Bạch Tô bất lực nhìn Lâm Lập, nói: “Em và Phó Vân Tiêu chia tay nhau rồi.
Phó Vân Tiêu đã kiểm soát Erica.
Em muốn tìm Erica.
Dù sao từ nhỏ Erica đã trưởng thành bên em.”
“Em đã thử rất nhiều cách, nhưng đều không biết Phó Vân Tiêu đã đưa Erica đi đâu.
Em chỉ biết Phó Vân Tiêu đưa Erica ra nước ngoài.”
Vừa nói đế Erica, giọng Bạch Tô lập tức trở nên nóng vội.
Lâm Lập nghe cô nói vậy, bàn tay anh ta cũng vô thích nắm chặt lại.
Lâm Lập nhìn Bạch Tô, hỏi: “Vì sao lại trở nên như vậy?”
“Về căn bản là Phó Vân Tiêu không hề yêu em.”
Bạch Tô đưa ra kết luận.
Thậm chí, cô đều đã nói ra hết những chuyện quá đáng mà sau đó Phó Vân Tiêu đã làm.
Trong quá trình Bạch Tô nói, Lâm Lập vẫn luôn dùng ánh mắt nghiêm túc quan sát Bạch Tô.
Toàn bộ quá trình tường thuật, Bạch Tô đều rất tức giận và đau khổ, không hề chút dáng vẻ nào giống như đang nói dối.
Lâm Lập không thể không tin lời cô.
Lâm Lập bước lên trước, nghiêm túc nhìn Bạch Tô, an ủi cô: “Em yên tâm, đừng sốt ruột quá.
Anh đã quan sát Erica từ bé đến lúc trưởng thành, đương nhiên anh sẽ không để thằng bé chịu ấm ức.
Chuyện này em giao cho anh, anh nhất định sẽ tìm được Erica cho em.”
Lâm Lập nói một câu rất có trách nhiệm.
Lời này khiến cho Bạch Tô cảm thấy yên tâm hơn không ít.
Bạch Tô nghiêm túc nhìn Lâm Lập, gật gật đầu.
Cô nghiêm túc nói với Lâm Lập: “Em cảm ơn anh.
Mọi chuyện nhờ cả vào anh.”
Nói xong những lời này, khóe môi Lâm Lập nâng lên thành một nụ cười, an ủi Bạch Tô: “Em về trước đi, đợi tin tức của anh.”
Bạch Tô gật gật đầu.
Lúc cô quay người rời đi thì lại lần nữa quay đầu nhìn Lâm Lập.
Sau khi thể hiện sự cảm ơn của cô với Lâm Lập thêm một lần nữa, cô mới nhanh chóng rời khỏi bàn làm việc của Lâm Lập.
Sau khi Bạch Tô rời đi, Lâm Lập liền dặn dò xuống bên dưới, bảo người khác tìm giúp Erica đang ở đâu.
Sau khi bố trí lệnh này xuống cho cấp dưới, không bao lâu sau, một người phụ nữ mặc áo da, quần da đi vào.
Mái tóc đen dài, thẳng tắp cho thấy cô ta là một người vô cùng sạch sẽ, gọn gàng.
Sau khi cô ta bước vào thì không chút khách sáo, ngồi thẳng xuống vị trí bên cạnh Lâm Lập, nhìn Lâm Lập nói: “Người phụ nữ yếu đuối đó lại đến làm phiền anh à? Lần này là chuyện gì thế?”
Lâm Lập nhìn Nhiêu Tuyết, môi cong lên thành một nụ cười tự nhiên, nhìn Nhiêu Tuyết nói: “Không có chuyện gì lớn.
Chỉ là tìm giúp Erica thôi.”
Sau khi anh ta nói xong câu nói này, Nhiêu Tuyết cũng bật cười.
Nhiêu Tuyết mang theo chút cảm giác trào phúng nhìn Lâm Lập: “Anh sẽ không thật sự giúp cô ta đi tìm đứa con được gọi là thần đồng gì đó của cô ta chứ? Anh đã giúp cô ta nuôi miễn phí con trai năm năm rồi, lại còn muốn cứu con trai giúp cô ta.
Em thật sự có hơi lo lắng, liệu có phải anh thật sự yêu người phụ nữ này rồi không.”
Lâm Lập buông Nhiêu Tuyết ra, đứng lên, bình thản nói một câu: “Sao vậy được chứ.”
“Trước giờ anh luôn thích phụ nữ mang đến cảm giác muốn chinh phục, có tính thử thách.”
Khóe môi Nhiêu Tuyết lộ ra một nụ cười khát máu, từ từ rời khỏi vòng tay Lâm Lập, đứng dậy đi ra ngoài cửa.
Chỉ để lại cho Lâm Lập một câu: “Đàn ông các anh đúng thật là khiến người ta rất thất vọng.
Chẳng có chút tình cảm nào cả.”
Sau khi ra ngoài, nụ cười của Nhiêu Tuyết lập tức biến mất.
Bản thân cô ta cũng cảm thấy mỉa mai.
Lúc này, Nhiêu Tuyết chẳng hề hận Bạch Tô, cô ta chỉ cảm thấy Bạch Tô là một người đáng thương.
Từng có lúc, Nhiêu Tuyết hận Bạch Tô, cô ta cảm thấy vì sao đàn ông trên thế giới này đều thích Bạch Tô.
Nhưng hiện giờ, Nhiêu Tuyết lại cảm thấy Bạch Tô rất đáng thương.
Lần này trở về, thế lực mấy năm nay của Nhiêu Tuyết đã không còn chỉ phải dựa vào ở bên cạnh Lâm Lập nữa.
Mấy lần cô khiêu khích Lâm Lập chính là vì để thu hút sự chú ý của Lâm Lập.
Ngày đó, khi Bạch Tô rời đi, Lâm Lập bắt đầu trao đổi tài nguyên với Nhiêu Tuyết, đạt được nhận thức chung.
Chỉ sau khi trói buộc lợi ích của bản thân cùng với lợi ích của Lâm Lập, Nhiêu Tuyết mới cảm nhận được cảm giác tình yêu thật sự của Lâm Lập dành cho cô ta.
Thật ra hai người bọn họ giống cùng một loại người hơn, không có tình yêu, chỉ có cảm giác chiếm hữu và chinh phục.
Cho nên… Lần này, chuyện Lâm Lập giúp Bạch Tô tìm Erica, cô ta sẽ không can dự, cũng sẽ không ngăn cản.
Mà chuyện Lâm Lập đã đồng ý giúp Bạch Tô tìm con Bạch Tô, cô cũng sẽ không ngăn cản quá mức.
Bởi vì Bạch Tô đối với cô ta mà nói, đã không còn bất kỳ giá trị nào rồi.
Cô ta hy