Mộc Chẩm Khê và Ân Tiếu Lê hẹn nhau đi ăn trưa, thuận tiện mua hai vé xem phim, ăn cơm xong còn nửa tiếng nữa mới đến giờ chiếu phim.
Ân Tiếu Lê ân cần hỏi: "Cậu uống gì không?"
Mộc Chẩm Khê lắc đầu.
Ân Tiếu Lê đi mua hai ly đồ uống nóng, Cacao Ballet và trà sữa ô long, rồi đưa đến trước mặt Mộc Chẩm Khê: "Cậu uống cái nào?"
Mộc Chẩm Khê kéo ly trà sữa ô long đến bên cạnh mình, chính...!bản thân cô cũng không đếm được số lần mà bất đắc dĩ hỏi thăm người kia: "Mỗi lần cậu hỏi ý kiến của tớ trước rốt cuộc có ích lợi gì?"
Ân Tiếu Lê: "Ha ha ha, không có, tớ chỉ muốn trêu chọc cậu."
Mộc Chẩm Khê Cạch cắm ống hút vào, uống một ngụm, híp mắt thỏa mãn, lười biếng nói: "Thật ra tớ muốn uống, nói không muốn cũng là đang trêu chọc cậu."
Ân Tiếu Lê: "Ha ha ha ha."
Mộc Chẩm Khê uống một ngụm rồi đặt xuống, cúi đầu nhìn xuống ly trà sữa ô long trước mặt, chủ động nói: "Có muốn chụp ảnh không?"
Ân Tiếu Lê lấy điện thoại ra: "Đương nhiên là muốn rồi."
Vòng bạn bè của Mộc Chẩm Khê không hề có một hoạt động nào trong suốt cả tháng trời, còn vòng bạn bè của Ân Tiếu Lê nhìn mãi không thấy điểm cuối.
Mỗi lần đi ra ngoài chơi với bạn bè, cô ấy đều phải chụp một bức ảnh chung để làm kỷ niệm, viện ra cái tên đẹp là ghi lại mọi khoảnh khắc của cuộc sống.
Vì vậy, Mộc Chẩm Khê, người thường đi chơi với Ân Tiếu Lê, đã bị động để lại rất nhiều bức ảnh trong vòng bạn bè của cô ấy, đó là nguồn gốc của những bức ảnh mà Tiếu Cẩn lưu trữ.
Mộc Chẩm Khê đã đoán trước được nên đẩy ly trà sữa qua, sau đó vừa ngồi một bên vừa chống cằm nghịch điện thoại.
Ân Tiếu Lê chụp ảnh đều rất soi mói, nói cách khác chính là giày vò khốn khổ.
Đồ uống phải đặt gọn, phải điều chỉnh ánh sáng, phải điều chỉnh góc độ.
Mộc Chẩm Khê không chú ý đến việc mất bao lâu cho đến khi vai cô bị Ân Tiếu Lê vỗ nhẹ nhàng một cái: "Được rồi, bây giờ có thể chụp ảnh rồi."
Cô vươn tay cầm lấy vé xem phim từ tay Ân Tiếu Lê, cầm trên tay rồi mỉm cười nhìn vào ống kính.
Ân Tiếu Lê thân mật ôm vai cô, ngẫu nhiên mặt dán mặt.
Răng rắc.
Răng rắc.
Răng rắc.
Vào rạp chiếu phim ngồi xuống, màn hình lớn đối diện vẫn đang chiếu quảng cáo, lại một trận răng rắc.
Răng rắc xong thì cất điện thoại vào, sau đó từ từ chọn lọc khi chờ phim bắt đầu.
Trước đây, Mộc Chẩm Khê không quan tâm đến những gì cô ấy đăng, đăng cái gì cô đều sẽ khen, sau đó từ từ rời đi.
Ân Tiếu Lê cũng biết cô không hứng thú với cái này, tự mình mày mò.
Hôm nay lại lần đầu tiên bắt đầu trưng cầu ý kiến của Mộc Chẩm Khê.
Xem liên tiếp hai bộ phim, sau khi đi ra lại tiếp tục hẹn nhau đi ăn tối, Haidilao phải đợi chỗ, hai người ngồi trên băng ghế bên ngoài.
Mộc Chẩm Khê siêng năng trong việc làm những con hạc giấy, chẳng mấy chốc đã có thêm hai con hạc giấy sống động như thật dưới bàn tay của cô.
Ân Tiếu Lê chạm cánh tay vào vai Mộc Chẩm Khê, Mộc Chẩm Khê không ngẩng đầu lên: "Làm sao vậy?"
Ân Tiếu Lê đưa điện thoại cho cô, nâng màn hình lên, hỏi: "Cậu thấy bức ảnh này đẹp không?"
Trên màn hình là ảnh chụp chung của Mộc Chẩm Khê và Ân Tiếu Lê, Mộc Chẩm Khê nhìn lướt qua rồi nói: "Cậu hỏi tớ làm gì, tớ đương nhiên nói không đẹp, cậu cũng không phải không biết tớ không thích chụp ảnh, không ăn ảnh."
Ân Tiếu Lê tự động bỏ qua câu nói "không ăn ảnh" của cô, nếu nói Mộc Chẩm Khê không ăn ảnh, thì những người bình thường như cô ấy không cần phải sống nữa.
Ân Tiếu Lê không thể nói bởi vì Tiếu Cẩn sẽ xem vòng bạn bè, nên cô ấy phải chọn bức đẹp nhất, nói một cách mơ hồ: "Cậu chỉ cần chọn một bức cảm thấy được nhất đi."
Mộc Chẩm Khê yên lặng nhìn cô ấy hai giây, sau đó đột nhiên gác lại việc trong tay, liếc mắt hỏi: "Có phải cậu có chuyện gì giấu giếm tớ hay không?"
Ân Tiếu Lê hoảng sợ trong lòng, giả bộ bình tĩnh nói: "Không có, tớ có thể giấu cậu chuyện gì chứ?"
Chỉ cần cô ấy không nói, Tiếu Cẩn không nói, Mộc Chẩm Khê sẽ không bao giờ phát hiện được, điều này Ân Tiếu Lê có thể chắc chắn, nhưng trong lòng luôn dâng lên cảm giác bất an.
Mộc Chẩm Khê tiếp tục nhìn cô ấy dò xét một lúc, lướt qua mọi khả năng mà cô có thể nghĩ ra trong đầu, đều là không thể xảy ra, thả lõng cơ thể, đưa một tay về phía Ân Tiếu Lê: "Đưa điện thoại cho tớ."
Ân Tiếu Lê như được đại xá, vội vàng đưa tới: "Cậu chọn mấy bức cảm thấy đẹp nhất."
Mộc Chẩm Khê nhướng mắt: "Không phải cậu vừa nói chọn một bức thôi sao? Sao lại biến thành mấy bức rồi?" Cô làm bộ trả lại, "Không chọn nữa."
Ân Tiếu Lê cầu xin tha thứ: "Một bức một bức!"
Mộc Chẩm Khê không ngừng động tác trả lại.
Ân Tiếu Lê: "Tổ tông!"
Mộc Chẩm Khê cười lên, tiếng cười vui vẻ.
Ân Tiếu Lê: "......"
Cô ấy muốn tự tát mình ngay bây giờ.
Sớm biết như vậy đã không nên nhiều chuyện, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi.
Cô ấy tùy tiện đăng một tấm ảnh dáng cao mờ mờ, Tiếu Cẩn cũng sẽ cảm thấy xinh đẹp như hoa, cần gì phải uổng công vô ích để Mộc Chẩm Khê tìm tấm đẹp nhất.
Mộc Chẩm Khê nhìn dáng vẻ đáng thương của Ân Tiếu Lê, từ bi chọn ba tấm, ấn ngón tay đánh dấu, cười rạng rỡ nói: "Mấy tấm này đi."
Ân Tiếu Lê đưa tay qua: "Được rồi."
Mộc Chẩm Khê tiếp tục xếp hạc giấy.
Ân Tiếu Lê chọn ảnh xong, bắt đầu viết trạng thái rồi đăng vào vòng bạn bè, cùm cụp cùm cụp đánh chữ.
Mộc Chẩm Khê ngẩng đầu liếc nhìn cô ấy, nhân tiện xoay cổ, quét những người đi bộ tới lui trong trung tâm thương mại phía sau cô ấy.
Ân Tiếu Lê bấm đăng.
Bạn bè của cô ấy ở khắp nơi trên thế giới, cô ấy vừa đăng lên đã nhận được rất nhiều lượt thích.
Mộc Chẩm Khê hỏi: "Xong chưa?"
"Được rồi." Trong lòng Ân Tiếu Lê căng thẳng, nhìn "Tiến sĩ Tiếu" trong danh sách lượt thích, sợ Mộc Chẩm Khê cầm điện thoại của cô ấy qua nhìn.
Mộc Chẩm Khê không biết nội tâm của cô ấy đang rất hồi hộp, cũng không nghĩ đến việc nhìn thẳng vào điện thoại của cô ấy.
Cô cầm điện thoại đang đặt trên bàn nhỏ lên, mở khóa màn hình, ấn vào điểm đỏ vòng bạn bè, nhấn thích cho Ân Tiếu Lê rồi khóa màn hình, làm liền một mạch.
Tảng đá trong lòng Ân Tiếu Lê rơi xuống.
Sau đó, như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ, cô ấy mở khung ảnh đại diện của Tiếu Cẩn lên, định đổi tên của nàng, rối rắm dừng tay lại trên bàn phím, lưu cái gì mới tốt đây?
Ân Tiếu Lê trầm tư hồi lâu, liếc nhìn Mộc Chẩm Khê đang gấp hạc giấy không để ý tới nơi này, liền gõ vào cột ghi chú hai chữ: Bạn trai.
Nhìn là lạ, đổi từ "trai" thành "gái".
Bạn gái, trông như đang chiếm tiện nghi của Tiến sĩ Tiếu, Ân Tiếu Lê thêm chữ "M" vào phía sau, có nghĩa là bạn gái của Mộc Chẩm Khê.
Cô ấy nhìn vào ghi chú phát ngốc một lát, cảm thấy thời gian này mình cứ như bị trúng tà.
Vì bị mê hoặc bởi sắc đẹp mà bất tri bất giác, không thể giải thích được trở thành nội gián của Tiếu Cẩn bên cạnh Mộc Chẩm Khê không nói, ngay cả chỉ số IQ cũng bị tụt giảm.
Mộc Chẩm Khê nhìn thấy Ân Tiếu Lê tự vỗ mạnh vào trán mình, vang lên một tiếng vô cùng lớn.
Mộc Chẩm Khê: "???"
Ân Tiếu Lê ấn vào cái trán đỏ bừng, nói: "Không có chuyện gì, tớ vừa nhớ ra có sai sót trong bản thảo mà tớ viết xong tối qua, chờ lát nữa trở về phải chỉnh sửa lại một chút."
Mộc Chẩm Khê: "...!Ồ."
Một cái tát bắt lại chỉ số IQ của mình trở về, Ân Tiếu Lê xóa ghi chú lộn xộn của Tiếu Cẩn đi, nhập lại lần nữa một chữ cái: "X".
"X" không chỉ thích vòng kết bạn mà còn để lại bình luận: [Chúc mọi người chơi vui vẻ]
Ân Tiếu Lê trả lời nàng bằng ba từ: [Ha ha ha]
Ân Tiếu Lê lấy lại chỉ số IQ mất tích nhiều ngày, chỉ cần cô ấy không gặp Tiếu Cẩn, sức hấp dẫn của sắc đẹp sẽ không thể khống chế được cô ấy.
Trong lòng cô ấy thở phào nhẹ nhõm.
Sau này không thể tùy tiện đến Đại học Lâm Thành nữa, cô ấy nghĩ thầm.
Nhưng Tiếu Cẩn luôn có cách để nói chuyện với cô ấy, không hỏi cái gì quan trọng, đa phần là chuyện trước kia.
Ân Tiếu Lê dứt khoát vò đã mẻ không sợ nứt, dù sao cô ấy cũng không thể cưỡng lại được, nhưng cô ấy vẫn cố gắng vùng vẫy một lúc.
Cô ấy từng nói bóng nói gió hỏi Mộc Chẩm Khê: "Gần đây Tiến sĩ Tiếu có tìm cậu không?"
Mộc Chẩm Khê nói: "Không có, làm sao vậy?"
Ân Tiếu Lê nói: "Không có gì."
Mộc Chẩm Khê mất mát nghĩ: Từ ngày đông chí đến giờ đã gần một tháng, cô thậm chí còn chưa từng ngẫu nhiên gặp được Tiếu Cẩn.
Mất công hiện tại mỗi ngày cô đều dành thêm nửa giờ để trang điểm và lựa chọn quần áo, tất cả đều vô ích.
Vẻ mặt của Ân Tiếu Lê ngập ngừng, hỏi: "Hình như cậu có hơi thất vọng?"
Mộc Chẩm Khê nhanh chóng cụp mắt xuống, khuấy đều đáy ly trà sữa, nhướng mắt cười: "Nào có, cậu nhìn nhầm rồi."
Mộc Chẩm Khê