Lời nói của ông cụ An giống như sấm sét giữa trời xanh ngay tại chỗ giáng xuống!
Caesar nghe xong liền trực tiếp ngẩn người.
Bạch Tô ở phía sau còn đang giãy dụa chống cự, nghe được tin An Kỳ tự sát không nhịn được choáng váng.
Caesar chậm rãi nhíu mày: “Làm sao có thế?”
Tối hôm qua anh mới nhìn thấy An Kỳ, sau đó An Kỳ đi ra ngoài...!Bọn họ sau đó không hề nảy sinh bất kì tranh cãi, cho dù giữa anh và Bạch Tô xảy ra chuyện hoang đường cũng không có khả năng ảnh hưởng đến việc An Kỳ tự sát!
“Mang An Kỳ lên!”
Ông cụ An ra lệnh cho những người hầu đứng sau lưng.
Thi thể An Kỳ được khiêng vào phòng khách, trên người phủ một tầng vải trắng không thể nhìn thấy khuôn mặt, nhưng phần quần áo lộ ra bên ngoài vẫn có thể nhận ra, người phụ nữ này không thể nghi ngờ chính là An Kỳ!
“Bây giờ cậu muốn giải thích thế nào?!”
Ông cụ An đau buồn căm giận nhìn Caesar.
Caesar một câu cũng không nói được, vẫn còn đang choáng váng, anh trong một lúc không kịp phản ứng...!Chuyện này, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra!
“Còn phải giải thích cái gì? Không phải là do cậu ta ngoại tình với người đàn bà này, bị cô chủ An phát hiện, nhất thời tức giận hay sao!”
Một người đàn ông mặc quần áo sặc sỡ đứng bên cạnh ông cụ An hả hê cười trên nỗi đau của người khác.
“An Đạt!”
Ông cụ An trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh.
An Đạt vội vàng biết điều ngậm miệng lại.
Lúc này, Caesar vẫn đang chìm đắm trong tin tức An Kỳ tự sát, cũng không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì.
“Dẫn người đàn bà này xuống chôn sống! Tôi muốn cô ta chôn cùng với An Kỳ!”
Ông cụ An xua tay nói với đám người làm sau lưng.
Những người đó nhận được mệnh lệnh, liền bắt lấy Bạch Tô muốn mang cô ra bên ngoài.
Bạch Tô lúc này mới ý thức được...!nguyên nhân vì sao hôm nay cô lại bị trói.
Ông cụ An cũng cho rằng việc An Kỳ tự sát có liên quan đến cô!
“Khoan đã!”
Bạch Tô vùng vẫy hét lên.
“Chuyện của An Kỳ thật sự không liên quan gì đến tôi, ngày hôm qua tôi chưa từng gặp An Kỳ!”
Bạch Tô vội vàng giải thích.
“Bịt miệng cô ta lại, mang ra sân sau chôn sống cho tôi!”
Nhưng bọn họ về cơ bản không thèm nghe bất kỳ lời giải thích nào của Bạch Tô.
“Bịt miệng cô ta, đem ra sân sau chôn sống!”
Ông cụ An đã ra lệnh, những người làm cứ dựa theo mệnh lệnh của ông cụ An mà thực hiện.
Bạch Tô bị kéo ra sân sau, trong lúc nóng vội, cô đạp một cú vào đùi người đàn ông đang kéo mình.
Nhưng chỉ tốn công vô ích, cô vẫn bị mang đến sân sau.
Hơn nữa còn chặn hết đường lui của cô.
Bạch Tô trơ mắt nhìn mấy người đàn ông khiêng cô ra sân sau.
Cô nhìn mấy người đàn ông này đào một cái hố sâu hơn một mét.
Cô cố gắng giãy dụa nhưng đều không có tác dụng
“Ném cô ta xuống đó cho tôi!” Ông cụ An ra lệnh.
Hai chân Bạch Tô giẫm mạnh xuống đất, cố hết sức chống cự.
Tuy nhiên, sức lực của cô quá nhỏ bé, mấy người kia không hề tốn sức đã ép cô đến bên miệng hố, chuẩn bị ném cô xuống đó!
“Buông tay!”
Ngay lúc này, Bạch Tô nghe được sau lưng mình truyền đến giọng nói của Caesar.
Chỉ thấy anh từng bước từng bước đi đến trước mặt ông cụ An.
“Cái chết của An Kỳ không hề liên quan gì đến cô ấy.”
Ông cụ An trợn mắt nhìn chằm chằm Caesar.
Caesar mặt không đổi sắc, chậm rãi giải thích: “Tối hôm qua An Kỳ bỏ thuốc tôi, muốn cùng tôi xảy ra quan hệ nên cô ấy không thể nào tự sát.”
Caesar dừng lại, sau đó nói tiếp: “Sau đó, cô ấy nhận một cuộc điện thoại rồi vội vàng đi ra ngoài, không hề quay lại.
Có thể thấy, hung thủ giết người nhất định là có liên quan đến cuộc điện thoại ngày hôm qua, cho nên An Kỳ không phải là tự sát.”
Caesar bình tĩnh giải thích với ông cụ An.
Lúc này, Bạch Tô đang đứng bên miệng hố, đám người làm vẫn đang đỡ cô, chưa có ý buông ra.
Sau khi giải thích xong, Caesar nhìn về phía người làm sau lưng ông cụ An.
“Thả cô ấy ra!”
Ánh mắt Caesar lạnh như băng, nhìn chằm chằm người làm đang đỡ Bạch Tô.
Ông cụ An vô cùng tức giận xua tay ra hiệu đám người làm dừng lại trước.
“Cậu làm sao chứng minh những gì mình nói?”
Ông ta nhìn