An Kỳ có chút bực bội, thấy Caesar không để ý tới mình mà vẫn tiếp tục cúi đầu làm việc, cô tức giận cầm tập tài liệu trên tay Caesar ném sang một bên.
Anh cau mày chặt hơn.
An Kỳ vì thái độ của Caesar càng thêm lo lắng, lại nói thêm một câu.
“Em chẳng những không thích lễ nhỏ, mà còn muốn tin tức đính hôn của chúng ta trên hot search 3 ngày, em muốn cả thế giới chúc phúc cho chúng ta, và rồi không ai dám kích động phá hoại quan hệ của chúng ta nữa!”
“Từ trước đến nay, chưa từng có ai trêu chọc chúng ta.
Ngược lại, nếu báo chí quá chú ý, sẽ khiến người có ý đồ xấu làm sai lệch xu hướng đưa tin của báo chí.”
Caesar nhìn An Kỳ thở dài, giải thích cho cô.
“Vậy, câu này của anh là có ý gì? Anh không đồng ý với quyết định của em sao?”
An Kỳ cau mày, bởi vì Caesar không vui nên cô cũng bực bội.
“Nếu em muốn anh đồng ý thì anh đồng ý vậy.”
Kết quả, Caesar vừa nói xong câu này, điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Anh liếc nhìn màn hình, vừa định bắt máy.
Ai ngờ lại bị An Kỳ giật lấy, trực tiếp ấn nút cúp điện thoại.
An Kỳ hơi sốt ruột.
Bởi vì...!Caesar nói lời này có vẻ như đồng ý, nhưng thực ra lại không vui.
Người như Caesar nói đồng ý, nhưng lại chính là không muốn.
“Caesar, anh dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với em là vì liên quan đến người nào đó sao? Em là một người phụ nữ, ở cạnh anh lâu như vậy, em chỉ vui vẻ tổ chức hôn lễ hoặc làm lễ đính hôn, em không thấy điều đó có gì sai cả.”
Caesar vẫn luôn cau chặt đôi mày.
Công việc của anh hôm nay rất nhiều, về cơ bản thì thời gian của anh đã được sắp xếp rất hợp lý.
Vốn dĩ anh vừa đi vào văn phòng đã phải xử lý công việc, sau khi làm xong, thì nhanh chóng đi ra ngoài liên hệ và tiếp đãi khách hàng quan trọng.
Công việc cứ trôi chảy như vậy.
Tuy nhiên, ngay từ lúc đến công ty, một loạt những lời chúc phúc không thể giải thích, sau đó là yêu cầu của An Kỳ, anh ta coi như đồng ý rồi, nhưng An Kỳ không có cảm giác an toàn lại lảm nhảm một hồi, trực tiếp khiến công việc của Caesar bị đình trệ.
Chỉ có vậy thì thôi, bây giờ An Kỳ lại ngắt cuộc gọi của anh.
“Em cứ cho là em nói đúng là được, anh bây giờ phải ra ngoài tiếp khách.”
Caesar không muốn nói nhiều lời với An Kỳ, anh chỉ đưa tay lấy áo khoác rồi đi ra ngoài.
Nhưng vừa cầm áo khoác lên, An Kỳ đã trực tiếp ngăn cản Caesar.
“Anh đang giận sao?”
Đúng lúc này, điện thoại của Caesar lại vang lên.
Caesar chuẩn bị nhận nghe.
An Kỳ lại thay anh cúp máy.
“Em phải để giới truyền thông của thành phố đưa tin về lễ đính hôn của chúng ta, nếu không, em sẽ không cho anh nghe điện thoại! Em hy vọng anh biết rằng em yêu anh.”
Caesar nhìn chằm chằm An Tề bằng ánh mắt thâm thúy.
Anh căn bản không thể nghe lời bày tỏ của An Kỳ trong tâm trạng này.
Anh cau mày trực tiếp cầm điện thoại.
Nhưng mà ngay lúc này, An Kỳ lại giật lấy điện thoại, đúng lúc chuông điện thoại lại vang lên.
An Kỳ lại trực tiếp cúp máy.
Lần này...!Caesar trực tiếp nổi giận.
Ánh mắt anh lạnh buốt, giống như hồ sâu không đáy, anh ra lệnh cho An Kỳ: “Đủ rồi! Em ra ngoài bình tĩnh đi.”
Caesar cầm lấy điện thoại từ tay An Kỳ, không để ý đến cô.
Điều này ngay lập tức khiến An Kỳ sợ hãi.
Cô sững sờ vài giây, sau đó nhanh chóng chạy khỏi phòng làm việc của Caesar.
Anh không để ý tới An Kỳ chạy ra ngoài, mà nhanh chóng cầm điện thoại lên nhìn, là cuộc gọi từ đội tổ chức hoạt động của phòng triển lãm.
Hoạt động triển lãm do Bạch Tô phụ trách, dưới tình huống bình thường, Bạch Tô sẽ liên hệ trực tiếp với anh, đội tổ chức hoạt động căn bản sẽ không gọi điện thoại cho anh.
Hơn nữa, phòng triển lãm đã gọi ba cuộc liên tiếp, chắc chắn là trường hợp khẩn cấp.
Caesar nhanh chóng gọi lại.
“Xin chào, tôi là Caesar.”
“Caesar, tôi vừa nhận được một cuộc gọi, Andre chuyên gia thời trang đã đến sân bay.”
Nhân viên phòng triển lãm lo lắng nói.
Caesar khẽ cau mày, rất