đôi tay của Phó Vân Tiêu kiềm chế nắm chặt bả vai của văn, trực tiếp đẩy cô lên trên sô pha, sau đó mới lại nghiêm túc nhìn văn, không hề đến gần cô, nói, “Anh có chuyện muốn bàn với em.
”
ánh mắt Phó Vân Tiêu bỗng nhiên có phần lạnh lẽo, ngữ khí lạnh băng đến dọa người.
ánh mắt mê man của Văn đột nhiên có chút thanh tỉnh khi nghe được giọng nói của Phó Vân Tiêu.
“Nói đi.
”
Văn nháy mắt liền thu hồi cảm xúc có phần ái muội của mình lại, sau đó trở nên nghiêm túc hơn, nhìn Phó Vân Tiêu lạnh nhạt mở miệng.
“Anh không muốn em tham gia vào vụ đầu tư mạo hiểm này, em rất thông minh, hẳn là biết hậu quả khi làm như vậy.
”
Thấy văn rốt cuộc nghiêm túc trở lại, Phó Vân Tiêu lúc này mới nghiêm túc mà khuyên nhủ văn.
“Điều này anh không cần lo lắng, không liên quan chuyện của anh, em đã tính toán giữ việc mạo hiểm là tiền lãi, em có suy nghĩ của chính mình.
”
Văn không chút do dự từ chối lời khuyên cuả Phó Vân Tiêu.
“Sự đầu tư của em có liên quan đến anh, anh không muốn vì sự đầu tư của em mà Lion có ấn tượng không tốt về anh.
”
Phó Vân Tiêu nói ra sự lo lắng của mình.
“Ấn tường cửa anh với Lion không liên quan gì đến em, giống như anh không hề để ý đến cảm xúc của em vậy, em quy hoạch sự đầu tư của chính mình, sẽ không bởi vì anh mà thay đổi.
”
Giọng nói của Văn, muốn bao nhiêu sự bất cần nhân tính thì có bấy nhiêu sự bất cần nhân tính.
Phó Vân Tiêu nhìn trạng thái hiện tại của văn, chân mày chậm rãi nhăn lại, hình như cô giống như biến thành một người khác vậy, càng ngày càng xa lạ.
Nếu văn đã quyết định như vậy, Phó Vân Tiêu có nói them điều gì thì cũng sẽ không có bất luận thay đổi gì cả.
Tạm dừng ước chừng hai giây, Phó Vân Tiêu gật gật đầu, sau khi nói một tiếng “Được”, cũng không quay đầu lại mà trực tiếp rời khỏi quán bar.
“Yên tâm đi, hạng mục của chúng ta có một đội ngũ chuyên môn vận hành, hết thảy đều đang……”
Sau khi bị Phó Vân Tiêu làm rối, trên mặt ba vị khách hàng có chút không nhịn được.
Tuy rằng văn ở trước mặt Phó Vân Tiêu ủng hộ bọn hok, nhưng mà ba vị khách hàng này vẫn là có chút chột dạ, muốn tỏ lòng trung thành với văn.
Chỉ là bọn hắn vừa mới nói một được nửa, văn trực tiếp xua xua tay ngăn bọn họ lại.
“Tôi biết, hôm nay chỉ tới đây thôi, mọi người đi đi.
”
Văn cầm lấy bình rượu lại rót cho mình một chén rượu, không chút lưu tình hạ lệnh đuổi cả ba người đi.
Nhìn ra tâm tình hiện giờ của Văn đang không tốt, khách hàng muốn nói lại thôi, bọn họ vốn đang muốn bổ sung them cho bản thân, nhưng cuối cùng vẫn là nói một tiếng “Được” liền rời khỏi nơi này.
Trên chỗ ngồi chỉ còn một mình Văn, cô có chút bực bội mà cầm lên chén rượu uống một hơi cạn sạch, tiếp theo lại tự rót cho bản thân một chén nữa.
Khi cô đang chuẩn bị cầm lên ly rượu thứ hai chuẩn bị uống, bỗng nhiên ở bên tai vang lên giọng nói của một người đàn ông, “Lại gặp, không muốn mời tôi cùng uống một chén sao?”
Giọng nói này còn có chút quen thuộc, văn hơi hơi quay đầu, chỉ thấy một người đàn ông ăn mặc sặc sỡ, trang điểm có chút đậm mang theo ý cười đứng ở trước mặt cô.
Cô gặp người đàn ông này ở sân bay đúng hai lần, đúng là an đạt.
“Ngồi đi.
”
Văn bình thản mà nói ra câu kia, cũng không có quan tâm đến an đạt, vẫn như cũ cầm chén rượu trước mặt lên, lại một lần nữa uống cạn.
“Làm sao vậy? Hình như cô là có tâm sự?”
An đạt không them để ý đến thái độ của Văn, sau khi tự rót cho bản thân một chén rượu, quan tâm hỏi văn một câu.
“Uống rượu có thể, nói chuyện phiếm thì miễn.
”
Văn vẫn lạnh nhạt như cũ.
An đạt ngượng ngùng mà cười một cái.
“Vậy em có muốn cùng anh khiêu vũ, giải phóng tâm trạng một chút?”
An đạt vẫn tiếp tục hỏi văn.
“Không cần, cảm ơn.
”
hai mắt Văn nhìn chằm chằm vào chén rượu trước mặt, đến cả ngầng đầu lên nhìn An Đạt một cái cũng không có.
Lúc văn tới quán bar này thì an đạt cũng đã ở chỗ này, nhưng mà anh vẫn luôn đều ở một góc khác không chớp mắt mà quan sát văn, cho đến khi Phó Vân Tiêu và Văn tan rã trong không vui, lúc này anh mới có ý định qua đây, dự định nhân cơ hội này lôi kéo văn một chút.
Nhưng mà thái độ của văn trước sau như một vẫn lạnh băng, hình như đối an đạt không có bất kì hứng thú gì cả.
Lại một lần nữa bị từ chối, tròng mắt của an đạt hơi đổi, tạm dừng một lát mới lại lần nữa mở miệng.
“Chúng ta đây……”
An đạt nói vừa mới vừa mới nói một nửa, đang định lại đổi đề tài khác, kết quả, văn cầm bình rượu lên, trực tiếp đứng