Trên bàn bày biện rất nhiều món ăn hấp dẫn, cực kỳ thịnh soạn.
Có lẽ bữa tối hôm nay ông Nam Cung đặc biệt ghi nhớ, bởi vì ông đang rất hạnh phúc.
Có con trai và con dâu, có con gái và con rể.
Đầy đủ tất cả, viên mãn vô cùng.
“ Ba ăn đi ạ.
”
Đặng Song Nhi gấp thức ăn vào bát cho ông, khi thấy ông cứ nhìn tới nhìn lui mà chẳng chịu ăn uống, ngay cả người anh trai đang ngồi đối diện cũng vậy.
“ Chị Bách Hà, chị cũng ăn đi, đừng có ngại.
”
“ Ừm em, em mang thai thì ăn nhiều vào.
”
Liêu Bách Hà mỉm cười gật đầu, đáp lại với người em chồng.
Sau đó ái ngại nhìn lên anh, lén lút huých nhẹ khuỷu tay vào người ám hiệu.
Khụ...
Nam Cung Nhật Đăng ho khan lên một tiếng, ngồi thẳng ngồi dậy, cầm lấy đôi đũa gấp món ăn ông Nam Cung ưa thích bỏ vào bát cho ông, sau đó tiếp tục gấp cho Bách Hà và anh cũng bắt đầu ăn tối, lên tiếng hỏi ông ấy:
“ Ngày mai ba đưa bác Đặng sang Mỹ à? ”
“ Ừm, đâu thể nào bỏ cuộc được, còn nước còn tát.
"
Nam Cung Nhật Đăng gật đầu, ông ấy thấy vậy, lên tiếng nhắc nhở:
“ Con thu xếp công việc, đưa Bách Hà về Kim gia ra mắt ông ngoại.
”
Trái tim của Bách Hà đập đột nhiên đập thình thịch, bấn loạn khi nhắc đến ông ngoại của anh.
Cô cũng từng tìm hiểu và biết được, ông ấy đáng sợ đến mức khủng khiếp nào.
“ Con định tuần sau, để cho vết thương trên tay của Bách Hà lành hẳn.
”
“ Ừm, hay là đêm nay mấy đứa ngủ lại đây.
”
Ông Nam Cung lên tiếng, hết nhìn Nam Cung Nhật Đăng rồi sang Đặng Song Nhi thăm dò thái độ.
Tuy có kẻ ăn người ở, thuộc hạ canh gác tứ phía, ông không phải sống một mình lạnh lẽo nhưng lại thấy cô đơn và trống vắng.
Muốn có con cháu xúm xít, quây quần bên nhau.
Đặng Song Nhi nhanh nhẹn gật đầu đồng ý, bởi vì cô ấy đã xin phép mẹ chồng từ trước.
Thấy vậy, anh nhìn qua Liêu Bách Hà, thấy cô cũng gật đầu, anh mới lên tiếng:
“ Vâng.
”
Ăn tối xong, gia đình năm người ra ngoài phòng khách trò chuyện.
Liêu Bách Hà ngồi cạnh Song Nhi, nghe cô ấy kể về quá trình mang thai mấy tháng nay.
Trong lòng có một chút nôn nao, rạo rực mong ngày mình được làm mẹ.
Mang thai chắc chắn rất cực, rất mệt, nhưng vì Nam Cung Nhật Đăng cô sẽ cố gắng.
Hiện tại, cô đang áp lực việc mình phải sinh con trai để nối dõi tông đường.
Bởi vậy, làm dâu hào môn đâu phải chuyện đơn giản, dễ dàng và thoải mái.
Ngồi thêm một lát nữa thì ông Nam Cung vào phòng nghỉ ngơi để ngày mai sang Mỹ.
Nam Cung Nhật Đăng và Vũ Dịch Đức lên thư phòng bàn bạc công việc, hai người phụ nữ cũng tách rời nhau vào phòng ngủ tắm rửa.
Vừa nãy, Bách Hà gọi về cho bà Du Vân, nhờ lấy ít quần áo và vật dụng cá nhân cần thiết cho người mang đến.
Sắp tới, cuối tuần cô phải về đây một lần để quán xuyến mọi việc trên dưới Nam Cung gia, sau khi đính hôn thì dọn về ở hẳn, muốn san sẻ một phần công việc nào đó với anh.
Tắm xong, Liêu Bách Hà ngồi xuống chiếc ghế sấy tóc, sau đó treo những chiếc đầm của mình vào tủ quần áo, lấy vật dụng cá nhân tỉ mỉ đặt trên bàn, xong rồi đi dạo xung quanh tham quan phòng ngủ đặc biệt của anh.
Lúc này, Nam Cung Nhật Đăng từ thư phòng trở về phòng ngủ.
Nhìn thấy Bách Hà đang uyển chuyển bước đi, thướt tha trong chiếc váy lụa satin màu đen dài phủ gối, dưới kín trên hở, tắm lưng trắng mịn khiến anh muốn nghẹt