Nghe nói như thế, Bách Hợp cũng không có cảm giác vui gì nhiều, cô
chỉ miễn cưỡng gật đầu. Thấy bộ dạng này của cô, Lý Duyên Tỷ mím môi,
không biết làm sao, loại cảm xúc lạ lẫm này khiến anh hắn cảm thấy trở
tay không kịp, anh trầm mặc thật lâu rồi mới lạnh lùng nói: ” Tâm nguyện của Úc Bách Hợp chính là muốn Bàng Lị Lị thân bại danh liệt, cô làm
được, còn có Ma Ngang. . .”
“Tôi biết rõ. . .” Bách Hợp nghe thấy phương hướng nhiệm vụ của mình
không sai, lúc này cũng khôngmừng rỡ như điên, thấy cô như thế, Lý Duyên Tỷ do dự một chút, tiến lên một bước đưa tay ra chạm vào đỉnh đầu Bách
Hợp, thấy cô nghi hoặc ngẩng đầu lên, trong tinh không anh chưa từng làm như vậy, có thể tại ở trong một cái thế giới khác, anh làm hành động
này rất nhiều lần.
Số lượng lớn tình tiết câu chuyện ào ào vào trong đầu cô, cuộc sống
Úc Bách Hợp xuất hiện trong đầu cô, giống như Bách Hợp nghĩ, một cô bé
bởi vì cha bề bộn nhiều việc chính sự mà không quan tâm cô, dẫn người
hầu ra biển đúng lúc gặp phải đoàn hải tặc, từ nay về sau trở thành một
thành viên trong thuyền hải tặc, cứu được Bàng Lị Lị nhưng cuối cùng lại bị đâm chữ phát mại. Nguyên chủ sống thảm hại hơn Bách Hợp tưởng tượng
nhiều, cô ấy bị đâm chữ trở thành nô lệ, trong lòng cũng không dám nói
ra cha của mình là ai, chỉ sợ bộ dạng của mình bây giời khiến cho cha
xấu hổ, lúc cô ấy bị hải quân chở đi trên đường, bị đoàn hải tặc khi
nhục.
Cô bé còn nhỏ mà cả thể xác lẫn tinh thần đều bị tra tấn suýt nữa thì sụp đổ, là Ma Ngang từng trong lúc vô tình đã giúp cô lần, tâm hồn
thiếu nữ dần dần hướng về hắn ta.
Nhiều năm về sau, Bàng Lị Lị cũng như Bách Hợp thấy lúc trước trở
thành danh viện Đế Quốc, kết hôn với Ma Ngang. Úc Bách Hợp từng cố lấy
dũng khí đứng tại lễ đính hôn của họ muốn biểu đạt cảm tạ và tỏ tình với Ma Ngang nhưng lại bị Ma Ngang nhục nhã, hơn nữa về sau Bàng Lị Lị xuất hiện, lại nói cho cô biết, kỳ thật lúc trước Bàng Lị Lị cố ý nói cô là
hải tặc. Cũng nhận ra cô là con gái nhưng Bàng Lị Lị không thích cô,
Bàng Lị Lị coi cô như bàn đạp để nâng cao thanh danh của mình, chuyện
này như là lạc đà đè chết một căn rơm rạ cuối cùng, Úc Bách Hợp đã không thể chịu nổi, cuối cùng chết thống khổ trong tiệc đính hôn của Ma Ngang và Bàng Lị Lị.
Nguyên chủ hận Bàng Lị Lị tạo ra thảm kịch này, cũng hận Ma Ngang
thấy chết mà không cứu, cô cũng hối hận mình tùy hứng mang theo bác Úc
ra biến, nói tóm lại Bách Hợp đánh bậy đánh bạ lại hoàn thành tất cả
tâm nguyện cô ấy.
“Bởi vậy cô hoàn thành nhiệm vụ lần này vô cùng tốt, nguyên chủ hết
sức hài lòng, cô ấy cũng muốn báo đáp cô, cho nên tặng cô hai điểm, cô
muốn thêm ở chỗ nào?” Lý Duyên Tỷ kiên nhẫn đợi Bách Hợp tiếp thu hết
kịch tình, lúc này mới nhẹ giọng hỏi một câu.
Lúc này Bách Hợp biểu lộ hơi cổ quái, cô cau mày lại, lắc đầu. Có chút bối rối: “Tại sao không có anh ấy?”
Ở bên trong kịch tình không có bóng người kia, hơn nữa tại trí nhớ Úc Bách Hợp cũng không có hải tặc tên là Lý Yến Tu, tuy nhiên nguyên chủ
không thể biết hết tên các hải tặc trên thế giới. Nhưng Lý Yến Tu thực
lực như vậy, tuyệt không thể nào là hạng người vô danh, hơn nữa anh xuất hiện trong cuộc sống của mình, như vậy trong kịch tình phải có anh ấy
chứ, lúc này Bách Hợp nhạy cảm cảm thấy chỗ nào không đúng, vô ý thức
ngẩng đầu nhìn Lý Duyên Tỷ:
“Tại sao không có anh ấy?”
Sắc mặt Lý Duyên Tỷ cứng đờ, không muốn trả lời vấn đề này chỉ hỏi lại một câu: “Cô muốn thêm vào đâu?”
Bách Hợp nhắm hờ mắt, yên tĩnh một lúc lâu rồi mới nói khẽ: “Thêm ở mục tinh thần.”
Thấy Bách Hợp đã bình tĩnh lại, Lý Duyên Tỷ lại hơi không thoải mái,
nhưng rất nhanh anh đè cảm xúc của mình xuống rồi khẽ gật đầu.
Trong tinh không lại xuất hiện tư liệu mới của Bách Hợp.
Giới tính: Nữ ( có thể thay đổi giới tính)
Tên họ: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 64 (max 100 )
Dung mạo: 64 (max 100 điểm)
Thể lực: 62 (max 100 điểm)
Võ lực: 33 (max 100 điểm)
Tinh thần: 21 (max 100 điểm)
Danh vọng: 17 (max 100 điểm )
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực cổ thuật
Sở trường: Nấu nướng trung cấp, diễn xuất cao cấp, thuật ngũ hành bát quái
Mị lực: 35 (max 100 điểm )
Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, chúc phúc của Thánh nữ, trái tim của Thiên sứ, lời hứa của Long Vương.
Lần này mặc dù giá trị thuộc tính không có gia tăng trên diện rộng,
thế nhưng mà võ lực, tinh thần cùng với danh vọng đều tăng lên, mị lực
đã tăng một điểm, danh vọng và mị lực tăng thì Bách Hợp suy đoán chắc
nhiệm vụ này, sau khi thay nguyên chủ xả giận, bởi vì phụ thân nguyên
chủ được người người tôn kính cho nên khiến cho thanh danh và mị lực
tăng theo, nếu là trước kia thì cô rất vui nhưng lúc này lại cười không
nổi, trầm mặc một hồi, mới nói với Lý Duyên Tỷ:
“Tôi có thể nghỉ ngơi một lát không?”
“Đương nhiên.” Lý Duyên Tỷ gật nhẹ đầu, thấy Bách Hợp mỉm cười với
mình rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, chống cái cằm bắt đầu ngây ngô. Lúc này Lý Duyên Tỷ cảm thấy cô không thích có người nhìm chằm chằm vào
mình nhưng anh không muốn rời đi, cứ trầm mặc như thế, Bách Hợp như là
muốn hỏi gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không mở miệng.
Bách Hợp muốn hỏi có phải người kia trong nhiệm vụ có tồn tại hay
không, cô hơi dao động, nhưng đây chắc chắn là vi phạm nên cô vẫn cố
nhịn.
Khi mở mắt ra lần nữa, Bách Hợp nghỉ ngơi một lúc rồi vùi cái tên Lý Yến Tu này vào
trong lòng, vẫn lựa chọn tiến hành nhiệm vụ. Lần này cô
tiếp thu nhớ lại lúc không có người tới quấy rầy, cô yên tĩnh nhắm mắt
lại, trong đầu tình tiết câu chuyện tràn vào.
Lần này cô vào trong truyện Liêu trai, đã trở thành một yêu hồ nhỏ nhoi trong Liêu trai.
Trong truyện ngoại trừ nữ quỷ thì hầu hết toàn chuyện về tình yêu hồ
ly và thư sinh, cỗ thân thể này về sau cũng ở cùng với một thư sinh,
nhưng khác với câu chuyện xưa hồ ly, nguyên chủ không phải là hồ ly hại
người rồi bị thư sinh cảm hóa, mà nàng chỉ là bia đỡ đạn trong câu
chuyện lần này.
Nguyên chủ xếp hạng thứ ba trong đám tỷ muội nên được gọi là Tam
nương, bởi vì tuổi còn nhỏ nên chưa được đặt tên, mà trong động hồ ly
thì có rất nhiều anh em cô bác, mà cuộc đời bi ai của nguyên chủ có liên quan tới biểu huynh Hoàng Cửu Lang.
Người này dung mạo tuấn mỹ, bởi vì cô của nguyên chủ Hồ Tam Nương
không được khỏe, cho nên Hoàng Cửu Lang thường xuyên đi tới vùng quê
phía đông để vấn an bệnh nặng mẫu thân, thường xuyên qua lại đấy, nên bị một gã thư sinh thích đàn ông nhìn trúng, người này họ Hà, danh Sư Tham chữ Tử Tiêu cũng là người có danh vọng ở địa phương, có quan hệ tốt với rất nhiều đệ tử quan lại cùng trường, hơn nữa lại đọc đủ thứ thi thư,
cho nên lúc Hoàng Cửu Lang tại lần đầu tiên nhìn thấy hắn cũng có ấn
tượng tốt.
Hồ loại vốn trời sinh đã có bản năng mị hoặc, hơn nữa một khi hồ tu
luyện làm người thì rất ít người có dung mạo xấu xí, trong bầy hồ phần
lớn đều là nam tuấn nữ tướng mạo đẹp phi phàm, Hà Sư Tham vốn đã không
phải là người đứng đắn cộng thêm có bệnh đồng tính, bởi vậy lúc nhìn
thấy Hoàng Cửu Lang thì giật nảy mình, mấy lần ba phen cường hành kéo
hắn vào nhà, ăn nói đùa giỡn hắn.
Lúc đầu Hoàng Cửu Lang rất chán ghét người này, cho rằng hắn ta cử
chỉ lỗ mảng vô độ, có thể ngay từ đầu nếu nói Hà Tử Tiêu nhìn trúng
Hoàng Cửu Lang chỉ vì đùa cợt, nhưng bởi vì mất thời gian dài mà chưa
từng đắc thủ, thì càng thiệt tình, Hoàng Cửu Lang không đánh lại độ mặt
dày và vô lại của hắn ta, cuối cùng vẫn ủy thân cho hắn.
Nhưng nam nữ giao hợp mới chính là âm dương góc bù, nếu hai bên đều
là nam tử thì không hợp, lúc này phần lớn người đọc sách đều dùng chơi
gái vi mỹ, dưỡng tiểu quan nhi cùng với yêu thích long dương cũng không phải chuyện gì to tát cả, bởi vậy thế nhân đối với việc này cũng không
có bao nhiêu thành kiến, ngược lại đều thành câu chuyện phong lưu mọi
người ca tụng. Ngay từ đầu Hà Tử Tiêu cũng lơ đễnh, chỉ cảm thấy sắc đẹp Hoàng Cửu Lang thật sự mê người, thời gian dần trôi qua càng thêm mê
muội hắn, thời gian dài Hoàng Cửu Lang đã không chịu nổi tại bị hắn dây
dưa, hơn nữa cũng hơi cảm động tấm lòng của hắn, nhưng hai người giao
hảo vi phạm ý trời , cho nên Hà Tử Tiêu bị quỷ độc quấn thân, yêu khí
nhập vào cơ thể, cuối cùng linh hồn ly thể mà chết.
Nhưng bởi vì dương thọ của hắn chưa tận nên phán quan dứt khoát lại
để hắn trọng sinh trên người Thái Sử cùng trường ngày xưa. Sau khi trọng sinh hắn vẫn thâm tình với Hoàng CửuLang, khiến Hoàng Cửu Lang cảm
động, khi Hà Tử Tiêu yêu cầu thân mật với Hoàng Cửu Lang thì Hoàng Cửu Lang lại cự tuyệt hắn.
Tuy nói nhân – yêu khác loại, thế nhưng nếu nhân và yêu là âm dương
góc bù thì chuyện phòng the sẽ không hại đối phương ngược lại còn có tác dụng. Hoàng Cửu Lang tuy thân là hồ, có thể bởi vì Hà Tử Tiêu đối với hắn rất thâm tình, nên hắn cũng sinh lòng ái mộ, lúc này không đành
lòng hại hắn một lần nữa, cho nên liền nghĩ tới một cái biện pháp, đó
chính là giới thiệu biểu muội hắn Hồ Tam Nương dung mạo xuất chúng cho
Hà Tử Tiêu.
Ngay từ đầu Hà Tử Tiêu còn không đồng ý, nhưng thấy Hoàng Cửu Lang
nghiêm khắc cự tuyệt, hơn nữa chuyện này có quan hệ tới tính mạng mình,
con sâu cái kiến còn ham sống, nếu không phải là cỗ thân thể này không sống được nữa thì hắn cũng không trọng sinh lại, lúc này nghe thấy
Hoàng Cửu Lang nói đưa tiễn tiểu mỹ nhân, hơn nữa Hoàng Cửu Lang nói
tướng mạo tiểu mỹ nhân đẹp vô song, hơn nữa cơ linh thông minh, nhất
định có biện pháp giải quyết nan đề của mình, trong lòng mới miễn cưỡng
đồng ý.