Bởi vì ngày hômqua ngủ quá muộn, nên hômsau Bùi Vân Khinh rời giường đã hơn chín giờ, mở mắt nhưng không thấy Đường Mặc Trầm, cô thấycũng không kỳ quái.Đối với bộ trưởng Đường Mặc Trầmmà nói, cuối tuần cũng không có nghĩa là khôngcó công việc.Nằmở trên giường, Bùi Vân Khinh đemmặt áp vào gối đầu của anh rồi ngửi được được mùi đàn hương quen thuộc rồi mới đứng dậy.Bước nhanh đi vào phòng tắm, tắmrửa thay quần áo, cô thu thập thuốc cần thiết rồi bước nhanh xuống lầu.Miệng vết thương của anh bị nhiễmtrùng nghiêmtrọng, thuốc hạ sốt phải dùng ít nhất một đợt điều trị nămngày mới được, cô phải giúp anh tiêmthuốc.“Cẩn thận, động tác nhẹ một chút…. Tất cả lễ phục này là hàng hiệu cao cấp, giá tiền là mấy số lận đấy nếu làmhư, chúng ta không đền nổi đâu!”Phòng khách rộng rãi nhưng lúc này bị lấp đầy rồi.Giá áo di động bị lấp đầy bởi những trang phục thời thượng, bên ghế sa lon chất chồng những hộp giày như núi, trên bàn trà đầy đồ trang điểmvà trên sôpha đống túi sách… Nhân viên còn không ngừng đemvào.Thấy Bùi Vân Khinh xuống lầu, bác Chu vội vàng bước đến.“Tiểu thư, con xuống thật đúng lúc, mấy thứ này cần con ký nhận.”Cho con?Đứng trong phòng khách, vẻ mặt Bùi Vân Khinh dở khóc dở cười.Đường Mặc Trầmđây là đemcả khu mua sắmvề nhà trưng sao?“Ngài nhất định chính là Bùi tiểu thư!” Nhìn cô gái trẻ tuổi tươi cười đi đến, hướng côđưa tay ra “Tôi là nhà tạo hình Triệu Nhã, thật vui lòng có thể phụcvụ ngài!”Bùi Vân Khinh lễ phép đưa tay nắmtay của Triệu Nhã “Cámơn cô, Triệu tiểu thư!”“Trămngàn không cần khách khí như thế, ngài có thể gọi tôi là Lily!” Triệu Nhã cười, cầmtrong tay cặp hồ sơ rồi đưa đến cho Bùi Vân Khinh: “Đây làdanh sách mua sắmbao gồmđồ mặc ở nhà mười bộ, quần áo ngày thường mười hai bộ…. Lễ phục có mười sáu kiện và còn có luôn đồng hồ, túi