Sau khi Phó Vân Tiêu giao ước với Mộ Vãn Vãn xong thì hắn rời khỏi biệt thự không chút lưu luyến.
Bộ phận quan hệ công chúng dưới tay của Phó Vân Tiêu rất mạnh, dường như chỉ trong một thời gian ngắn đã có thể khiến các tin tức biến mất sạch.
Mà một số tin không thể che giấu được thì lại dùng cách khác để cứu vớt.
Chỉ trong chốc lát, tin tức Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn kết hôn đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ của thành phố A.
Mộ Vãn Vãn lên tiếng giải thích đó chỉ là mâu thuẫn nhỏ nhỏ giữa hai người, trong lúc nhất thời tức giận cô ta mới đăng đong trạng thái đó.
Bên cạnh đó phía Phó Vân Tiêu cũng phối hợp lên tiếng thanh minh.
…
Mặc dù Bạch Tô nhận được điện thoại của Vương Tiểu Đồng kêu cô trở về, cô cũng đã từ chối thế nhưng Bạch Tô luôn cảm thấy Vương Tiểu Đồng đang ngầm ám chỉ cho mình điều gì đó.
Thế là Bạch Tô vô thức cầm điện thoại lên mạng tìm kiếm những tin tức mới nhất liên quan tới Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn.
Kỳ lạ là những tin tức trên mạng giống như có người đứng sau thao túng.
Tất cả những scandal liên quan đến Mộ Vãn Vãn đều biến mất, thậm chí những bài báo không tốt viết về Mộ Vãn Vãn cũng không cánh mà bay.
Bạch Tô cảm thấy có chút khó hiểu.
Ngoại trừ những tin tức ân ái và tham gia các hoạt động gần đây thì không còn bất kỳ tin tức nào liên quan tới hai người họ nữa cả.
Mà vụ của Phó Cảnh Hoài và Phó Vân Tiêu gần đây cũng chỉ có chút đồn đoán chứ không nói rõ ràng.
Lúc Bạch Tô cầm điện thoại lên để tìm kiếm tin tức về Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn thì đột nhiên cô nhận ra mình vẫn còn đang để tâm tới Phó Vân Tiêu.
Cô không thể tiếp tục như thế này được.
Vì thế Bạch Tô ép mình phải bỏ điện thoại xuống.
Thế nhưng cô bỏ điện thoại xuống chưa được 5 giây thì đột nhiên di động lại đổ chuông.
Bạch Tô vội vàng cầm lên xem thì thấy người gọi tới là Phó Vân Tiêu.
Do dự…
Cô do dự một lát sau đó mới nghe máy.
Đến lúc Bạch Tô lên tiếng “alo” dường như cô mới nhận ra bản thân mình vẫn luôn mong đợi cuộc điện thoại này.
Thế nhưng đầu dây bên kia không phải là giọng nói của Phó Vân Tiêu.
Thay và đó là một tiếng cười trong trẻo.
“Alo, chào Bạch Tô.
Tôi là Mộ Vãn Vãn.”
Mới chỉ nghe chữ đầu tiên thôi Bạch Tô đã biết đó là Mộ Vãn Vãn rồi.
Cô lạnh nhạt nói: “Có việc gì không?”
“Vân Tiêu đã gửi thiệp mời đám cưới cho cô rồi, không biết cô đã nhận được chưa.
Nếu như cô chưa nhận được thì tôi mời miệng thêm lần nữa vậy.”
“Không cần đâu.
Tôi nhận dược rồi.”
Lúc Mộ Vãn Vãn đang định nói tiếp thì Bạch Tô đã nhanh nhẹn từ chối.
Mặc dù Mộ Vãn Vãn bị từ chối thế nhưng cô ta cũng không tức giận mà chỉ khẽ bật cười.
“Hy vọng cô Bạch có thể tới tham gia hôn lễ của tôi và Vân Tiêu.
Nếu như cô bạch không tới thì hôn lễ của chúng tôi sẽ kém vui mất.”
“Vậy thì hôn lễ của cô Mộ phải kém vui thật rồi.”
Bạch Tô không hề tức giận, ngữ khí không mặn không nhạt mà đáp trả lại rất nhanh.
“Cô Bạch, tôi kêu Vân Tiêu cho máy bay sang đón cô nhé.
Cô nhất định phải tới đó, không mất quá nhiều thời gian đâu.”
Mộ Vãn Vãn vẫn tiếp tục khiêu khích cô.
“Không cần.
Bệnh tình của mẹ tôi cô Mộ cũng biết mà, bây giờ đang là thời kỳ then chốt nữa.
Được rồi, nếu như cô Mộ không còn việc gì nữa vậy thì tôi cúp máy trước đây.”
Bạch Tô thậm chí còn không nghe Mộ Vãn Vãn nói gì thêm nữa mà đã cúp máy cái rụp.
Sau khi cúp máy Bạch Tô mới nặng nề thở ra một hơi.
Lúc này cô mới phát hiện ra… thực ra vừa rồi khi nói chuyện với Mộ Vãn Vãn cô đã nín thở trong vô thức.
Thậm chí cánh tay còn có chút run rẩy.
Cô vội vàng rót cho mình một cốc nước, sau khi uống một hơi cạn sạch cô mới có thể điều chỉnh lại cảm xúc của mình.
Thế nhưng đúng lúc này điện thoại lại đổ chuông.
Trên màn hình hiển thị tên của Phó Vân Tiêu.
Bạch Tô do dự hồi lâu.
Cô không muốn nghe máy.
Nhưng mà nếu không nghe máy thì cũng hơi kỳ.
Bạch Tô do dự một lát, cuối cùng cô vẫn bắt máy.
Bạch Tô không đợi Mộ Vãn Vãn nói mà cô đã lên tiếng nói trước: “Cô Mộ đừng gọi điện tới nữa.
Tôi sẽ