Lâm Bạch Du và Tùy Khâm chưa nói được vài câu thì giáo viên chủ nhiệm gọi điện thoại đến: "Tùy Khâm, em đã kiểm tra điểm của mình chưa?"
Tùy Khâm nói: “743.”
Từ điện thoại di động truyền ra tiếng cười của Đào Thư Thúy.
Đây là học sinh đầu tiên của lớp cô ấy đạt điểm cao như vậy!
"Lâm Bạch Du đâu? Em ấy có nói với em về điểm của em ấy không?" Cô đột nhiên nhớ tới hai người bọn họ lúc nào cũng dính lấy nhau: “Nếu không thì cô sẽ hỏi."
Tùy Khâm nhướng mắt, Lâm Bạch Du đưa cho anh xem bức ảnh chụp.
Anh báo cáo điểm của cô một cách chậm rãi, Đào Thư Thúy bật ra một tiếng khịt mũi, cô ấy hạnh phúc đến mức cười phá lên trong điện thoại.
Ngay cả Lâm Bạch Du cũng không thể nhịn được cười.
Đào Thư Thúy nghe thấy giọng nói của cô: “Hóa ra em ấy ở bên cạnh em à.”
Tùy Khâm nói: “Vâng.”
Đào Thư Thúy nói: “Đừng lo lắng, lát nữa sẽ có người tới cửa, phòng tuyển sinh sẽ gọi điện thoại cho em.
Đừng vội vàng đồng ý, hãy suy nghĩ kỹ trước khi đồng ý, đừng để bị lừa, em biết đấy, đây là sự kiện quan trọng cả đời.
"
Lâm Bạch Du trả lời:" Thưa cô, chúng em biết rồi."
Có thể là do Đào Thư Thúy gọi trước, nên điện thoại của Tùy Khâm đang được kết nối, có người không liên lạc được với anh nên đã gọi cho cô.
“Tinh Tinh, Tùy Khâm thi được bao nhiêu?” Đó là Phương Vân Kỳ.
“Đoán xem?” Lâm Bạch Du trêu chọc.
Phương Vân Kỳ nói: “Tớ đang ở bệnh viện.
Cậu nói cho tớ biết đi rồi tớ sẽ nói cho Tần Bắc Bắc.
Nếu cậu không nói thì cậu ấy cũng sẽ không biết."
Lâm Bạch Du cứng họng nói cho cậu ấy biết kết quả.
Một giây tiếp theo, cậu ấy nói fu/ck, điện thoại cúp máy.
Tùy Khâm bật chế độ máy bay và ném điện thoại lên bàn.
Lâm Bạch Du nói: "Tôi từng đọc tin tức, nói rằng trước khi biết điểm của mình, rất nhiều giáo viên tuyển sinh của trường đã tìm đến tận nơi."
Tuy rằng Thành phố Phong Nam chưa thống kê số liệu ra thủ khoa, nhưng buổi chiều, toàn bộ thành phố đều biết ở trường trung học phổ thông số 8 có một người kém bảy điểm nữa thôi là đạt điểm tuyệt đối.
Người này tên là Tùy Khâm.
Tùy của triều đại nhà Tùy Đường, Khâm trong khâm phục.
Nhóm trường trung học phổ thông số 8 gần như bùng nổ.
"Tôi đã nói rồi! Chắc chắn là gần đạt điểm tuyệt đối!"
"Mẹ nó thật là trâu bò, từ 60% đến khoảng 100%, thật sự là từng bước một, quá chính xác."
"Các cậu nói xem, trước khi có kết quả, Tùy Khâm đã biết mình được bao nhiêu điểm rồi?"
"Tôi cũng nghĩ vậy!"
“Ồ ồ, mọi người chỉ chú ý đến cậu ấy, không phải Lâm Bạch Du cũng đã thi được 699 à, mẹ tôi còn đánh tôi một trận.”
"Những người khác là đang cùng nhau tiến bộ, còn chúng ta là yêu sớm."
"Mẹ kiếp, bạn cùng lớp của tôi là Tùy Khâm, trong kỳ nghỉ hè cũng được khoe khoang rồi."
Tên tuổi của Tùy Khâm đã hoàn toàn nổi tiếng.
Trong khi đó, số 54 phố Nam Hòe.
Ban đầu Hoàng Trạch muốn đến một quán cà phê Internet để kiểm tra điểm của mình, nhưng Hoàng Hồng Anh không cho phép.
Bà ta đang mong chờ điểm số cao của con trai mình.
Hết buổi sáng rồi đến buổi chiều, vấn đề này vẫn không thể thoát khỏi.
Nếu bạn có đọc truyện ở trang xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.
Không đạt môn toán và không đạt môn vật lý, điểm cuối cùng là 398.
Hoàng Hồng Anh dụi dụi mắt khi nhìn thấy những dòng chữ này: “Có phải kiểm tra sai rồi, có nhầm lẫn gì không? Sao lại thấp vậy?”
Cho dù bao nhiêu lần, vẫn luôn là đáp án đó.
Hoàng Hồng Anh: "Tại sao lại có điểm này? Trước đây con không như thế này, con đã từng làm bài kiểm tra rất tốt."
Hoàng Trạch nghiến răng: "Hẳn là máy đọc của họ không đọc phiếu trả lời đúng rồi! Năm nào cũng xảy ra trong kỳ thi tuyển sinh đại học.
Nếu không thì là do họ chấm thi sai rồi!”
“Nhất định là như thế, so với điểm ước tính của con kém hơn trăm điểm!” Hoàng Hồng Anh bị thuyết phục: “Đi thôi, chúng ta đến trường học tìm giáo viên đi! Làm sao có thể làm như vậy!”
Trong lòng Hoàng Trạch lo sợ: “Tìm giáo viên cũng vô dụng, đã thi xong rồi, cũng có kết quả rồi, con không thể thi lại được.”
Điểm ước tính làm gì có, cậu ta chỉ nói một kết quả ngẫu nhiên rồi quay về để đánh lừa bà ta thôi.
"Đấy là đại học! Tiểu Trạch, chúng ta phải thuyết phục họ, nếu ai không thay đổi điểm lại, mẹ sẽ đến Bộ Giáo dục!"
Bà ta kéo Hoàng Trạch ra khỏi cửa.
Hoàng Trạch rất mạnh mẽ, nhưng cậu ta cũng không thể phản ứng ngay lập tức.
Hôm nay là thời gian báo kết quả của kỳ thi tuyển sinh đại học, nhiều người hàng xóm trên đường Nam Hòe không có việc gì làm, họ đều lo lắng về sự kiện quan trọng này.
“Hoàng Trạch thi được bao nhiêu?”
“Nó định học trường đại học nào?”
Vương Quế Hương bước ra từ cửa hàng tạp hóa, đứng trên bậc thềm cao giọng: “Trước kỳ thi tuyển sinh đại học khoe khoang nhiều như vậy, Hoàng Hồng Anh, có phải bà đã đạt được điều mình muốn, đã vượt qua kỳ thi chưa? Đạt thủ khoa rồi sao?”
Bà ấy lại vỗ đầu: “Ồ, tôi nhầm rồi, năm nay trạng nguyên của chúng ta hình như tên là Tùy Khâm.”
Mọi người đều ngạc nhiên: "Tùy Khâm?"
"Là Tùy Khâm, người đã sống ở đây trước đây?”
"Đúng vậy, mấy đứa cháu của tôi đều nói là cậu ấy.”
Hoàng Trạch trừng lớn mắt.
Mặc dù điểm của Tùy Khâm được cải thiện nhanh chóng trước đó, nhưng cậu ta vẫn luôn cảm thấy rằng Tùy Khâm đi chép bài, đợi đến kỳ thi tuyển sinh đại học là sẽ lộ ra.
“Fu/ck!” Cậu ta đá lên bậc thềm.
So với điểm kém của chính mình, cậu ta càng không thể chấp nhận điểm của Tùy Khâm.
Hoàng Hồng Anh vừa nghe xong thì sững sờ, hai mắt chợt đỏ lên: “Tôi không tin! Loại như nó mà có thể được thủ khoa.
Lừa đảo."
"Không tin thì cũng phải tin.
Có lẽ sẽ sớm thấy trên TV và báo chí." Vương Quế Hương hồ hởi nói: "Con trai bà thi được bao nhiêu?"
"Con trai tôi bị chấm sai, tôi phải đi cãi lý mới được.”
"Chuyện này mà vẫn có thể sai, vô lý, không thể như vậy được."
Hoàng Hồng Anh không thể nghe thấy những lời như vậy: "Con trai tôi mỗi lần đi học đều được năm trăm điểm, làm sao có thể là 400!”
"Thì ra là bốn trăm!"
"Đã từng cao như vậy, như vậy sẽ không gian lận."
Hoàng Trạch bị lôi kéo đi, nghe được những lời này không nhịn được: "Mẹ muốn đến trường thì tự đi đi.
Điểm không thể thay đổi được.
Nếu chấm sai thì cũng đã chấm sai rồi!”
Hoàng Hồng Anh: "Chuyện này làm sao được, con trai, đừng nói nhảm...!Nhìn điểm số của thằng nhóc Tùy Khâm, có lẽ là do lấy bớt điểm của người khác!”
Bà ta tin chắc vào con trai mình, dù ngay cả trong mắt người ngoài Hoàng Trạch có bao nhiêu khuyết điểm, thì trong mắt bà ta, Hoàng Trạch vẫn đúng.
Nếu Hoàng Trạch không đi, bà ta đành đi một mình.
Trong trường lúc này có tất cả giáo viên, khi nghe tin điểm của Hoàng Trạch không đúng, đều vội hỏi thăm Hoàng Trạch: “Nếu em thực sự chắc chắn là sai, chúng ta sẽ lên yêu cầu kiểm tra bài."
Hoàng Trạch nói: “Thật là phiền phức, đừng."
Giáo viên thấy thật kỳ lạ, không ai lại không quan tâm đến điểm số của mình như vậy, chưa kể học sinh này còn có thành tích tốt trong lớp của mình.
Hoàng Hồng Anh ồn ào đến mức cô ấy phải đi kiểm tra lại.
Có những sinh viên khác trong văn phòng, ngay sau đó tin tức này lan truyền ra ngoài, và một tin tức khác cũng lan truyền ra.
Các điểm trước đây của Hoàng Trạch là do chép bài.
Cậu ta thường chép bài tập về nhà, không nghe giảng trong lớp và thường chơi game.
Một số người đã bị cậu ta đe dọa.
-
Ngay sau đó, nó đã được xác nhận.
Tùy Khâm trở thành thủ khoa khoa học tự nhiên ở thành phố Phong Nam và là thủ khoa của tỉnh.
Vào giữa mùa hè năm 2014, nhà họ Tùy.
Các băng rôn của Trường Trung học cơ sở số 8 lần lượt được kéo lên, treo từ cổng trường đến khu nhà quản lý và khu dạy học cấp 3 bên trong trường.
Hiệu trưởng cũng yêu cầu một màn hình LED, được đặt ở cổng trường để hiển thị điểm và tên của anh.
Nếu không phải không được sự cho phép của Tùy Khâm, có lẽ ông đã dán lên một tấm ảnh chứng minh nhan sắc nổi bật của cậu thanh niên rồi.
Kể từ hôm đó, điện thoại của Tùy Khâm không hề bị gián đoạn, các phóng viên báo đài và văn phòng tuyển sinh cũng bắt đầu đến của tiểu khu.
Mọi thứ về anh đều bị đào lên.
Từ mẫu giáo đến năm nhất trung học, anh luôn đứng nhất, đoạt giải, trở nên nổi tiếng, và cuối cùng trở lại bình thường vào năm thứ hai trung học, nhưng đột nhiên chăm chỉ vào học kỳ trước kỳ thi tuyển sinh đại học.
Kể từ đó, anh đã trở lại vị trí đầu tiên với một tư thế hoàn hảo.
Cho dù bố mẹ đã khuất, gia đình người chú đối xử khắc nghiệt với anh, hay sự tự lập với các bạn cùng lớp ở phố ăn vặt Minh Nghệ, vừa học vừa làm đều đã được báo chí đưa tin.
Chủ cửa hàng, hàng xóm và các bạn cùng lớp đều được phỏng vấn hàng loạt.
Tùy Khâm giống như một kỳ tích không tồn tại mà lại tồn tại.
Cuộc đời của anh đầy thăng trầm, không ai nghĩ rằng sau những thăng trầm đó lại là con đường lý tưởng.
Nếu bạn có đọc truyện ở trang xong cũng nhớ qua Luvevaland.co để ủng hộ nhóm dịch để tụi mình có động lực hoàn thêm nhiều bộ nữa nhé.
Đồng thời, khuôn mặt của anh cũng rất tuyệt vời.
Đồng thời, đơn kiện của Tùy Khâm về việc gia đình Tùy Hữu Chí đưa ra tòa án cũng được lan truyền triệt để ở thành phố Phong Nam.
Thế giới bên ngoài có nhiều đánh giá trái chiều.
Có người cho rằng anh được nuôi dưỡng mấy năm như vậy là quá vô ơn, số khác lại ủng hộ anh.
Ngày trở lại trường điền nguyện vọng, Tần Bắc