Tuy rằng cung điện mỗi ngày đều giới nghiêm, phun thuốc, dọn cỏ, diệt rắn, nhưng bọn chúng ngày càng lộng hành, một số loài rắn nhỏ lẻ tẻ cũng tới góp vui.
Vào buổi chiều cùng ngày, rộ tin hai thị nữ bị trúng nọc độc rắn mà chết lúc đang theo hầu, trong đó có một thị nữ thân cận của Hesione, thời điểm bị cắn là đang thay nước ngâm chân giúp công chúa, tắt thở sau tiếng thét chói tai.
Sự việc trên doạ Hesione sợ mất mật, nó khiến nàng ta nhớ tới lời nguyền rủa hôm nào.
Nàng sợ hãi nương nhờ ở chỗ người mẹ quyền lực, hoàng hậu nghe xong đầu đuôi thì tức lắm, “Hay cho lá gan dám trù ẻo con gái ta, ta tuyệt đối không tha cho gã!”
Hoàng hậu Gurney nhân dịp xẩm tối mà đi gặp đức vua, bà ta trời sinh dung mạo ưa nhìn, Lao Medong nhất mực sủng ái, ỷ vậy nên buông vài lời bịp bợm với ông ta.
Nào là Narcissus bụng dạ khó lường, tự dưng trù bọn họ đều bị rắn cắn chết, không hề cố kỵ an nguy bệ hạ.
Nào là yêu cầu anh đi tu sửa đập chứa nước anh lại không đi, còn làm bộ làm tịch, báo hại bọn họ hiện giờ dùng nước trong lo sợ, “Bệ hạ, nhìn gã to gan miệt thị uy nghiêm của ngài, ta thật sự không thể chịu nổi.
Vậy đi, chúng ta cho gã một chút trừng phạt thích đáng rồi bố trí Moma trông coi vật phẩm hiến tế.
Nơi đó hẻo lánh, nói không chừng mãng độc thường hay lui tới.
Thế thì...!”
Nhà vua xuất phát từ bản năng cảm thấy không ổn, nhưng hoàng hậu tận tình rỉ tai khuyên bảo, Hesione yểm trợ bằng cách ôm đùi ông ta khóc rống, kể lể nàng bị khi dễ tội nghiệp ra sao, cầu xin nhà vua xót mề.
“Cha, một nữ hầu thôi mà.”
Vua đã đáp ứng.
Moma đáng thương bị nhốt vào kho hàng, mấy ngày liên tiếp vẫn lành lặn sống tốt.
Hoàng hậu Gurney không cam lòng, vừa nghe nước trong hồ chứa bên kia bỗng phiếm đỏ thì lập tức động tay động chân, phái người lừa Moma đến và đẩy bà chìm xuống đập chứa nước.
Narcissus hoàn toàn không hay biết.
Hiện tại anh đang cùng đội săn rắn do Prenemos thành lập tới nơi đám cỏ khô mọc dưới tường thành để truy tìm đôi mãng xà.
Đúng vậy, có kẻ phát hiện trứng và rắn non ở đây nên trình báo, chỉ là bây giờ nó đã thành tổ ong.
Người đi thăm dò xung quanh cho biết, bên cạnh cách đó không xa cũng tồn tại không ít những khóm cỏ khô như thế, hẳn là chúng nó đợi thời tiết ấm dần thì di cư.
Một tổ ong cực độc, lứa này chắc phải lớn hết rồi nhỉ.
Prenemos khoanh tay đứng một góc, thờ ơ theo dõi bầy người loay hoay tóm rắn.
Sau đó hắn chậm rãi tới gần thành luỹ vừa được xây đến lưng chừng, bề mặt những viên đá vuông vức nhẵn nhụi, hắn vươn tay sờ, lạnh băng như nước.
“Rắc thuốc bột xuống, đổ nước ấm lên, rửa sạch cỏ khô, trải trên bùn đất.” Hắn bảo: “Ban đêm quan thủ thành có thể sắp xếp người trông coi.”
Đoạn, Prenemos xoay sang bên tường thành đã được tu sửa chắc chắn, thong thả vượt cầu thang.
Narcissus bắt kịp hắn, anh cau mày bịt mũi: “Có mùi.”
Nơi phương xa khói đặc giăng mắc, Narcissus nheo mắt nhìn, “Đó là?”
“Trong cung điện cử hành hiến tế.”
“Hiến tế cái gì?”
“Khẩn cầu thần linh thương xót, tha thứ cho lầm lỡ của bọn họ.” Prenemos nhàn nhạt nói, hắn quay đầu, tầm mắt chú ý tới Narcissus với áo bào trắng vấy nhiễm tro bụi.
Anh đang dùng dòng nước kì cọ ngón tay sạch sẽ, bĩu môi mọng lẩm bẩm, “Đáng tiếc ta không phải Chủ Thần, nếu không bằng mọi giá ta phải giải quyết mụ hoàng hậu trước.”
“Ha ha.”
Narcissus ngẩng đầu, cũng đốp chát một câu, “Hi hi, cẩn thận nhà vua lại tìm ngươi gây phiền toái đấy, vì ngươi chịu trách nhiệm việc tường thành mang khuyết điểm lớn khiến mãng xà thừa cơ xâm nhập.” Nói xong bèn nhanh chân chạy trốn.
Mọi người cũng âu lo, thiết kế sư chẳng khéo khó giữ được đầu.
Quả nhiên nhà vua nhanh chóng gọi hồn Prenemos, còn tặng hắn một xe bánh mì để mà phân phát cho nhóm lao công với yêu cầu lấp đầy khe hở tường thành, và nền tường phải được ốp bằng đá nhỏ sắc nhọn cùng lợp ngói.
Người giao bánh mì lặp lại ý vua: “Ta truyền đạt mệnh lệnh thay ngài ấy, thành trì Troy kiên cố cần thiết kế hoàn mỹ không tì vết
Mỗi một bức tường đều phải trải qua quá trình nhất kín đáo nhất kỹ lưỡng chọn nhân tài đảm nhiệm
Hiện tại, mãng xà lấn chiếm, toà kiến trúc ta từng tự hào giờ lại rành rành khiếm khuyết
Các thần dân tuyệt đối không chấp nhận điều đó
Vậy xin phó thác cho thiết kế sư vĩ đại, công thần của Troy, Prenemos sáng suốt giải quyết vấn đề này
Ta hứa sẽ báo đáp vật phẩm phong phú, cứ yên tâm vì ta đã chuẩn bị ổn thoả và cất trữ ở kho hàng
Món quà kia đáp ứng đầy đủ tất cả mọi yêu cầu của ngươi, ngươi chỉ việc xây dựng một bức tường phòng thủ kiên cố hoàn mỹ, không gì công phá nổi
Có thần chứng giám, quyết không nuốt lời!”
Herald phân phát quyển văn kiện làm bằng da dê xong xuôi hết rồi truyền đạt thêm hai khẩu dụ khác của vua.
Một cái dành cho Narcissus, “Xét thấy vấn đề đập chứa nước hầu như bó tay chịu trận nên hầu gái Moma tình nguyện xung phong phụng dưỡng thuỷ quái, bây giờ ta đem di vật của bà gửi gắm lại ngươi.” Herald đưa cho Narcissus một cái túi nhỏ.
Narcissus choáng váng, anh vừa sốc vừa căm.
Anh lập tức tóm Herald hỏi ngọn nguồn đầu đuôi, có điều gã nửa đực nửa cái ấp úng không rõ ràng lắm, từ mớ thông tin đó Narcissus biết được mang máng, mụ hoàng hậu cũng nhúng tay vào.
Anh vung tay ném nát viên gạch, lôi Herald định xông vào cung.
Prenemos áp chế cơn phẫn nộ của Narcissus, hắn quan sát khuôn mặt đỏ lựng: “Ngươi không thích hợp trở về cung điện ngay lúc này.” Ý bảo anh hãy dè chừng những dũng sĩ phía sau Herald, bọn họ ai nấy đều đeo mặt nạ vận áo giáp trong tư thế sẵn sàng chờ lệnh.
Narcissus thẹn quá hoá giận, anh gạt Prenemos qua một bên