Sau khi Bạch Tô xuống lầu liền nhanh chóng đi vào phòng của Vương Tiểu Đồng.
Nếu lúc xuống lầu cô đã nghe thấy tiếng rên ưm ưm a a của Mộ Vãn Vãn rồi thì cô cũng chẳng có cách nào kêu Vương Tiểu Đồng đổi phòng cho nữa.
Dù sao Vương Tiểu Đồng cũng là cô gái chưa từng yêu đương lần nào, mặc dù cô ấy có kinh nghiệm lý thuyết rất phong phú thế nhưng Bạch Tô vẫn không muốn để Vương Tiểu Đồng phải nghe những âm thanh độc hại đó.
Vì thế cô leo thẳng lên giường của Bạch Tiểu Bạch, ôm con bé vào lòng nói: “Hôm nay mẹ ngủ cùng với con có được không?”
“Được, mama ơi con muốn nghe chuyện cổ tích công chúa Bạch Tuyết.”
Nói xong Bạch Tiểu Bạch cầm một quyển truyện cổ tích đưa cho Bạch Tô.
Bạch Tô mỉm cười dịu dàng, cô nhẹ nhàng đồng ý một tiếng sau đó giở quyển truyện cổ tích mà Bạch Tiểu Bạch vừa mới đưa cho.
“Ngày xửa ngày xưa có một vị vua và hoàng hậu vô cùng yêu nhau, bọn họ sinh được một cô con gái da trắng như tuyết, vô cùng xinh đẹp…”
Mưa bên ngoài vẫn rơi rả rích, trong phòng Bạch Tô nhẹ nhàng kể chuyện cổ tích công chúa Bạch Tuyết cho con gái nghe.
Vốn dĩ lúc xuống lầu khi nghe thấy loại âm thanh đó của Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn thì Bạch Tô nghĩ mình sẽ bị mất ngủ thế nhưng… khi tiếng hít thở đều đều của Bạch Tiểu Bạch vang lên bên tai cô thì Bạch Tô cũng buồn ngủ theo sau đó thiếp đi lúc nào không hay.
Đêm nay là một đêm tĩnh lặng.
Thế nhưng đối với Vương Tiểu Đồng ở giường đối diện mà nói thì đêm nay không hề tĩnh lặng chút nào.
Bởi vì… Vương Tiểu Đồng vừa mở Wechat lên thì nhận được lời mời kết bạn từ một người lạ ở gần đó.
Còn nhắn thêm một tin: Đêm dài như thế có cần người ở cùng không?
Vương Tiểu Đồng lập tức từ chối.
Một lát su, người đó lại tiếp tục gửi một lời chào.
Kèm theo tin nhắn: Người đẹp, có phải đang cô đơn lắm không?
Vương Tiểu Đồng lại từ chối.
Nhưng mà người đó lại tiếp tục gửi lời chào cho Vương Tiểu Đồng, lần này là một đoạn tin nhắn bằng âm thanh.
Vương Tiểu Đồng vẫn đang rất tỉnh… vì cô ấy là cú đêm mà.
Thế nhưng trong đêm nhàm chán cô ấy liền tiện tay mở đoạn tin nhắn âm thanh đó ra.
Kết quả, giọng nói của Tử Sắt vang lên bên tai.
“Haiz, cô bọ làm sao đấy? Sao tôi gửi lời mời kết bạn ba bốn lần rồi mà cô vẫn không chịu chấp nhận vậy? Hay là trên trang cá nhân của cô đã đăng những thứ mà không muốn người khác thấy!”
Vương Tiểu Đồng tức giận đến nỗi không thể tiếp tục đắp mặt nạ được nữa.
Cô ấy bật dậy gỡ mặt nạ ra sau đó ném vào thùng rác, vào nhà vệ sinh đóng cửa lại rồi mở đoạn tin nhắn kia lên.
Cô ấy chấp nhận lời mời kết bạn của Từ Sắt trước sau đó mới mắng cho anh ta một trận.
“Anh mới bị điên ấy, thử xem xem cái đoạn tin nhắn chào hỏi kia là cái quái gì!”
“Vậy thì sao chứ… Thì nó đúng là nói cô mà! Một người phụ nữ già nhăn, đêm dài cần có người ở bên cạnh không phải sao?”
“Cô ngại nên không nói ra thôi có đúng không?”
Lần này Từ Sắt đánh máy gửi tin nhắn cho Vương Tiểu Đồng.
Đầu ngón tay của Vương Tiểu Đồng lướt nhanh trên bàn phím, cô ấy gõ chữ rất nhanh sau đó mắng lại hắn.
“Có mà anh cô đơn ấy, còn chủ động đi quét những người ở gần để nói chuyện cơ mà? Chữ “cô đơn” trên mặt của Từ công tử đây chính là tôi đó, còn tôi chính là mấy chữ “cô đơn” gộp lại!”
Từ Sắt đợi một lát liền gửi một icon hình con dao, còn bồi thêm một câu nói: Thật ngại quá, mặt của tôi nhỏ, những chữ đó to quá nên không viết được đâu ha ha ha ha.
Vương Tiểu Đồng tiếp tục trả lời.
Dưới này… điện thoại của Vương Tiểu Đồng không ngừng tinh tinh báo hiệu có tin nhắn mới.
Mà ở lầu ba thì chiếc điện thoại di động bị Bạch Tô không cẩn thận làm rơi ở trong phòng cũng đang đổ chuông không ngớt.
Đều là điện thoại của đồng nghiệp ở bệnh viện, còn có một số cuộc gọi của Phó Cảnh Hoài.
Phó Cảnh Hoài đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại thế nhưng không có ai bắt máy.
Phó Cảnh Hoài cũng không biết mình đã gọi bao nhiêu cuộc rồi.
Anh ta nhìn lượng truy cập trên máy tính càng lúc càng tăng chóng mặt, cảm thấy vô cùng đau đầu.
Thực ra đoạn video đó hắn là người đầu tiên xem được.
Không biết ai đã nói email của hắn cho người khác biết, lúc hắn chuẩn bị đi ngủ thì thấy hòm thư bỗng có một thư mới, bên trong là một đoạn video.
Lúc mở video lên thì có thể đoán ra đây là một khách sạn nào đó.
Bạch Tô