CHAP 53: VÒNG THI THỨ 2
Ăn uống đã no nê, Hinata thích thú cùng Yuu tiếp tục dạo chơi trên phố. Hinata dường như không hề biết mệt là gì, chạy hết gian hàng này đến gian hàng khác, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười tươi rói, ánh mắt thì lúc này cũng ngập tràn sự thích thú.
Yuu hôm nay có vẻ cười nhiều hơn hẳn. Lúc nào cũng thấy Hinata vui vẻ như vậy, thử hỏi Yuu làm sao có thể trưng ra bộ mặt lạnh như băng, vô cảm xúc như ngày thường được kia chứ??? Cả Ray còn không có khả năng làm vậy thì sao Yuu có thể!!!
Bỏ qua buổi dạo phố của Yuu và Hinata.
Dừng chân tại một căn nhà với vẻ ngoài đầy u ám, quỷ dị nằm trong khu vực vô cùng vắng vẻ, Toshiro khẽ thở dài rồi thong thả bước từng bước vào bên trong. Dừng chân tại đại sảnh, Toshiro chán nản lên tiếng:
- Con đến rồi.
Từ đâu, một người đàn ông với dáng vẻ vô cùng uy nghiêm cùng khuôn mặt nghiêm nghị bước ra. Ông ta chỉ liếc mắt nhìn Toshiro đang đứng một cái rồi cứ thế lướt qua, ngồi vào một chiếc ghế đã có sẵn.
Toshiro cảm thấy không hề vui vẻ gì nhưng cũng đành lên tiếng:
- Cha... có chuyện gì?
Người đàn ông đó không ai khác chính là cha của Toshiro và cũng là một người vô cùng có thế lực ở thế giới phép thuật. Ông ta đứng dậy, tiến đến sát bên Toshiro rồi giận dữ giáng cho con trai mình một cái bạt tai thật mạnh khiến khóe môi Toshiro ứa máu, mặt in hằn năm ngón tay. Cha Toshiro lên tiếng:
- Thằng kém cỏi, sao tao lại có đứa con thảm hại như mày chứ??? Mày là thất bại lớn nhất trong cuộc đời tao.
Toshiro khẽ cười, đưa tay quẹt đi vết máu trên miệng:
- Cha gặp con... để tiếp tục bài ca này sao?
Cha Toshiro vung tay lên, toang giáng thêm cho Toshiro một cái tát nữa nhưng lại quyết định không làm vậy, ông ta giận dữ trở lại chỗ ngồi của mình, liếc mắt nhìn Toshiro:
- Thằng vô dụng. Tại sao đến một cuộc thi phép thuật ở Witchard mày cũng không lọt vào nổi vòng trong?
Toshiro cười lạnh, chỉ khẽ nhún vai, đáp lời:
- Con vô dụng còn gì.
- Mày...
Cha Toshiro giận dữ, gằn lên nhưng rồi cũng kịp hạ lửa giận xuống. Ông ta hừ lạnh rồi lên tiếng:
- Kiyoshi nó vào được vòng trong, trong khi mày đã bị loại từ đời nào rồi. Quá sức vô dụng, sao tao có thể dùng mày được đây?
Toshiro đưa ánh mắt chán ghét nhìn về phía cha mình, đáp lời:
- Con rất vô dụng, vậy nên có việc gì cha hãy nhờ những tay sai đắc lực của cha, đừng trông mong vào con vô ích.
Cha Toshiro tức giận đập mạnh tay vào thành ghế, nói như quát lên:
- Ngu ngốc. Người nhà chẳng phải đáng tin hơn người ngoài sao?
Toshiro cười giễu cợt nhìn cha mình:
- Suy cho cùng... vì là con ruột của cha nên con chắc chắn sẽ không phản bội, sẽ là... một con chó trung thành?
Cha Toshiro không nói gì. Rồi, ông ta lại lên tiếng:
- Mày sẽ phục vụ cho Ngài chứ?
Toshiro nhíu mày, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu:
- Ông ta... sắp tỉnh rồi sao?
Cha Toshiro bật cười:
- Có chút thông minh đấy. Tao tự hỏi tại sao Ngài lại chọn một tên kém cỏi như mày kia chứ. Nhưng... dù sao cũng là mệnh lệnh của Ngài, không thể chống đối được. Thế nào, mày đồng ý chứ?
Toshiro không thèm nghĩ ngợi mà lập tức đáp lời:
- Một tên kém cỏi như con, không đủ khả năng đâu. Có lẽ... Ngài chọn nhầm người rồi. Con từ chối.
Cha Toshiro không phản đối mà chỉ nhún vai, hài lòng:
- Tao cũng nghĩ Ngài đã chọn lầm. Được rồi, đây là mày không đồng ý nên tao sẽ chọn người khác.
Rồi, ông ta liếc mắt nhìn con trai mình:
- Giờ mày biến được rồi. Một sự thật bại như mày xuất hiện trước mặt tao khiến tao vô cùng khó chịu.
Toshiro bình thản quay lưng bước đi, không quên để lại một câu:
- Con cũng chẳng muốn đến nếu không phải vì cha gọi.
Mặt kệ khuôn mặt biến sắc vì giận dữ của cha mình, Toshiro bước đi, rời khỏi nơi đây. Thật sự... Toshiro không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa.
Từ bên trong, một cô gái bước ra, khuôn mặt đã được giấu kín, chỉ thấy được dáng người nhỏ nhắn:
- Ngài muốn thằng nhóc đó, giờ ông muốn đổi người, sẽ là ai đây? Không sợ Ngài nổi giận sao?
Cha Toshiro có vẻ khá cung kính trước người con gái đó, ông ta lên tiếng đáp:
- Cô nghe rồi đó, là thằng ngu đó không đồng ý chứ không phải tôi. Hơn nữa... một kẻ kém cỏi như nó, chẳng được tích sự gì, sao có thể làm cận vệ cho Ngài được, đúng chứ?
Cô gái kia im lặng một lúc rồi lên tiếng:
- Hắn ta... đúng là vô dụng thật. Hãy nhớ chọn người xuất sắc nhất trong gia tộc của ông cho Ngài.
Cha Toshiro gật đầu, mỉm cười:
- Yên tâm. Chuyện thằng ngu đó... cô sẽ giúp tôi chứ?
Người kia lạnh lùng bước đi, đáp:
- Chỉ cần là việc tốt cho Ngài, vì lợi ích cho Ngài, ta sẽ giúp ngươi.
Nói rồi, người đó biến mất.
Một ngày nghỉ đã qua. Vòng thi đấu thứ hai... chính thức bắt đầu.
Tiến reo hò vang lên rầm rộ cả khán đài, ai nấy đều hào hứng mong chờ sự thể hiện của các học viên tham dự kì thi phép thuật ở Witchard.
Thầy hiệu trưởng một lần nữa tuyên bố thể lệ cuộc thi:
- Vòng thi thứ hai của kì thi đấu phép thuật Witchard lần này sẽ tiếp tục là thi đấu nhóm. Ba nhóm sẽ đấu với nhau một lượt. Nhiệm vụ của vòng này là phải