Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố

Chương 430


trước sau

Chương 430

“Tôi nói cho ông biết, ngay từ đầu tôi đã chờ đợi cơ hội này rồi. Tôi là người của Thanh Long Môn”.

“Thanh Long Môn chúng tôi không chị cài gián điệp bên cạnh ông mà hai người còn lại cũng đều có người của Thanh Long Môn chúng tôi”.

Hà Thắng Vũ dằn mặt: “Các người định làm gì?”

“Giai đoạn này chúng tôi không cho phép bất kỳ ai được tiếp cận Tần Cao Văn, nếu không ông sẽ là tấm gương đầu tiên đấy”.

Tiếp đó Vương Tuyết lấy ra một con dao.

Sau khi thông tin các cao thủ võ vương xuất hiện dù có rất nhiều người phản bội Tần Cao Văn nhưng ông ta vẫn là người trung thành. Dù có bị uy hiếp thế nào thì cũng không thể thay đổi được ý chí của ông ta.

Vì vậy họ cần phải tạo ra một cơn bão để tất cả mọi người biết rằng kết cục đi theo Tần Cao Văn là như thế nào. Và Hà Thắng Vũ chính là ví dụ tốt nhất.

Nhìn thấy con dao sáng loang loáng trong tay đối phương thì Hà Thắng Vũ cảm thấy ớn lạnh.

“Vương Tuyết, cô…cô định làm gì?”

Vương Tuyết cười lạnh lùng: “Chủ tịch thân mến. Ông yên tâm, nhát dao này sẽ đi nhanh lắm, không phải ông muốn chứng minh cho người khác thấy ông là người không vong ân bội nghĩa sao?”

“Giờ tôi sẽ giúp ông được toại nguyện”.

“Tới khi đó tôi dám đảm bảo tin tức về ông sẽ nhanh chóng truyền khắp cả cái tỉnh này, tất cả đều cảm thấy

ông là một anh hùng hiển hách”.

“Đồ đàn bà thối tha! Đồ bỉ ổi!”

Hà Thắng Vũ gầm lên: “Năm xưa không phải tôi cứu cô thì cô đã chết từ lâu rồi. Sao cô dám!”

Ha ha!

Vương Tuyết bật cười. Điệu cười man rợ, châm biếm.

“Đến giờ mà ông còn dám uy hiếp bà đây à? Ông là cái thá gì!”

Vụt!

Con dao trong tay cô ta nhanh chóng cắt qua cổ họng của Hà Thắng Vũ. Máu tươi chảy ra ồng ộc. Ông ta phát ra tiếng kêu rên thảm thiết, tầm vài giây sau thì gục đầu xuống. Tắt thở.

Ngay sau đó Vương Tuyết vứt con dao qua một bên.

“Người đâu!”

Gã đàn ông to con trước đó từ ngoài bước vào.

“Cô Vương có gì dặn dò!”

Vương Thuyết nhìn thi thể của Hà Thắng Vũ và nói: “Chặt đầu sau đó cho vào hộp đem tặng Tần Cao Văn. Nhớ viết thêm một bức thư, viết thâm ý và cảm động vào”.

“Rồi up bức thư đó lên mạng, để cho toàn bộ người của tỉnh Thiên Hải biết được cái kết cục của việc đi theo Tần Cao Văn”.

“Dạ!”

Người đàn ông chắp tay nhận lệnh.

Thanh Long Môn chính là tổ chức dưới trướng Tào Vân.

Đôi mắt Vương Tuyết ánh lên sự oán hận, cô ta thầm nhủ: “Tần Cao Văn, ngày tàn của anh không còn xa nữa rồi”.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện