CHAP 76: NYOKO... THẤT TÌNH
Trở lại với cung điện của thế giới phép thuật.
Từ khi lời ngỏ muốn đính hôn cùng Ray của Nyoko bị Ray từ chối, Nyoko đã một mạch chạy lên phòng, khóc không ngừng, những tiếng nấc nghe đến não lòng. Shizuna đuổi theo Nyoko ngay tức khắc, vào phòng an ủi cô bạn thân.
Đưa khăn giấy cho Nyoko, Shizuna nhẹ nhàng vỗ lưng Nyoko, còn giúp Nyoko lau đi nước mắt. Ôm lấy cô bạn thân vào lòng, Shizuna vỗ về:
- Đừng khóc nữa mà, Nyok!
Nyoko òa khóc như một đứa trẻ, ôm chầm lấy Shizuna, nức nở:
- Đau lắm, Shizuna à. Rất rất đau. Tớ... chưa từng đau như thế này!
Shizuna vỗ về Nyoko, buông lời an ủi đầy cảm thông:
- Tớ hiểu mà. Nhưng... tình cảm không thể ép buộc được, có cố cách mấy cũng chẳng thay đổi được gì đâu. Cậu khóc lóc thế này, chẳng phải chỉ khiến người khác thương hại mình hay sao?
Nhìn thẳng vào mắt Nyoko, Shizuna cất giọng kiên định:
- Nyoko mà mình quen biết... chẳng phải rất ghét bị người khác thương hại hay sao nào???
Nyoko gật đầu:
- Phải! Mình rất ghét và... cũng không cần thứ tình cảm đó.
Shizuna hài lòng mỉm cười, lại giúp Nyoko lau nước mắt, tiếp tục dỗ dành Nyoko:
- Phải như vậy chứ!
Nyoko lại òa khoác, nấc lên nghẹn ngào:
- Nhưng... tớ vẫn rất đau.
Shizuna lần nữa ôm chầm lấy Nyoko vào lòng, giọng nói nhẹ nhàng:
- Tớ không cấm cậu khóc. Hãy cứ khóc đi, khóc cho thỏa nỗi lòng. Nhưng... hứa với tớ, khóc xong rồi thì đừng buồn phiền nữa.
Ngừng một lúc, Shizuna nói tiếp:
- Nyoko, cậu phải nhớ. Cái gì của mình thì đến cuối cùng sẽ trở về với mình nhưng... đã không phải của mình thì có cố gắng giành giật, có níu kéo hay dùng thủ đoạn gì thì đến cuối cùng cũng sẽ vụt mất tầm tay mà thôi.
Nyoko đẩy nhẹ Shizuna ra, nhìn thẳng vào khuôn mặt Shizuna lúc này đã nhòe đi trong màn nước mắt không còn nhìn rõ, nấc lên từng tiếng:
- Vậy... anh Ray... liệu có phải... của tớ không?
Shizuna dịu dàng xoa đầu cô bạn thân, từ tốn khuyên nhủ:
- Đó là duyên phận, ta chưa thể biết trước được.
- Vậy... tớ vẫn còn cơ hội?
Nước mắt vẫn không ngừng chảy trên khuôn mặt xinh đẹp của Nyoko nhưng trong màn nước mắt, ánh mắt Nyoko le lói chút tia hy vọng. Shizuna thở dài nhìn cô bạn, khẽ lắc đầu buồn bã:
- Cậu vẫn muốn níu kéo đến vậy sao?
Nyoko tựa đầu vào vai Shizuna, tiếp tục khóc nức nở, khẽ gật đầu:
- Rất khó để buông bỏ, cậu có biết không.
Shizuna vỗ nhẹ lựng Nyoko đầy yêu thương rồi cất giọng đều đều:
- Cậu nghe rõ rồi mà Nyoko, Ray đã có người trong lòng rồi.
- Nhưng đó đâu phải lời anh ấy nói.
Nyoko lập tức mặt đối mặt với Shizuna, phản ứng đầy bất bình. Shizuna lại buông tiếng thở dài:
- Nhưng anh ấy không hề phản đối.
Trong lòng Nyoko dâng lên niềm hụt hẫng. Phải rồi, từ đầu đến cuối, Ray không hề lên tiếng phản bác nào, hoàn toàn im lặng, hàm ý khẳng định những lời đó là thật.
- Nhưng...
Nyoko vẫn níu kéo chút hy vọng mỏng manh.
Shizuna thực sự thấy thương xót cho cô bạn của mình và... Nyoko khiến Shizuna liên tưởng tới chính bản thân mình. Shizuna cũng từng có tình cảm với Ray và cũng như Nyoko, từng muốn được cùng Ray bên nhau trọn đời.
Thế nhưng... khác với Nyoko, Shizuna sớm đã nhận ra Ray không hề hướng về cô dù chỉ một chút và... đã chấp nhận rút lui, chấp nhận buông bỏ, trong khi Nyoko lại không chịu buông xuống. Có lẽ vì trước giờ những thứ Nyoko muốn Nyoko đều có được nên hai từ "buông bỏ" thật khó để Nyoko có thể chấp nhận.
Shizuna vẫn không hề nản lòng, tiếp tục kiên nhẫn khuyên nhủ bạn mình:
- Nghe này, Nyoko. Không phải thứ gì mình muốn cũng đều có được cả đâu.
Tiếp tục lau đi những giọt nước mắt không ngừng rơi xuống của Nyoko, Shizuna tiếp tục:
- Cậu yêu anh Ray nhưng sự thật là anh ấy đã yêu người khác rồi. Cậu nghĩ xem, nếu cậu thực sự yêu anh ấy thì chẳng phải cậu cũng sẽ hạnh phúc bởi niềm hạnh phúc của anh ấy hay sao?
Nyoko khẽ lắc đầu:
- Nhưng lỡ may anh ấy không hạnh phúc thì sao? Lỡ may người đó không hợp với anh ấy thì sao? Lỡ may mình thích hợp hơn, tốt hơn thì sao?
Shizuna lắc đầu phản đối Nyoko:
- Nhưng đó là người anh Ray yêu và mình tin rằng người ấy cũng yêu anh Ray. Nếu cậu cứ một mực không buông bỏ thì chẳng phải cậu đã làm cả anh Ray và người anh ấy yêu đau khổ, cũng như làm chính cậu đau khổ hay sao?
Nyoko thoáng nét trầm ngâm. Shizuna tiếp tục thuyết phục:
- Hãy chúc phúc cho anh ấy, Nyoko. Cậu không để anh ấy đến với người anh ấy yêu thì làm sao biết được anh ấy có hạnh phúc hay không?
- Nhưng lỡ...
Nyoko tiếp tục lên tiếng phản bác nhưng rất nhanh, Shizuna đã đưa ngón tay chặn ngang miệng Nyoko, lắc đầu:
- Hành động của cậu là đang phá hoại hạnh phúc của anh Ray đấy, như vậy... là không đúng. Chúc phúc cho anh ấy, Nyoko. Hãy chúc cho anh ấy cùng tình yêu của mình được hạnh phúc.
Ánh mắt Nyoko chùng xuống, nước mắt lã chã tuông rơi, Nyoko cúi gầm mặt:
- Tớ... làm được sao?
Shizuna gật đầu, đưa tay nâng cằm Nyoko lên, mỉm cười dịu dàng:
- Cậu làm được. Hy sinh tình yêu của mình để người mình yêu được hạnh phúc, đó chẳng phải là một việc nên làm hay sao?
Nhẹ xoa đầu Nyoko, Shizuna tiếp tục:
- Như cha cậu vậy, ngài ấy chẳng phải cũng từng yêu giáo sư Ryu nhưng đến cuối cùng cũng chấp nhận hy sinh tình yêu của mình để giáo sư Ryu được hạnh phúc bên người mình yêu là giáo sư Ren đó sao? Cả mẹ cậu nữa. Biết cha cậu yêu giáo sư Ryu, mẹ cậu cũng đã chấp nhận từ bỏ tình yêu của mình và đến cuối cùng, cha cậu đã thực lòng yêu mẹ cậu đó thôi.
Thấy sâu trong ánh mắt Nyoko đã không còn dáng