*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Hai người ánh mắt đều có chút mơ hồ.
Không biết, Thương Ngôn có biết tình hình gần đây của Lâm Giai Khởi hay không. Thanh mai trúc mã, môn đương hộ đối, một tình yêu tốt đẹp mà cô từng đã được xem ở trong sách tình yêu, diễn biến trở thành như vậy. Cho dù Chu Tiểu Thụ chỉ là một người ngoài, cũng cảm thấy quá thổn thức.
Không liên quan đến việc Lâm Giai Khởi đã từng chiếm dụng danh sách học đại học của cô hay không.
Đích xác, Thương Ngôn không hề hay biết tình hình gần đây của Giai Khởi. Sau đêm hôm đó, Thương Ngôn đã chặn vòng kết nối bạn bè của Giai Khởi vì phép lịch sự. Anh nghĩ rằng tiên sinh Z hẳn là đối đãi với Giai Khởi tốt lắm, anh cũng hẳn là nên dừng lại sự chăm sóc và sự chú ý đối với Giai Khởi.
Không nghĩ tới, Giai Khởi dường như hỏng mất lại đã tìm đến anh. Cô khóc lóc nức nở nói cho anh biết, vị tiên sinh Z kia đã lừa cô, hắn ta đã có vợ sống ở Canada rồi, căn bản không có ý tưởng kết hôn với cô...
Giai Khởi gặp phải tình huống này, Thương Ngôn có chút bị làm khó rồi. Rõ ràng, vị tiên sinh Z kia đã tạo thành thương tổn nghiêm trọng đối với Giai Khởi. Mà Giai Khởi cần sự giúp đỡ của anh, chính là...
Thương Ngôn cùng cậu nhỏ một nhóm chơi bóng. Gần đây anh có chút chểnh mảng trong việc rèn luyện, bất kể là thể lực hay kỹ thuật, anh đều không phải là đối thủ của cậu nhỏ. Thương Ngôn cúi đầu nhận thua, ngồi ở trên ghế băng uống nước. Do dự một chút, anh nói với cậu nhỏ về tình huống của Giai Khởi, rồi sau hỏi cậu nhỏ: "Cậu nhỏ, nếu như đã
có người mình thích, thì phải xử lý vấn đề bạn gái trước tìm đến xin giúp đỡ như thế nào?"
Cậu nhỏ nhìn anh, nói cho anh biết: "Thương Ngôn, bạn gái trước của cậu cũng chính là Lê Lạc."
Thương Ngôn phẩy tay một cái, thôi coi như anh vẫn chưa từng hỏi vấn đề này với cậu nhỏ đi.
Trải qua một hồi lâu, Tạ Uẩn Ninh mới mở miệng lần nữa: "Thương Ngôn, nhân bất tự tự cứu thiên nan hữu (*). Giai Khởi gặp phải những việc như thế này là do con bé tìm hiểu người không rõ ràng, mắt không biết nhìn người. Bản chất không phải là mẹ con nhà Giai Khởi vẫn luôn luôn áp đặt suy nghĩ của mình cho người khác hay sao? Cháu có thể giúp con bé được nhất thời, nhưng có thể giúp con bé cả đời được không?"
(*) Nhân bất tự tự cứu thiên nan hữu: Nếu người không tự cứu lấy chính mình, thì trời cũng khó cứu giúp.
Thương Ngôn gật đầu.
Thương Ngôn lại hỏi cậu nhỏ, chuyện anh theo đuổi Tiểu Thụ gặp phải vấn đề. Mấy tháng nay, thái độ của Tiểu Thụ đối với anh như thế nào, Thương Ngôn không nhiều thì ít, cũng có thể đoán được Tiểu Thụ đang suy nghĩ cái gì. Cô chính là đang nghĩ, hai người liệu có xứng đôi hay không? Nhưng không phải là hai người đang có bước chân và phương hướng đi giống nhau hay sao?
Thân phận và bối cảnh, chính là khởi điểm quyết định chuyện cả hai có thể tiến xa trong tương lai không. Huống chi, so với sự quyết tâm và chăm chỉ của Tiểu Thụ thì Thương Ngôn thực sự