CHAP 52: DẠO PHỐ
Hinata chạy vào phòng, đóng cửa thật mạnh rồi ngay lập tức chạy đến bên giường. Nằm trên giường, Hinata úp mặt xuống chăn, không ngừng khóc lóc:
- Anh Ray xấu xa, anh Ray đáng ghét!!! Hinata ghét anh Ray, cực kì... cực kì ghét anh Ray!!!
Ray chạy đuổi theo Hinata, vừa bước vào phòng kí túc xá đã nghe tiếng Hinata nức nở cùng những lời trách móc của Hinata, Ray mặt mày tái méc, chuyện này... sao lại đi xa đến vậy???
Thở dài não nề, Ray tiến đến cửa phòng Hinata, gõ cửa:
- Hinata, anh vào nhé!!! Cho anh giải thích đi, được không?
Hinata vẫn vùi mặt vào chăn, hét lên:
- Ghét anh Ray.
Ray lại thở dài rồi nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Kế đó, Ray nhanh chóng đóng cửa phòng lại, đến ngồi cạnh Hinata. Đỡ Hinata ngồi dậy, Ray xoay mặt Hinata nhìn thẳng vào mình. Mặc kệ Hinata giận dữ gạt tay mình ra, Ray vẫn dịu dàng lau đi những giọt nước mắt trên khuôn mặt Hinata rồi kéo Hinata ôm vào lòng mình:
- Hinata phải để anh giải thích chứ?
Hinata không đẩy Ray ra nhưng dùng tay đánh mạnh vào người Ray. Nhưng... lực đánh càng ngày càng yếu dần bởi vì Hinata sợ... sợ anh trai mình đau. Ray vuốt ve mái tóc bạch kim của Hinata, dịu giọng:
- Anh không hề bỏ rơi Hinata và cũng sẽ không bao giờ làm điều đó.
Nghe vậy, Hinata lập tức đầy Ray ra, phồng má giận dữ:
- Không tin. Nyoko tỏ tình với anh kìa, chắc chắn nếu không có em xuất hiện anh sẽ chấp nhận và bỏ rơi em để đi theo Nyoko.
Ray buồn cười nhìn khuôn mặt của em gái mình, thật là... đáng yêu hết sức mà. Ray vội vàng thanh minh:
- Hinata ngốc này, anh không hề có ý gì với con nhỏ đó cả, cô ta thích anh... chuyện này anh quản được sao???
Hinata có vẻ lung lay khi nghe lời anh trai mình nói. Cũng phải, chuyện này... sao Ray có thể quan được???
Biết Hinata đã chịu suy nghĩ về lời mình nói, Ray tiếp tục:
- Anh ra ngoài là để gặp Green. Green tặng anh và em thuốc trị thương của gia tộc cậu ấy, mong rằng có thể giúp ích cho kì thi. Chuyện này em có thể hỏi Green để xác nhận. Còn về Nyoko, anh trở về kí túc xá thì gặp cô ta mà thôi, không hề hẹn hò gì cả. Em phải tin anh chứ, Hinata.
Nói rồi, Ray lấy trong túi ra chiếc hộp nhỏ mà Green đưa cho đặt lên giường ngay trước mắt Hinata để Hinata nhìn thấy.
Hinata mím chặt môi, suy nghĩ những điều anh trai nói.
Ray khẽ thở dài. Rồi, Ray quỳ xuống ngay trước mặt Hinata, đưa ra khuôn mặt cún con cùng ánh mắt long lanh vô cùng đáng yêu, giọng nói ngọt ngào một cách không bình thường chút nào:
- Hinata à ~... Anh vô tội mà. Hinata là nhất!!!
Nói rồi, Ray còn chớp chớp đôi mắt đầy vô tội, khuôn mặt cũng đáng yêu hết sức. Hinata vẫn còn có chút giận dữ nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt này thì... ngay lập tức không còn chút tức giận nào.
Hinata đưa tay bẹo má anh trai mình, cười tinh nghịch:
- Đáng yêu quá đi!!!
Ray nhẹ thở dài, giọng nói vẫn vô cùng ngọt ngào:
- Vậy... tha cho anh nhé!!!
Hinata ôm chầm lấy anh trai mình, giọng nói đầy vui vẻ:
- Yêu anh Ray nhất! Nhớ là nếu anh muốn yêu ai cũng phải nói trước cho em biết đấy nhé, không được bỏ rơi em đâu!!!
Ray thở phào nhẹ nhõm vì cuối cùng cũng thoát nạn. Ôm lấy đứa em gái vào lòng, vuốt ve mái tóc bạch kim:
- Anh đã hứa từ lúc chúng ta còn bé rồi mà, anh chắc chắn sẽ giữ lời hứa của mình!!!
Yuu đứng ngoài phòng, tuy không nhìn thấy chuyện gì bên trong nhưng khi nghe cuộc trò chuyện của anh em Ray và Hinata, mí mắt không khỏi giật giật, cảm giác... sởn gai óc. Cậu thật không ngờ vì Hinata, một tên lạnh lùng, khó ưa như Ray lại có thể... nói những lời đó, với giọng điệu đó. Yuu tự hỏi, nếu cậu ở bên trong chứng kiến... chắc có lẽ... cậu sẽ chết vì cười mất thôi.
Nó và hắn cũng nghe được cuộc trò chuyện của con mình. Hắn cười nhếch mép nhìn về phòng Hinata:
- Ray cũng ngọt ngào quá nhỉ!!!
Nó không nói gì, chỉ mỉm cười thích thú nhìn về phía phòng con gái mình.
Mọi việc đã êm xuôi, bình yên đã trở lại. Ray ngồi cạnh Hinata, lên tiếng hỏi:
- Đang đi chơi với tên Yuu kia mà em lại bỏ quên gì vậy???
Hinata sực nhớ ra, chạy đến chiếc bàn cạnh giường mình lục lọi rồi reo lên:
- Đây rồi.
Nói rồi, Hinata đưa chiếc dây chuyền với hình cỏ ba lá bằng đá quý hướng về phía anh trai. Đó là món quà mà Toshiro đã tặng Hinata:
- Là cái này.
Nói rồi, Hinata chạy lại ngồi cạnh Ray, đưa ánh mắt long lanh nhìn về Ray nhờ vả:
- Anh đeo cho em nhé!!!
Ray mỉm cười xoa xoa đầu Hinata rồi cầm lấy sợi dây chuyền, nhẹ nhàng đeo lên cổ Hinata. Rồi, Ray lên tiếng:
- Rồi đấy!!! Em đi chơi với cậu ta tiếp đi, cậu ta đợi em nãy giờ rồi đấy.
Hinata tươi cười ôm chầm lấy Ray:
- Vâng, tạm biệt anh.
Nói rồi, Hinata tung tăng chạy đi, để mặt Ray ở lại trong phòng Hinata mệt mỏi mà nằm dài xuống giường. Nhìn lên trần nhà, Ray khẽ bật cười vì bản thân mình vừa nãy:
- Hinata... em biến anh thành một đứa con nít mất thôi.
Nói rồi, Ray nhắm nghiền mắt lại. Rắc rối sáng nay đã quá đủ rồi, ngày hôm nay ở lại phòng ngủ... cho lành vậy.
Hinata và Yuu tiếp tục ngày đi chơi của mình.
Vì kết giới của Witchard trong những ngày này được mở hoàn toàn nên Hinata và Yuu thoải mái dạo chơi trong thế giới phép thuật.
Bên ngoài, người người tấp nập qua lại, chổi thần, thảm bay,... tất cả đều có mặt, di chuyển không ngừng. Không khí bên ngoài xôn xao, náo nhiệt đến lạ kì. Những món đồ, những vật dụng phù thủy,... tất cả đều được bày bán và trưng bày ở khu đô thị phù thủy này.
Đến thế giới phép thuật một thời gian dài như vậy, thế nhưng Hinata vẫn chỉ quanh quẩn trong Witchard, hiếm lắm thì đến thẳng cung điện phép thuật chứ chưa từng được dạo chơi để biết cuộc sống thường ngày của những phù thủy là như thế nào. Chings vì lẽ đó, hôm nay được đi dạo chơi khiến Hinata vô cùng thích thú cũng đầy vẻ hiếu kì.
- Tránh đường tránh đường.
Tiếng hét thật lớn vang lên phía xa. Hinata giật mình, chưa kịp phản ứng gì thì đã ngay lập tức bị Yuu kéo mạnh, nằm gọn trong vòng tay của Yuu. Mái tóc bạch kim của Hinata tung bay, một cái gì đó vừa bay qua... rất nhanh.
Đến lúc kịp định thần, Hinata mới kịp nhìn ra đó là một con rồng bay, trên lưng nó là một người đàn ông, cũng chính là chủ nhân của tiếng hét lúc nãy. Người đó cùng con rồng của mình đã bay mất dạng thì Yuu mới thở phào nhẹ nhõm