Không khí lớp học đang ồn ào bỗng chuyển sang im ắng lạ thường sau khi Bạch Uyển Đình bước vào, cô cẩn thận ngồi vào chiếc bàn học quen thuộc ở góc cuối của lớp, Bạch Uyển Đình đặt mắt lên tờ báo trên bàn.
Không cần nhìn qua cô cũng biết rõ được trên đây viết những gì, nhưng hình ảnh của người đàn ông trên đó khiến cô bất giác không kìm chế được mà rơi nước mắt.
Dòng chữ in đậm trên bìa báo dường như cũng tiếp tục cứa một nhát thật sâu vào trong tim của Bạch Uyển Đình: “Phát lệnh truy nã khẩn cấp đối tượng có hành vi giết người man rợ.
Bạch Thiên, một đàn anh giang hồ đã rửa tay gác kiếm nhưng do mâu thuẫn đã ra tay giết con trai của kẻ thù chỉ mới tròn hai mươi tuổi, không những thế cách thức giết người tàn khốc rất đáng lên án.
Bạch Thiên, tội phạm bị truy nã đã tàn nhẫn mổ sống và lấy mất não của nạn nhân…”
Không đọc nữa, không thể tiếp tục đọc nữa, hình ảnh người ba yêu quý của Bạch Uyển Đình bị báo chí viết thành như vậy thực sự cô không đọc nổi nữa, cô khẽ cất giọng: “Bằng chứng đâu chứ? Bằng chứng đâu mà các người dám đổ tội cho ba tôi chứ?”
Một nữ sinh từ từ bước đến chỗ của Bạch Uyển Đình, mang theo ánh mắt không mấy thân thiện, lớn tiếng cất giọng: “Mày đòi bằng chứng ư? Nếu không phải người ba biến thái giết người của mày làm ra chuyện này, thì sao ông ta phải trốn đi?”
Dường như có ý không để cho Bạch Uyển Đình đáp trả, mọi người trong lớp học đều đồng thanh: “Ngôn Ngôn nói đúng đó!”
Nhận được sự ủng hộ, Ngôn Ngôn quát giọng to hơn: “Ba mày đã giết anh họ của tao! Còn mày là con của tên sát nhân biến thái.”
Từng câu nói vang lên không ngừng làm đôi bàn tay của Bạch Uyển Đình không ngừng run rẩy, những giọt nước mắt đã tuôn ra ướt đẫm cả khuôn mặt nhợt nhạt, cô muốn chạy trốn khỏi nơi này nhưng đôi chân của cô vốn đã mềm nhũn không còn chút sức lực nào để đứng dậy, cứ thế loạng choạng ngã xuống đất.
Những tiếng cười nhạo cất lên như một nốt nhạc chết chóc xuyên thẳng vào đầu óc của Bạch Uyển Đình.
“Làm loạn thế đủ chưa? Tất cả mau về chỗ ngồi, muốn cô Giang phạt cả lớp hay sao?” Giọng nói của Dương Thần làm nụ cười trên môi Ngôn Ngôn cứng lại, cô giậm chân quay về chỗ ngồi, ai nấy cũng giải tán.
Nhìn thấy tờ báo trên mặt bàn, Dương Thần nhanh chóng chợp lấy tờ báo, trực tiếp vò lại thành một khối tròn rồi ném thẳng vào sọt rác.
Bạch Uyển Đình từ từ đứng dậy, cất giọng yếu ớt: “Cảm ơn cậu!”
Dương Thần có chút ngại ngùng chỉ gật đầu đáp lại rồi trở về chỗ của mình.
Trong căn phòng vệ sinh của trường học tù túng chỉ với bốn bức tường, nhưng có lẽ đây là nơi Bạch Uyển Đình có thể cảm thấy thoải mái hơn đôi chút.
Bạch Uyển Đình từ khi mới sinh ra đã phải lớn lên trong cảnh mất mẹ.
Không muốn con gái duy nhất của mình chịu thiếu thốn nên ba của cô, Bạch Thiên đã cố gắng hết sức dành trọn tình yêu thương nhất ông có được để cho cô không phải cảm thấy thiếu thốn tình thương.
Bạch gia trước kia cũng chỉ là vừa đủ ăn đủ mặc, nhưng từ khi Bạch Thiên làm việc cho một đàn anh khá có thế lực trong giới buôn bán vũ khí ngầm là Hàn Vũ Hi, thì cuộc sống của nhà họ Bạch phất lên đáng kể.
Bạch Thiên cũng kể từ đó ít dành thời gian cho quan tâm Bạch Uyển Đình như lúc trước, sự có mặt của ông ở nhà cũng chỉ là đôi lúc.
Chưa kịp làm quen với sự thay đổi đó của ba mình thì cuộc đời Bạch Uyển Đình bắt đầu rơi xuống một vực sâu, mà có lẽ dù cô có với mãi cũng sẽ chẳng có ai chìa tay ra để giữ lấy cô lại.
Một vụ án mạng làm tất cả người dân thành phố Thượng Thành phải kinh động, ở căn nhà kho phía nam của thành phố người dân phát hiện xác một thanh niên hai mươi tuổi với tình trạng phần sọ bị vỡ và não của nạn nhân đã hoàn toàn biến mất, những vết cào cấu ở hiện trường cho thấy hung thủ đã mổ sống nạn nhân lúc còn sống.
Những chứng cứ ở hiện trường từ chiếc bật lửa quen thuộc, vân tay và động cơ đều là của Bạch Thiên, khiến cảnh sát thành phố nhanh chóng tập trung bắt giữ ông.
Nhưng trước khi cảnh sát phát hiện ra vụ án mạng thì Bạch Thiên đã không còn được tìm thấy ở thành phố Thượng Thành xa hoa này nữa.
Vụ án man rợ gây căm phẫn đến từng người dân ở đây, điều đó đồng nghĩa áp lực lên phía cảnh sát ngày càng lớn, những tờ lệnh truy nã bắt đầu xuất