Ba tháng sau, một nhà kho bí mật ở thành phố A.
Bạch Tô bước ra khỏi nhà kho.
Cuối cùng cô cũng được thả!
Sau khi trải qua sự kiện An Kỳ bị giết hại, cô bị ông cụ An chuyển đến đây từ phòng dành cho khách, có người chuyên canh giữ, liên tục bị giam lỏng trong suốt ba tháng.
Trong khoảng thời gian này, cô đã suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không nghĩ ra ai đã giết An Kỳ.
Bạch Tô bước ra khỏi nhà kho, đi thật xa mới dám bắt xe.
Cô yêu cầu tài xế lái xe đến nhà Caesar, mặc dù Caesar đã cầu xin ông cụ An tha thứ, ông cụ An mới bỏ qua cho cô, nhưng cô cảm thấy mình phải giải thích với Caesar rằng cái chết của An Kỳ không hề có liên quan đến cô.
Khi Bạch Tô đến biệt thự của Caesar, cô liền phát hiện mọi thứ xung quanh vẫn bình thường nhưng lại tỏ ra hết sức bất thường...
Dường như tất cả đều mang dáng vẻ lạnh như băng...!Bạch Tô không biết rốt cuộc là có chỗ nào khác lạ, cô nghi ngờ nhấn chuông cửa, đợi một lúc lâu sau, Caesar mới bước ra khỏi biệt thự.
Dù gương mặt anh vẫn lạnh lùng nhưng giữa lông mày và đôi mắt vẫn không che giấu được sự mệt mỏi.
Có vẻ như trong khoảng thời gian này anh cũng bị hành hạ một trận.
“Thời gian này anh không sao chứ?”
Bạch Tô do dự một chút rồi lên tiếng trước.
Nhìn thấy sắc mặt của Caesar, cô vẫn có chút lo lắng.
“Ừ, không có gì, xin hỏi còn chuyện gì nữa sao?”
Caesar dừng lại cách Bạch Tô vài mét, nhìn Bạch Tô, lời nói cũng hết sức lạnh nhạt.
Lần này trực tiếp khiến Bạch Tô sững sờ, tuy rằng bình thường khi cô tiếp xúc với Caesar, anh cũng không cười nói quá mức nhưng thái độ bây giờ của anh rõ ràng khiến Bạch Tô có cảm giác xa cách.
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ khác, cô cảm thấy chắc hẳn Caesar vẫn chưa thoát ra khỏi chuyện của An Kỳ nên mới như vậy.
Ngập ngừng một hồi, Bạch Tô quyết định mình cần phải giải thích rõ ràng.
“Tối hôm đó, vốn dĩ tôi đến tìm anh là bởi vì Thẩm Mạc Bá gọi điện thoại nói tôi nhắc nhở anh phải chú ý an toàn, tôi gọi cho anh mãi không được nên mới….”
Bạch Tô do dự giải thích, cô không muốn Caesar hiểu lầm mình.
“Tôi không quen biết Thẩm Mạc Bá, từ nay về sau, tôi không muốn có liên quan gì đến cô.
Nếu không có chuyện gì thì cô mau trở về đi.”
Caesar lạnh lùng nói với Bạch Tô, nói xong liền xoay người trở về phòng.
Bạch Tô ngẩn người, hoàn toàn không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Cô chỉ đến để giải thích với Caesar, không biết tại sao anh lại đối xử với cô như vậy.
“Caesar.”
Bạch Tô muốn đuổi kịp để hỏi rõ nhưng Caesar đã đóng chặt cửa...
Lần này, Bạch Tô càng thêm bối rối, rốt cuộc Caesar vì cái gì mà trở nên như thế này?
Bạch Tô nhíu mày đứng trước cửa biệt thự của Caesar suy nghĩ hồi lâu, mãi cho đến khi có người bước ra khỏi nhà cứng rắn đuổi Bạch Tô đi, cô mới cảm thấy mình không cần phải ở đây lâu thêm nữa, không có cách nào...!đành phải rời đi trước.
Sau khi rời đi, cô phải bắt taxi đến thẳng công ty.
Dù sao cô đã mất tích suốt ba tháng, trong thời gian cô vắng mặt, chắc hẳn công ty có rất nhiều việc cần cô phải giải quyết.
Khi ông cụ An giam lỏng cô, ông ta đã tịch thu điện thoại di động và tất cả các công cụ liên lạc của cô, vì vậy ngoài việc trở lại công ty, cô cũng cần sắp xếp thư ký mua cho cô một chiếc điện thoại di động và làm lại thẻ sim mới.
Kết quả là khi tài xế taxi đỗ xe trước cổng công ty, Bạch Tô nhìn thấy tòa nhà liền hơi dừng lại.
Trong tòa nhà của Tư bản Vân Thượng, logo Vân Thượng bên ngoài đã không còn ở đó nữa, có mấy công nhân đang treo logo mới lên.
Cô hơi hoài nghi tài xế có chở cô đến nhầm chỗ, nhưng mà, lại nhìn kỹ tòa nhà này, quả thật đây đúng là tòa nhà của cô, hơn nữa...!tài xế cũng liên tục lặp đi lặp lại nhấn mạnh chính là chỗ này.
Bạch Tô cảm thấy có chút choáng váng, cô xuống xe, bước nhanh vào trong tòa nhà cao ốc.
Quá bối rối...!Khoảng thời gian này quá nhiều thứ xảy ra, cô hoàn toàn không biết rốt cuộc