hiện bản thân đã nghĩ quá đơn giản.Khương Mạc: “À, em biết.
Anh có thích kính mắt không?”Thẩm Tân: “....Thích.”Thái độ nhàn nhạt, dáng vẻ không thích thú gì.Khương Mạc cười trộm một tiếng, ngồi lên đùi anh: “Em rộng lượng thế này sao anh lại không vui?”Hô hấp của Thẩm Tân ngưng lại, cánh tay giữ eo cô có chút cứng ngắc.Tư thế này thật là…..Khương Mạc vẫn chưa phát hiện sự khác thường của anh, tháo kính của anh xuống sau đó giúp anh đeo lên cái cô mua tặng anh, ngắm nghía một hồi, thích thú hôn một cái lên mặt