Thế nhưng, phút chốc Lục Trần nhìn thấy ánh mắt của Phương Đằng thì cảm thấy khó chịu rồi.
Tuy hắn không có tiếp xúc gì với Phương Đằng, nhưng ánh mắt như vậy thật sự khiến người khác không sảng khoái.
“Chạy, ai nói ta muốn chạy chứ.
” Lục Trần khinh miệt nói: “Nếu việc ta chỉ là đối mặt một Hoàng cảnh thì phải chạy trốn truyền ra ngoài để tiểu đệ của ta biết được, ta cũng không còn mặt mũi nữa.
”Hạ Thiên đưa ánh mắt lạnh buốt nhìn chăm chăm vào Lục Trần.
Đồ ranh con gan dạ này, nhục mạ Tề Hoàng không nói, còn diệt cả ý niệm Nhân Hoàng, bây giờ trong lòng hắn vẫn hết sức thấp thỏm, không biết liệu Tề Hoàng sẽ giận cá chém Huyền Lôi phái không.
Dù sao cũng là thánh chỉ do hắn mang đến xảy ra điều bất trắc, không có bảo vệ tốt thánh chỉ.
Hắn bị Tề Hoàng một bạt tai tát chết cũng không tìm được chỗ để nói lý.
Nếu không phải Lục Chính Hằng cản lại, hắn cũng muốn một chưởng đập chết đồ ranh con này.
“Ngươi vô cùng ngu xuẩn, không chỉ hại chết bản thân ngươi, còn liên lụy phụ thân của mình, toàn bộ người của vương cung, thậm chí tính mạng của bá tánh trên cả Lục quốc, nếu ta là ngươi, sớm thì đã tự vận tạ tội.
” Hạ Thiên lạnh lùng nói.
“Lục Trần, vì tốt cho mọi người, ngươi hãy tự tử đi.
” Trên bầu trời, Phương Đằng thốt ra lời châm biếm âm u, vẫn nhìn Lục Trần bằng ánh mắt như nhìn tên đần độn.
Moá, ngươi còn dùng ánh mắt này, xem ta đây không g iết chết ngươi.
“Được thôi.
” Đột nhiên Lục Trần toét miệng mỉm cười.
Nếu người quen thuộc Lục Trần trông thấy nụ cười này của Lục Trần sẽ chợt biết có người sắp xui xẻo rồi.
“Ơ.
”Lục Trần đồng ý khiến đám người Phương Đằng, Hạ Thiên đều hơi bất ngờ.
Ngay lúc bọn họ vô cùng bất ngờ, Lục Trần tiếp tục nói: “Ta có thể lấy cái chết tạ tội, nhưng ta muốn lựa chọn một cách chết sĩ diện.
”Hạ Thiên hỏi: “Ngươi muốn kiểu chết sĩ diện như thế nào.
”Lục Trần chỉ về phía Phương Đằng nói: “Ta đấu một trận với Phương Đằng, các ngươi ai cũng đừng xen tay vào, thế nào.
”Mấy người có mặt tại hiện trường nghe Lục Trần nói vậy, lộ ra vẻ mặt không giống nhau.
Ba người Hạ Thiên, phụ tử Phương Thường Lâm bất ngờ, còn đám người Lục Chính Hằng thì biến đổi sắc mặt.
Phương Đằng cũng vô cùng bất ngờ nhìn Lục Trần, hắn không nghĩ thông suốt tại sao Lục Trần dám khiêu chiến hắn, Lục Trần chẳng qua là Tẩy Tủy cảnh viên mãn, còn hắn đã Siêu Phàm cảnh đỉnh phong, chỉ thiếu một bước thì có thể thăng cấp Siêu Phàm cảnh viên mãn, xung kích Nguyên Thần cảnh.
Giữa hai cảnh giới này gần như là một trời một vực.
Hoàn toàn không thể so sánh.
Tuy nhiên, tên này thật sự dám khiêu chiến hắn tuyệt đối là tự tìm đường chết, cho tới bây giờ, trán của hắn vẫn còn khá đau, Lục Trần muốn thách đấu mình, không chỉ có thể báo thù rửa hận, hơn nữa nói không chừng còn được nhận khen thưởng của Tề Hoàng.
Thế là, khóe miệng của Phương Đằng lộ ra một nét cười: “Được, ta đồng ý.
”Phương Thường Lâm đã khó chịu Lục Trần từ lâu rồi, nếu nhi tử của hắn gi ết chết Lục Trần trước mặt Lục Chính Hằng, hơn nữa Lục Chính Hằng còn không dám cản trở, điều này tuyệt đối là một chuyện thú vị.
Hạ Thiên tụ khí truyền âm nói: “Trực tiếp gi ết chết.
”Phương Đằng nhẹ nhàng gật đầu.
Ngược lại, mọi người phe vương cung đều hơi lo lắng.
Trong lòng Lục Chính Hằng cũng sốt ruột, không hiểu tại sao Lục Trần muốn khiêu chiến Phương Đằng, dù sao giữa hai người thua xa cả một đại cảnh giới.
Tuy nhiên, hắn nhớ lại Lục Trần từng nói khi tự trảm đạo cơ Siêu Phàm lần thứ hai thì đã từng chém giết Siêu Phàm