Edit + Beta: Phộn
*******
Lâm Hân rất nóng.
Cậu cảm giác mình giống như đang bị nướng trên một ngọn lửa, theo thời gian trôi qua, ngọn lửa ngày càng cháy mạnh hơn, đốt tới mức làm cho máu cậu sôi trào, nhất là chỗ ở đằng sau gáy, nóng đến lạ thường. Có một loại dục. vọng xa lạ không thể khống chế, từng chút từng chút nảy mầm, giống như đóa hoa chậm rãi nở ra. Tin tức tố hương hoa lan thuộc về Omega chợt nổ tung, tựa như cơn bão điện từ trong vũ trụ phóng thích ra năng lượng khổng lồ.
Cậu tiến vào kỳ độn/g dục rồi!
Ý thức của Lâm Hân dần tỉnh lại từ trong giấc ngủ đông, ngón tay cậu mò mẫm ở vành tai phải tìm hoa tai không gian.
Thuốc ức chế!
Cậu cần thuốc ức chế!
Tai phải trống rỗng, cái gì cũng không sờ được. Cuối cùng cậu cũng nhớ ra, hoa tai đã bị Xà Ngư cắn rơi không biết ở đâu.
Kỳ độn/g dục tới mà không có thuốc ức chế thì làm sao bây giờ?
Lâm Hân cuống lên.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Một đôi tay luồn vào dịch chữa trị màu xanh lam ôm thiếu niên ra khỏi khoang điều trị.
Ngửi thấy tin tức tố mùi linh sam quen thuộc, Lâm Hân nghe theo bản năng bám lấy, khuôn mặt nhỏ nhắn dụi dụi vào trong ngực đối phương.
"Tin tưởng ta như vậy?" Giọng nói mang theo ý cười của người đàn ông vang lên bên tai.
Lâm Hân mơ mơ màng màng mở to mắt mông lung nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của huấn luyện viên, chủ động ôm lấy hắn.
Bộ dáng thiếu niên ngây thơ ỷ lại đã lấy lòng người đàn ông.
Lý Diệu ôm cậu lên giường, kéo cái khăn tắm đã chuẩn bị sẵn quấn chặt cậu lại, tỉ mỉ lau chùi dịch chữa trị trên người cậu.
Quả cầu cơ giáp bay ở gần đó do dự nói: "....Tui cảm thấy...hình như dịch chữa trị đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng của một số tế bào trong người cậu ấy nên mới độ/g dục sớm hơn dự liệu."
Lý Diệu lau sạch nước trên tóc Lâm Hân, sau đó lau tới cơ thể.
Thiếu niên bởi vì đang ở trong kỳ độn/g dục nên yếu đuối đến lạ thường, thoáng chạm vào liền than nhẹ không thoải mái.
Động tác của Lý Diệu càng thêm nhẹ nhàng, đôi mắt vàng thâm trầm tới mức thoáng biến thành đỏ đậm.
Nồng độ tin tức tố của thiếu niên tỏa ra lúc này lớn gấp 2 lần lúc trước, cho dù Lý Diệu là người có tinh thần lực cấp 9 và lực tự chủ kinh người cũng phải chịu ảnh hưởng không nhỏ, hơn nữa hắn vừa mới xác định quan hệ yêu đương với bé con, càng khó có thể khống chế tâm tình của mình.
"Cậu đi ra ngoài." Đầu Lý Diệu cũng không thèm ngẩng mà nói với cơ giáp.
Cơ giáp: "....."
Nếu như nó không phải là người máy thì giờ nó đã thương tâm tới "Huhuhu hức hức hức" rồi á.
Từ khi có Tiểu Phá Quân, Nguyên soái đã không còn là Nguyên soái của ngày xưa nữa rồi!
Quả cầu cơ giáp rũ xuống ăng-ten trên đỉnh đầu, lảo đà lảo đảo nói, "Được rồi, tui đi ra ngoài thu thập nguyên liệu....Ngài nhớ kiềm chế một tí nhó, đừng làm Tiểu Phá Quân khóc—— À đúng rồi, Ngài có cần xem video để học hỏi không? Cơ sở dữ liệu của tui lưu tới bốn năm bộ lận á, bảo đảm hài lòng luôn!"
1
Trả lời nó là cái nhìn đầy lạnh lùng của Lý Diệu.
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Lần thứ hai bị ánh nhìn tử thần ngó tới, quả cầu cơ giáp run lên, nhanh nhẹn lăn ra ngoài, tiện thể đóng lại cửa lều.
Nguyên soái nên cảm thấy may mắn là bọn họ đang ở trên hành tinh hoang vu chỉ có dị thú nên tin tức tố của Tiểu Phá Quân chỉ ảnh hưởng đến một Alpha là hắn, nếu như đổi lại là thành phố phồn hoa, với nồng độ và tốc độ lan ra của Tiểu Phá Quân, nhất định sẽ khiến toàn bộ Alpha độc thân trở nên điên cuồng.
Dụ.c vọng chiếm hữu của Alpha rất mạnh mẽ.
Đặc biệt là Alpha đang ở trong tình yêu nồng nhiệt.
Ôm Omega mình yêu thích ở trong lòng, dụ.c vọng chiếm hữu sẽ đạt tối đa, sẽ trục xuất tất cả những người hoặc những thứ chướng mắt ra khỏi lãnh địa của mình.
Quả cầu cơ giáp vừa rời đi, toàn bộ lực chú ý của Lý Diệu đều đặt trên người Lâm Hân.
Lau chùi sạch sẽ cho thiếu niên rồi đặt cậu lên giường, nhìn thấy cậu tự cuộn mình thành một cục nhỏ vì rời khỏi vòng tay ấm áp của mình, Lý Diệu có chút thất thần.
Áo sơ mi dính dịch chữa trị nên người thấy không thoải mái lắm, hắn rũ mắt chậm rãi cởi nút áo.
Lâm Hân rất khó chịu, cổ họng vừa khô vừa rát, cô đơn nằm một mình ở trên giường. Cơ thể cậu đang rất không thoải mái mà lại không có ai ngó ngàng tới, cậu khổ sở nắm chặt chăn, cuộn mình thành một đoàn, ủy khuất khóc chít chít.
"Hức...hức...huấn luyện viên...."
Thiếu niên phát ra tiếng nức nở như mèo con, hai má phiếm hồng vì nóng nực, sợi tóc đen hơi ướt quấn quanh cổ, tạo nên một sự đối lập hoàn toàn với làn da trắng nõn.
Lý Diệu tháo đồ cột tóc, mái tóc bạc rũ xuống như thác nước. Hắn quỳ một gối ở bên giường nắm lấy tay thiếu niên, khom lưng cúi đầu khàn khàn hỏi: "Tiểu Hân, có nghe thấy ta nói không?"
Lâm Hân run run lông mi ướt át, gật đầu theo bản năng, vừa ngửi thấy được tin tức tố linh sam của huấn luyện viên đã nhào vào lòng hắn mà không thèm nghĩ gì hết.
"Hức hức....không cho bỏ em..." Cậu như một bé con dính người, ôm được người mình thích là không muốn buông tay, "Huấn luyện viên....em khó chịu...."
2
Hai tay Lý Diệu siết chặt, ôm thiếu niên vào trong ngực.
Bé Omega đang độ/ng dục được Alpha mình thích ôm vào ngực có vẻ vô cùng chủ động.
Lâm Hân dùng hết cả tay cả chân như gấu Koala bám dính vào người nam nhan, khuôn mặt nhỏ nhắn treo nước mắt tựa vào vai và cổ hắn dụi dụi, đôi môi mềm mại lướt qua cổ đối phương lập tức há miệng nghiến vào như bản năng của động vật nhỏ.
"A~" Lý Diệu bị răng của nhóc con mài cho ngứa ngáy mà bật cười.
"Oa oa....." Thấy nam nhân không để ý tới mình, Lâm Hân lại bắt đầu khóc, lần này khóc còn dữ hơn lúc nãy.
Đôi mắt đẫm lệ mông lung, vô cùng đáng thương.
Là do Lý Diệu không tiếp tục vuốt ve an ủi nữa nên vật nhỏ trong ngực lại gào khóc.
Dáng dấp lúc này của thiếu niên hoàn toàn khác so với ngày thường, là bởi vì biết người ôm mình là ai nên mới không kiêng kị gì mà làm nũng sao?
Sao mà chọc người yêu thích như vậy chứ.
Lâm Hân biết rõ ràng là mình đang khóc.
Cậu thấy thật xấu hổ, sao mình lại khóc không có tiền đồ như vậy?
Nhưng mà, kỳ độn/g dục đã phá vỡ hết lý trí của cậu, đặc biệt hơn nữa là người cậu thích còn ở bên cạnh nên mới yên tâm mà bộc lộ hết tâm tình, không giống như lần trước, vừa sợ hãi vừa bất lực.
Lý Diệu nâng mặt thiếu lên, hôn vào đôi mắt rơi lệ của cậu.
"Có biết ta là ai không? Hửm?" Hắn trầm thấp hỏi.
Lâm Hân chớp chớp mắt, dừng lại nước mắt, chăm chú nhìn khuôn mặt tuấn mỹ đang nằm gần kề trong gang tấc.
"Là huấn luyện viên." Cậu sẽ không nhận sai, cũng sẽ không có khả năng nhận sai.
Lý Diệu cong khóe miệng, lại hỏi: "Là huấn luyện viên nào?"
!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !!
Trong mắt Lâm Hân lóe lên tia hoang mang. Huấn luyện viên là huấn luyện viên chứ là huấn luyện viên nào?
"Cục cưng, nghĩ kỹ một chút, ta là ai?" Lý Diệu không vội, bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng vuốt lưng của mèo con từng chút một, rất nhanh mèo con đã được trấn an, phát ra tiếng rầm rì thoải mái.
Lâm Hân nắm lọn tóc bạc rũ xuống trước ngực người đàn ông, vô cùng nghiêm túc nói: "Diệu, Lý Diệu,