Ánh mắt bà ngoại yêu thương nhìn Thương Bắc Sâm – người đang mặc vest và đeo giày da ngồi trên ghế sô pha, bà muốn nói rằng cậu thanh niên ngồi trước mặt này là người tốt nhất bà từng gặp.
Vóc dáng cao càng tăng thêm điểm cộng cho anh.
Về lễ nghĩa cư xử từ trên xuống dưới khiêm tốn, biết kính trọng người lớn tuổi, nói chuyện biết tiến thoái, còn biết có trách nhiệm với đứa con trai sinh non mặc dù biết chi phí chữa trị rất tốn kém.
Bà ngoại rất tán thưởng những người như vậy!Điều quan trọng nhất là vợ mới cưới của anh không bận tâm đến việc anh mang một đứa con ngoài giá thú về nuôi, tấm lòng của người phụ nữ này có bao nhiêu là nhân hậu? Phần nhân hậu này chắc chắn phải dựa trên tiền đề là người bố của đứa trẻ này đủ tốt.
Đáng tiếc, đến cuối cùng cậu thanh niên này cũng không thể trở thành cháu rể của bà!Nhưng cũng trách cháu gái bà không hiểu chuyện!Hiện tại bà ngoại chỉ hy vọng anh cùng vợ có thể sống hạnh phúc, có thể nuôi dưỡng tốt đứa trẻ này, cũng đừng vì đứa trẻ này mà làm tổn thương vợ của anh.
“Bà ngoại không biết tại sao lúc trước các cháu chia tay, nhưng bây giờ có nói gì cũng đã muộn! Bắc Sâm, điều bà ngoại muốn nói là… cháu đừng quá áp lực, nếu như cháu thấy khó xử, cháu có thể đem đứa trẻ về đây để bà ngoại nuôi dưỡng, trong chuyện này, người vô tội nhất chính là vợ của cháu…”Ninh Noãn đang nhặt rau trong bếp, không dám xen vào.
Nghe bà ngoại nói chuyện, trước sau đều không thấy Thương Bắc Sâm nói lời nào.
Cũng đúng…Cái người đàn ông lạnh lùng như khối băng đó làm sao có thể mở miệng vàng ngọc của anh ra nói chuyện với bà ngoại được chứ.
Hiện tại bà ngoại đem chuyện cô nói dối tưởng thật, nói chuyện với Thương Bắc Sâm, Ninh Noãn vểnh tai nghe, chỉ sợ Thương Bắc Sâm phản ứng không kịp, lỡ miệng nói sai, lại bán đứng cô.
Trên người Thương Bắc Sâm có sẵn khí chất trưởng thành và trầm ổn: “Tình cảm của vợ chồng cháu rất tốt, những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, cô ấy cũng không quan tâm ạ.
”May quá, cô không bị vạch trần.
Bà ngoại còn muốn nói cái gì đó, nhưng Ninh Noãn lại từ trong bếp đi ra nói: “Bà ngoại, cháu đã nhặt rau xong rồi.
”“Vậy bà ngoại vào xào rau, hai đứa nói chuyện đi!”Trong phòng khách chỉ còn người đàn ông ngồi trên ghế sô pha, trên tivi đang phát thời sự, âm thanh ồn ào.
Ninh Noãn sợ nói chuyện trong phòng khách sẽ bị bà ngoại nghe thấy được, nên gọi anh