Thế nhưng đây là chuyện từ khi Phó Vân Tiêu còn đang rất nhỏ rất nhỏ.
Lúc đó, hắn không có quyền nghe người lớn nói chuyện, mà người lớn đưa ra quyết định như nào thì trẻ con cũng không cần phải biết.
Phó Vân Tiêu không biết.
Nhưng mà sau này mỗi lần Phó Vân Tiêu nhắc đến mẹ thì đều cảm thấy trong lòng thấp thỏm không yên, ông Phó thấy thế sẽ nổi giận.
Dần dần Phó Vân Tiêu cũng không nhắc tới mẹ nữa.
Mà người trong nhà cũng không ai nhắc tới cái tên Bạch Tuyết.
Người nhà họ Thời bảo vệ Phó Vân Tiêu rất tốt, không hề nhắc tới ân oán của đời trước.
Lúc đó Phó Vân Tiêu không hề biết, thực ra… chuyện ân oán mà hắn đã bỏ qua đó vô cùng quan trọng, thậm chí còn có chút đáng sợ.
Thế lực của nhà họ Thời còn đáng sợ hơn cả thế lực nhà họ Phó, đương nhiên nhà họ Thời cũng sẽ che giấu mọi chuyện tốt hơn.
Vì thế mặc dù bây giờ Phó Vân Tiêu cho người đi điều tra thế nhưng những chuyện liên quan tới Bạch Tuyết chỉ điều tra được rất ít.
Ngoài việc hôn nhân và những chuyện đã biết thì dường như mọi chuyện còn lại giống như đã bị Diêm Vương hủy hết đi rồi vậy.
Hoàn toàn tan biến.
“Là người bình thường.”
Bạch Tô hồi tưởng lại sau đó nói với Phó Vân Tiêu, hơn nữa còn miêu tả dáng vẻ của Bạch Tiên Dũng mà cô đã gặp.
Sau khi cô miêu tả xong, vẻ mặt của Phó Vân Tiêu đột nhiên trở nên rất khó coi.
Bởi vì… Bạch Tiêu Dũng mà Bạch Tô gặp giống y chang với Bạch Tiên Dũng mà ông Phó gặp.
Thế nhưng người đó và Bạch Tiên Dũng trên thực tế không phải là cùng một người!
Nói cách khác, có người bịa đặt một Bạch Tiên Dũng mới xuất hiện trên thế giới này, mượn cái tên Bạch Tiên Dũng đó để tiếp cận Bạch Tô, sau đó lấy sự tin tưởng của Bạch Tô.
Vậy mục đích là gì chứ?
Phó Vân Tiêu cau mày suy nghĩ.
Mục đích rất đơn giản, thực ra đây chỉ là một màn dạo đầu, giống như một sợi dây đã chôn vùi cùng quá khứ rất nhiều năm, đột nhiên kéo một đầu dây ra sau đó từ từ lật tung hết mọi chuyện lên.
Là có người sắp đặt!
Nếu như không hỏi rõ chuyện giữa Bạch Tô và Bạch Tiên Dũng thì Phó Vân Tiêu cũng chỉ nghi ngờ sau tất cả mọi chuyện có người đứng sau thao túng.
Nhưng mà sau khi Bạch Tô đã nói rõ mọi chuyện thì Phó Vân Tiêu lại càng kiên định hơn.
Phó Vân Tiêu lập tức cầm điện thoại lên gọi cho thám tử tư, nói: “Giúp tôi làm nhận diện khuôn mặt diện rộng, xem trên thế giới này có bao nhiêu người có diện mạo giống với Bạch Tiên Dũng.”
Hắn tin rằng sau khi làm nhận diện gương mặt diện rộng sẽ có một bộ phận có diện mạo và tuổi tác tương đồng với Bạch Tiên Dũng, từ đó có thể từ từ tìm ra người giả mạo Bạch Tiên Dũng.
Ngoài ra nếu tuổi tác tương đồng với Bạch Minh vậy thì người đó rất có thể là Bạch Minh!
Có lẽ Bạch Minh đã sớm thay tên đổi họ, lấy một thân phận mới để tồn tại trên thế giới này cũng không chừng!
Phó Vân Tiêu phân phó xong liền cúp điện thoại, sau đó hắn bắt đầu khởi động xe đi về phía bệnh viện.
Bạch Tô ngồi bên cạnh lẳng lặng nhìn Phó Vân Tiêu.
Trong lòng cảm thấy vô cùng thấp thỏm.
Cô biết cô không thể lay chuyển được Phó Vân Tiêu.
Nhưng mà khi Phó Vân Tiêu dừng xe, Bạch Tô lại nắm chặt tay của hắn.
Cô nói với Phó Vân Tiêu: “Đừng đi nữa.
Tôi không muốn biết chân tướng.”
“Tôi muốn.”
“Phó Vân Tiêu, bây giờ anh cho tôi hy vọng, nếu như kết quả nhận được khiến rôi thất vọng thì tôi sợ mình sẽ không thể chịu nổi.”
Bạch Tô mím chặt môi, cô đau khổ nói với Phó Vân Tiêu.
Phó Vân Tiêu chăm chú nhìn Bạch Tô, an ủi: “Không cần sợ.”
Phó Vân Tiêu nắm chặt tay Bạch Tô, hắn chậm rãi xuống xe rồi đi về phía bệnh viện.
Cùng lúc đó….
Xin hãy đọc truyện tại || TRUмtгцу eЛ.
VЛ ||
Ông Phó nhìn đồng hồ, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định hủy bỏ hôn lễ.
Tới bệnh viện, cần phải nhanh chóng xét nghiệm ADN của Phó Vân Tiêu và Bạch Tô.
Sau khi Bạch Tô và Phó Vân Tiêu thu thập mẫu xong liền bắt đầu chờ đợi.
Trong phòng xét nghiệm, bác sỹ Bạch Thiệu nhìn mẫu vật xét nghiệm sau đó lại nhìn các bác sỹ đang bận rộn làm việc sau đó anh ta đổi tóc của mình với tóc của Phó Vân Tiêu.
Sau đó mới giao cho bác sỹ phụ trách bước tiếp